trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 80

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

nhân làm sủi cảo xong rồi.

Anh đưa sui cao cho cha Quý trước, sau đó cho vào trong chén, rồi lại bỏ vào trong hộp cơm, anh nói với vợ một tiếng rồi để cha Quý mang lên trước. Đương nhiên là muốn ăn sủi cảo lúc còn nóng, bây giờ vừa mới bưng lên mới ngon.

Đêm nay ăn cái gì? Cha Quý hỏi.

"Thịt bò, rau cân, sủi cảo." Quý Kiến Quân nói: "Con cũng làm một ít tương ớt cho cha.

"Vậy cũng không tệ. Cha Quý Cười CƯời.

Quý Kiến Quân để ông tự ăn còn anh về nhà trước, rất nhanh anh đã nấu sui cảo xong liền đem lên phòng ăn.

"Còn cố ý mang thêm ớt nhém thèm em" Tô Đan Hồng nhìn thấy ớt trước mặt, u oán nói. Quý Kiến Quân cười cười: "Anh quên em không thể ăn cay được. Vừa nói anh định quay đầu đem trở vê.

Tô Đan Hồng giận dỗi nói: "Em thuận miệng nói vậy thôi mà anh tin thật à? Ăn anh đấy."

Quý Kiến Quân nhìn cô cười một cái, ngồi xuống bắt đầu ăn sủi cảo, rất thơm, ăn cũng rất ngon, nhất là có thể ăn cùng tương ớt, ăn đến trên trán bắt đầu đổ mồ hồi.

Tô Đan Hồng không ăn tương ớt nhưng cũng ăn rất vui vẻ.

Rau cần này không uổng công là toàn dùng nước Linh Tuyên để tưới, thật không ngờ, cũng may cô và Quý Kiến Quân đều thích ăn, cho nên gân 1 mét vuông cũng đủ ăn rồi.

Hai vợ chồng đang ăn sủi cảo, tiểu Nhân Nhân ở trên giường tự chơi một mình, giường được sưởi tương đối nóng cho nên Tô Đan Hồng không cho thằng bé mặc quá nhiều quân áo, cử động không tiện, còn nóng de bị hăm.

Cho nên tiểu Nhân Nhân rất thoải mái, thằng bé có thể chơi với đôi tay của mình.

Ăn cơm xong Tô Đan Hồng muốn thu dọn bát đũa, Quý Kiến Quân di qua nhận lấy, cô trông con trai là được rồi, còn việc này để anh làm.

Tô Đan Hồng cười cười trộm lười biếng, bây giờ là giữa mùa đông, cô thực sự không muốn ra ngoài, anh còn phải chuẩn bị cho Đại Hắc bọn chúng ăn, vậy cũng để anh bận rộn quá rồi. Sức ăn của Đại Hắc bọn chúng không nhỏ, Quý Kiến Quân nấu nồi cơm lớn, lại cho thêm một lớp canh chân giò, món mà nó ăn là do vợ anh hầm cho đấy, rất thơm.

Đừng nói cho Đại Hắc bọn chúng ăn hết, trong thôn có không ít nhà nhất định người ta chẳng có thức ăn thế này.

Đại Hắc ở trong nhà ăn trước, hiển nhiên Đại Hắc rất vui vẻ, lập tức lại đây ăn như hổ đói. Bây giờ trời cũng lạnh rồi, trong nhà cũng muốn để vài con ch.ó ăn no, để chúng nó chống chọi lại cái lạnh và cũng đủ mạnh mẽ.

Sớm muộn tất cả đều được cho ăn một lân, thức ăn lại ngon, mấy con ch.ó đều đặc biệt tráng kiện, mang theo ra ngoài mấy người nhìn thấy không ai là không khen, vừa khen đồng thời cũng bảo con cái nhà mình cách xa ra chút.

Hai người đàn ông trưởng thành cũng không phải là đối thủ của một con ch.ó nhà anh đâu, thể hình dũng mãnh và răng nanh, còn có móng vuốt, thực không giống như chó cỏ bình thường! Nhưng đối với việc này, Quý Kiến Quân và Tô Đan Hồng chỉ nhìn một cái rồi cũng cười cười cho qua.

Quý Kiến Quân cầm thức ăn lên núi, thừa dịp còn nóng đem cơm lên cho ba con chó, chúng nó cũng ăn như hổ đói, rất nhanh đã ăn hết cơm và thịt, sau đó Tiểu Bạch mới đi vào phòng cha Quy.

Tiểu Bạch này là con ch.ó đi theo bảo vệ cha Quý, mặt khác hai con ch.ó kia cũng ăn xong, một con đến chỗ lầu dê rừng một con đến chỗ ổ gà bên kia. Như thể đó là chức trách của bọn chúng.

Quý Kiến Quân rất hài lòng trở vê.

"Hôm nay chú Tư lên trên núi rồi hả?" Sau khi anh trở về, Tô Đan Hồng mới nói.

"Ừ lên rồi." Quý Kiến Quân gật đầu. Tô Đan Hồng nhướng mi nói: "Chú Tư có nói gì không?”

"Nó nói muốn phát triển vườn ăn quả của chúng ta, sang năm nếu bán có lời thì cũng để anh đi thành phố mua một căn nhà." Quý Kiến Quân cười cười.

"Hôm nay chị dâu cả cũng đến đây, nói em dâu tư khoe khoang với chị ấy về việc giá nhà tăng cao trong thành phố." Tô Đan Hồng nói.

Quý Kiến Quân không để trong lòng: “Cái này thì có gì đâu, chúng ta cũng chả đến thành phố sinh hoạt, có tăng thì cũng không liên quan gì đến chúng ta. "Em cũng nói vậy đấy." Tô Đan Hồng nói, thật ra nếu không phải chuẩn bị nhà cưới cho con thì cô cũng không có hứng thú đi mua nhà chút nào, bởi vì cơ bản nhà không ở, mua để đựng tro à.

"Nếu lân sau chị dâu cả đến thì em bảo chị ấy đừng so đo với em dâu tư nữa, vê sau Hầu Tử học cấp ba, nó còn phải đến nhà chú Tư ở đấy" Quý Kiến Quân nói.

"Em định để Hầu Tử ở chỗ chúng ta, chỗ chúng ta bên kia cũng gân." Tô Đan Hồng nói. Quý Kiến Quân ngẩn người, thật ra trong lúc nhất thời anh cũng không nghĩ tới, lập tức nói: "Đến ở chỗ của chúng ta cũng được nhưng ăn cơm lại là vấn đề, ăn ở đâu?

"Ăn ở trường học, ăn xong rồi lại vê ở, nếu đói bụng thì bên ngoài tiểu khu có cửa hàng đấy, ăn vặt linh tỉnh cũng được. Tô Đan Hồng, lại nói: " Nhưng việc này để nói sau đi, nếu Hầu Tử có thể hiểu chuyện thì được, vậy về sau cho nó ở không thành vấn đề.

Bây giờ Hầu Tử còn nhỏ nên không thể quơ đũa cả nắm, lỡ đâu trưởng thành lại học thói hư, thì lúc đó đừng nghĩ đến chỗ kia của cô ở, nếu không đến khi đó có chuyện không hay, Phùng Phương Phương tìm cô đòi người thì biết làm sao bây giờ?

"Ừm việc này để tính sau." Quý Kiến Quân cũng hiểu rõ, gật đầu nói.

Nếu cháu trai có thể hiểu chuyện thì đến ở trong tiểu khu là việc không thành vấn đề, cuối cùng thì anh cũng không muốn để cháu trai đi ở nhà chú Tư, về phân chú Tư thì chắc chắn là không sao, đây là cháu trai ruột, nhưng lại khó nói ở chỗ em dâu tư, Vân Vân ở đó còn được là vì tiên mua nhà ở, cha mẹ anh phải đưa 500 tệ, nếu không Quý Kiến Quân không tin là có thể nhận được thái độ tốt lành đâu.

"Chị dâu cả đến đây nói không ít, nói năm nay em dâu tư tay không trở về." Tô Đan Hồng lại nói.

Quý Kiến Quân sửng sốt, liền cẩn thận mình vợ mình, nói: "Vợ, chúng ta tận hiếu là được, cái khác hai ta không cần phải xen vào, sống không thẹn với mình là được."

Tô Đan Hồng cười nhìn anh một cái, đây là sợ cô không vui sao? Cuối cùng, cha mẹ là của chung, dựa vào đâu mà nhà cô phải nuôi cha Quý mẹ Quý? Lại còn nhịn để chú hai chú tư trở vê ăn cơm trắng?

Đừng nói trong lòng Phùng Phương Phương có bao nhiêu bất mãn, trên thực tế, cuối năm nay nhà cô cũng đã tặng một bao gạo gân 50 cân rồi.

Nếu là cha Quý mẹ Quý dựa vào gạo này sống qua ngày, thì ngay cả cháo cũng ăn không đủ no. Nhưng mà Phùng Phương Phương vẫn cho rằng nhà cô phải nuôi cha Quý mẹ Quý, Tô Đan Hồng nghe là nghe như vậy nhưng không để trong lòng.

Hơn nữa chỉ bằng việc trời lạnh thế này mà cha Quý phụ giúp bọn họ trông vườn trái cây, trông gà và dê rừng trên núi, cô cũng sẽ không để cho cha Quý mẹ Quý khổ sở năm này.

Cho nên chẳng sợ Quý Mẫu Đan va Van Le Le khong nho,co cũng sẽ không nói gì, dù sao nhà chú hai chỉ ăn bữa cơm tất niên và mùng một, nhà chú tư nhiều nhất cũng chỉ đợi đến ngày mười.

Sao cô có thể vì hai gia đình này mà làm hai người già không thoải mái được, không thể nào. Tuy rằng cô cũng không phải quá hào phóng gì, nhưng chút độ lượng này cô vẫn phải có. "Cha ở trên núi cũng không dễ dàng." Tô Đan Hồng liên nói. Quý Kiến Quân gật gật đầu, nhìn cô: "Rất không dễ dàng."

"Cho nên cũng đừng để cha ấm ức, bên kia có em dâu tư và cô em chồng, sợ là ăn đến 30, trong nhà cũng không dư thừa gì, 30 anh lại mang một chậu xương sườn qua thêm chút đồ ăn, đi theo cha uống hai ly, lấy rượu từ làng Đại Học lần trước chị Hồng cho anh mang lại đây." Tô Đan Hồng nói.

Quý Kiến Quân không ngờ đến điều vợ anh muốn nói lại là điều này, không khỏi nhất thời cảm động, vợ anh bây giờ đã không còn giống như trước nữa rồi.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 80