trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 86

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Mẹ Quý ăn cá viên chiên tuy rằng thơm, nhưng vẫn nói: "Này cũng quá tốn dầu đi."

Quý Kiến Văn liên không nói chuyện, mẹ anh ta nhất định đau lòng vì dầu, chiên cá viên này tốn rất nhiều dầu, nhiêu đây dầu cũng đủ cho nhà anh ta dùng khoảng nửa tháng. Tuy nhiên mẹ Quý cũng chỉ là nói như vậy, nhà đứa thứ ba có điêu kiện bà nhìn qua là thấy được, trên cơ bản mỗi ngày đều giống như là ngày lễ Tết, thịt cá gì đó đều không thiếu.

Bằng không đứa thứ ba còn chưa kịp nói gì thì người không vui đầu tiên là Đan Hồng rồi.

Dù vậy nhưng mua vê cũng không thấy cô ăn bao nhiêu, nhưng thật ra Kiến Quân mới trở vê được nửa năm, thân thể lại chắc nịch không ít.

Mẹ Quý xem ở trong mắt, trong lòng lại vừa lòng.

Ngày hôm sau Quý Kiến Quân liền đi hạ lưới, cấp Tô Đan Hồng làm bồn cá viên, Tô Đan Hồng thực vừa lòng hưởng thụ tình yêu đến từ chồng cô.

Tuy nhiên cô cũng không dám ăn nhiều, liên ăn một hai miếng cho đỡ thèm, cô còn muốn cho con bú, sợ ăn loại này nhiều không tốt.

Cho nên cô ăn xong cá viên, liền uống một bát lớn nước linh tuyên cho bớt dầu mỡ.

Quý Kiến Quân nhìn thấy cô không ăn, liền tự động đem phân còn lại thu hôi, giữ tới lúc ăn Tết thì mang qua bên nhà họ Quý thêm chút đồ ăn.

Cuộc sống hàng ngày bình đạm mà ấm áp, trên núi tất cả đều rất tốt, bởi vì trời quá lạnh, lo lắng những gia súc trên núi chịu không được, cho nên Tô Đan Hồng mỗi ngày đều đưa cho Quý Kiến Quân một ít nước linh tuyên sau đó đem đi đun nóng roi mang cho mấy con vật uống. Có nước linh tuyên lại có đủ đồ ăn, cho nên mặc kệ là dê hay gà đều lớn lên không tệ.

Thời gian vừa chuyển liên tới ba mươi Tết.

Theo quy cũ của gia đình, Quý Kiến Quân mang theo Tô Đan Hồng và con trai anh, một nhà ba người đi tới nhà ông Quy. Năm trước cũng như vậy, tuy nhiên năm nay gia đình anh có ba người, ngoài hai vợ chồng còn nhiều thêm một bé Nhân Nhân.

Tâm tình của Quý Kiến Quân rõ ràng thực sự không tôi, năm vừa rồi nhìn anh em anh đều là dìu già dắt trẻ, ngay cả anh cũng không có, năm nay chính là nở mày nở mặt, vợ anh sinh cho anh một đứa trẻ béo.

Vì vậy, Quý Kiến Quân không chỉ mang theo bồn lớn cá viên qua, anh còn mang theo một hồ rượu ngon, đây là chị Hồng đưa tới.

Trên thực tế hai người cũng không mang chút này, ngày hôm qua còn cầm một ít thịt khô lúc trước Tô Đan Hồng ướp mang qua, tuy không nhiều lắm nhưng cũng thêm được một món ăn mặn.

Mấy người đàn ông đều đi vào trong đại sảnh nói chuyện, mấy người phụ nữ liền ở trong phòng cách vách, Tô Đan Hồng ôm bé Nhân Nhân, bé lần đầu tiên nhìn thấy cảnh náo nhiệt như vậy liền to mò, đầu nhỏ khắp nơi nhìn, cô phát bốn bao lì xì cho bốn đứa nhỏ, Thạch Đầu con của anh cả, hai chị em Hiểu Trân, Hiểu Ngọc của anh hai, và Yên Nhi con của chú tư.

Năm nay vẫn giống như năm ngoái, mỗi người một mao tiền. Tuy rằng bây giờ kinh tế phát triển rất nhanh, phân tiền ít người dùng, nhưng cũng vẫn có, một mao tiền tính ra cũng không nhỏ.

Năm trước phát bao lì xì thì nhận được một bao lì xì, năm nay liên nhận được ba cái, Phùng Phương Phương, Quý Mẫu Đan và Vân Lệ Lệ, cả ba người đều cho.

Mọi người cũng xem như hòa thuận.

"Mấy đứa đi phòng bếp hỗ trợ với mẹ, Đan Hồng con ở lại coi may đứa nhỏ." Mẹ Quý lúc này đi ra nói.

Phùng Phương Phương không có ý kiến, chuyện hỗ trợ làm cơm tất niên, chị ta là con dâu cả khẳng định không thể tránh khỏi, cho nên liền đi vào.

Quý Mẫu Đan rõ ràng có điểm ý kiến, dựa vào cái gì Tô Đan Hồng không đi hỗ trợ chứ? Con nhỏ không phải chỉ cần đưa cho cha đứa nhỏ chăm là được rồi? Vân Lệ Lệ cũng cười có chút miễn cưỡng, cô ta cảm thấy mẹ chồng có chút bất công, tuy nhiên cũng không nói gì, chỉ nói với Đan Hồng: "Đứa nhỏ này bị em sủng hư, chị dâu ba nhiều để ý một chút."

"Ừ, em đi đi." Tô Đan Hồng gật đầu nói.

Vân Lệ Lệ cũng chỉ có thể buông con gái xuống, bởi vì cô bé bị búp bê tây dương của Hiểu Trân và Hiểu Ngọc thu hút, căn bản không để ý tới mẹ cô bé. Quý Vân Vân nhìn không được liên nói: "Đứa nhỏ để em ôm là được, chị dâu ba cũng đi hỗ trợ đi."

"Được thôi." Tô Đan Hồng cười, cô liên đưa đứa nhỏ cho cô ta. Quý Vân Vân liên hừ, xem cô lúc này làm sao lười biếng.

Chỉ là cô ta vừa bế Nhân Nhân, bé Nhân Nhân tò mò nhìn cô ta, phát hiện đây là người xa lạ lập tức liền không vui vẻ.

Một người xa lạ muốn ôm bé? Nghĩ cũng không cân nghĩ. Giọng nói di truyên từ cha bé lập tức liên gao lên, Quý Vân Vân liền bị hoảng sợ, giọng đứa cháu trai này sao lại lớn như vậy, ôn c.h.ế.t người.

Thạch Đầu lập tức bất mãn nói: "Cô út, có phải cô lén véo em trai cháu không?” Nói xong liền muốn chạy tới đoạt người.

Hai chị em Hiểu Trân và Hiểu Ngọc cũng bất mãn nhìn qua. Đứa em trai này ngày thường rất ngoan, hai chị em lúc đi qua nhìn em bé, em bé đều cười ha ha chơi cùng hai chị em, một chút cũng không ôn ào, bây giờ mới bị cô út ôm qua liên khóc, khẳng định là bị cô út lén nhéo. Nhìn thấy em bé khóc, Yên Nhi lập tức cũng khóc theo.

Trong phòng liên lập tức liền loạn lên.

Mẹ Quý vô cùng tức giận, vốn bà muốn mắng người nhưng nghĩ tới sắp ăn Tết, liên nói: "Nhanh bế Nhân Nhân cho chị dâu ba của con, con vào phòng bếp hỗ trợ đi."

Quy Vân Vân thật sự chịu không nổi đứa cháu trai lớn giọng gào, cô ta liên lập tức đưa em bé cho Thạch Đầu ôm, Thạch Đầu liền ôm em bé tới chỗ thím ba.

Tô Đan Hồng nhận lấy Nhân Nhân, bé Nhân Nhân vừa nhìn thấy là mẹ liên ngừng gào.

Quy Vân Vân tức giận giậm chân, nhưng co ta bị mẹ Quý trừng mắt cũng chỉ có thể xám xịt đi phòng bếp hỗ trợ.

Vân Lệ Lệ nhìn thấy con gái được Tô Đan Hồng mượn búp bê tây dương của Hiểu Trân, Hiểu Ngọc dỗ dành ngoan ngoãn, cô ta cũng chỉ có thể đi qua hỗ trợ, vốn cô ta còn muốn ở lại dỗ con gái đấy.

Thim Ba, con cho em gái, em gái có thể hay không không trả lại cho chúng con?" Hai chị em Hiểu Trân và Hiểu Ngọc nhìn thấy Yên Nhi ôm búp bê tây dương yêu thích không buông tay, liền lo lắng nói.

Tô Đan Hồng cười nói: "Vậy cho em chơi đi, thím ba lại mua cho các con một con khác.'

Hiểu Trân Hiểu Ngọc lập tức liền vui vẻ.

Tết năm nay, cô cũng chuẩn bị quà cho mấy đứa cháu trai cháu gái, Thạch Đầu là một hộp bút chì mới, có ba tâng, là hộp bút chì được yêu thích bấy giờ.

Hiểu Trân và Hiểu Ngọc so với Thạch Đầu thì nhỏ hơn, tuy nhiên sang năm cũng phải đi học, chuyện này là cô nghe từ Quý Kiến Quân nói, lúc anh sang nhà anh hai thì nghe được.

Tuy nhiên sang năm phải tới ngày một tháng chín mới di học, cô cũng không mua vội, đến lúc đó đưa cũng không muộn. Cho nên cô mua cho hai chị em bộ bao tay, rất thích hợp giữ ấm. Tuy nhiên so với hộp bút chì cho Thạch Đầu luôn thì bao tay của hai chị em cô vẫn để ở nhà.

Tô Đan Hồng nói: Đợi sau khi ăn cơm xong, hai đứa qua nhà của thím ba, lần trước thím ba mua bao tay cho các con còn chưa có kịp đưa qua, mấy ngày này các con cũng không có qua đây.

"Chúng con lát nữa liền đi qua." Hiểu Trân Hiểu Ngọc lập tức nói.

Tô Đan Hồng gật đầu, sau đó liên cũng Thạch Đầu nói về chuyện bài vở. Boi vi Thach Dau mang bai tap vê nhà làm, cô mới phát hiện nơi này toán học rất thần kỳ.

Cho nên lúc Thạch Đầu học bài, cô cũng đi theo học một chút, bây giờ cô đã có thể hiểu được đạo lý của bảng cửu chương rồi.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 86