trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 88:30, lại ở nhà đến qua ngày tết mùng một, mọi ngày đêu thuận lợi trôi qua, không còn chuyện xảy ra giống như năm trước.

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Năm nay trôi qua rất tốt.

Trên mặt cha Quý và mẹ Quý đều đầy ý cười cũng thắm thiếu hơn rất nhiều.

Ngày thứ hai của năm mới là ngày con rể đến thăm nhà bố VỢ.

Sáng sớm hôm nay, Tô Đan Hồng và Quý Kiến Quân đều chuẩn bị tốt, bế tiểu Nhân Nhân lên, để lại Đại Hắc trông nhà, một nhà ba người bọn họ đi đến nhà ông Tô.

Ở chỗ này của bọn họ cứ đến mùng hai tết đều sẽ tới nhà bố vợ làm khách, cho nên khi nhà bọn họ đến thì Tô Tiến Quân và Tô Tiến Đảng đều không ở nhà, mỗi người anh ta dẫn theo vợ mình đi làm khách rồi.

Trong nhà chỉ còn lại có mẹ Tô.

Cho nên đối với một nhà ba người bọn họ quay về nhà, mẹ Tô cực kỳ hoan nghênh, sáng sớm bà đã chờ rồi.

Ai da, đây là cháu ngoại ruột của bà đi? Một khoảng thời gian không gặp, đã lớn như vậy. Mẹ Tô đón lấy tiểu Nhân Nhân đầu tiên, nhìn cháu ngoại của mình giống y hệt như một tiểu tiên đồng, cả khuôn mặt bà đầy tươi cười, liên tục khen.

Tiểu Nhân Nhân đang tự ôm bình sữa để uống, nhìn thấy bà ôm mình lên, lại nghĩ đến ngày bình thường bé thường xuyên được mẹ Quý ôm, cho nên nhìn cũng không khác biệt lắm coi như thành một người quen thuộc rồi, lại nhìn thấy cha mẹ bé đêu đang ở bên cạnh, cho nên bé không khóc.

"Cả hai anh đều đi sang nhà vợ rồi?" Tô Đan Hồng hỏi.

"Đi rồi, sáng sớm nay đã đi." Mẹ Tô nói. "Không cần phải xen vào hai nhà bọn họ, hôm nay là ngày các con quay về mà."

Quý Kiến Quân cười nói: "Mẹ, chuyện sang năm anh hai hỗ trợ con đã suy nghĩ như thế nào rồi?"

Mẹ Tô nói: Việc này mẹ cũng không biết, nhưng mà xem ý tứ của anh hai con chắc chắn là chịu làm, đến lúc đó con lại đi nói với nó, cũng là người trong nhà cả, nếu không chuyện tốt như vậy làm sao có thể đến phiên nó được?”

Me, mẹ cũng đừng nói như vậy, nếu như anh hai nguyện ý tới giúp con, con cũng cảm kích anh ấy!" Quý Kiến Quân trịnh trọng nói.

Mẹ Tô cười, nói: "Mẹ biết con trượng nghĩa." Bằng không sao có thể không mời anh em trong nhà của mình, lại trực tiếp tới đón con trai của bà chứ?

Quý Kiến Quân và mẹ Tô hàn huyên một lúc, anh ôm con trai đi ra ngoài xi tiểu, tiểu tử này vừa mới uống nước xong, chắc chắn là muốn đi tiểu, nếu không đợi lát nữa lại âm ï người ta. Quý Kiến Quân ôm con đi qua phòng cách đó, mẹ Tô cười nói: "Con xem, mẹ chọn con rể cho con kìa, chưa chọn sai người cho con đi?”

Mặc dù lúc trước gả con gái bà con phai dung chut tinh ke, bao một thầy tướng số đến nhà ông Quý đi dạo, nói là con gái của bà vượng gia, tương lai chắc chắn có thể một lân là có con trai, tương lai cháu trai còn vào được đại học, trong nhà cũng có gia sức thịnh vượng giàu có. Không tôi, mẹ Quý cha Quý tin cái thây tướng số kia là thật, nhưng người đó lại chính do mẹ Tô gọi đi nói.

Đã thế khi bà xem bệnh cho ông thông gia, d.a.o nhỏ hạ xuống cũng có phân tàn nhẫn.

Lúc trước mẹ Quý đối xử với bà đều là vẻ không nóng không lạnh, mãi cho đến gân đây một năm, thái độ của bà mới hòa hoãn không ít.

Nhưng mà thật sự đúng là bà nói đúng, người con gái này của bà đúng thật sự biết tranh đua cho bà, nhìn xem, hai vợ chồng hiếu kính bao nhiêu với hai ông bà Quý? Ba người con khác có gộp chung cũng không băng một phân của con gái bà.

Cho nên thái độ của mẹ Quý với bà đã tốt hơn không ít, ngay trong năm trước, mẹ Quý còn kéo người trong cùng thôn tặng cho bà nửa cân cá khô, đều rất không tôi.

Đương nhiên bà cũng muốn lấy không của mẹ Quý, bà trực tiếp tặng lại cho mẹ Quý một nửa sọt nấm, khi mùa mưa năm ngoái con dâu thứ của bà vợ của Tô Tiến Quân hái được trong núi, bà phơi khô cất trữ, đó đều rất không tồi.

Những người ở ngoài cuộc xem xét, thì chính là biểu hiện hai nhà hòa thuận, nhưng mà rốt cuộc như thế nào vậy chỉ có bà và mẹ Quý là biết rõ.

Nhưng hai người này đều nguyện ý duy trì tâng quan hệ này, kỳ thật cũng coi như tốt rồi. Xa hơn, nói phải nói lại, cuộc hôn nhân này lúc trước mặc dù là vì chữa bệnh cho ông, nhưng mà Tô Đan Hồng cũng là con gái ruột của mẹ Tô, bà cũng không hố khuê nữ của mình, chọn tới chọn lui, đã sớm coi trọng Quý Kiến Quân?

Kỳ thật bà cũng không phải quá hiểu rõ Quý Kiến Quân, nhưng mà lúc trước bà từng gặp qua, dáng người tiểu tử này cao lớn đính đạc, lại còn đi tham gia quân ngũ, vừa thấy chính là một người có thể chịu khổ, có trách nhiệm.

Hơn nữa tham gia quân ngũ, mỗi tháng không phải đều có một khoản tiên trợ cấp sao? Này tuyệt đối có thể khiến con gái bà trải qua cuộc sống không tôi.

Cho nên mẹ Tô đã định xuống cuộc hôn nhân này. Tô Đan Hồng cười, nói: "Ánh mắt của mẹ rất không tồi."

Mẹ Tô nhỏ giọng nói với cô: "Con đừng tưởng là mẹ không biết, mấy năm trước con còn ghét bỏ Kiến Quan là người tham gia quân ngũ, một năm không quay vê nhà được hai lần."

"Khi đó không phải do không hiểu chuyện sao?" Tô Đan Hồng nói dối không một chút áp lực, cô nói: "Như bây giờ thì tốt rồi, anh ấy có thể ở nhà, con cũng không trông cậy vào khoản tiên trợ cấp của anh ấy, chỉ cần trông coi vườn trái cây này thật tốt, chúng ta không cần phải lo lắng." Loi nói thì là như vậy không sai, nhưng mà con cũng phải chăm nom gia đình cho tốt, mẹ nghe nói nhà con mỗi ngày đều là thịt cá, đây là gì? Núi vàng núi bạc không thể nào để cho các con ăn không?” Mẹ Tô nói.

"Cái này còn có thể truyên tới tận bên này của mẹ?" Tô Đan Hồng cười.

Bây giờ mỗi người trong thôn đều đang nói chuyện nhà cô, mỗi ngày đều có thịt cá ăn, còn thoải mái hơn so với cả địa chủ trước kia, nhà địa chủ trước kia cũng không dám ăn như vậy. Nhưng mà bọn họ chính là mắt thèm thuồng mới nói như vậy, những lời này Tô Đan Hồng cũng nghe nói qua, nhưng trước nay cô không để trong lòng. "Kiến Quân là một người đàn ông, không ăn thịt sao được? Không nhà không có tiên nhiều, nhưng mà không thể tiết kiệm cái này được, nếu như có tiền mà có thể không ổn, vậy còn dùng tiên vào làm cái gì nữa?" Tô Đan Hồng nói.

Mẹ Tô nghe vậy, bà thở dài nói: "Lời này cũng có lý, thời điểm cha con không chống đỡ nổi, mẹ nấu cơm có đổ hơi nhiều gạo một chút ông ấy cũng phải nói, đã qua nhiêu năm như vậy, người sớm không còn, bây giờ cuộc sống thoải mái dư dả, nhưng mà ông ấy lại không có số mạng hưởng phúc này."

"Cho nên mẹ, mẹ cũng phải chú ý hơn, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, không cân tiết kiệm như vậy, đã từng này tuổi rồi còn không ăn tốt một chút, đợi khi răng rụng hết rồi, đến lúc đó muốn ăn cũng không nổi." Tô Đan Hồng nói với bà.

Mẹ Tô cười nói: "Mẹ không cân con lo lắng, con lo tốt cho Nhân Nhân là được."

Tô Đan Hồng lấy mười đồng tiền từ trong túi ra.

Mặc dù mười đồng tiền không phải nhiêu lắm, nhưng cũng không ít, nhưng với con số để con gái ruột lấy ra cho mẹ của mình thì vẫn có thể lấy ra được. "Con cất tiên đi cho mẹ, mẹ không cân, mẹ cũng không phải tiêu tiền vào chỗ nào, gạo thì trông dưới đất, đồ ăn cũng tự mình trông, còn tự mình nuôi gà, con thì khác, bây giờ Nhân Nhân ra đời, nhiều chỗ cần phải tiêu tiền lắm, con cất lại để dành cho Nhân Nhân. Mẹ Tô vội vàng nói.

"Mẹ, đây là ý của Kiến Quân, mẹ cứ nhận lấy đi" Tô Đan Hồng nói.

Mẹ Tô không còn cách nào, lúc này bà mới nhận lấy mười đồng tiên.

Cơm trưa ăn ở nhà họ Tô, cực ky phong phu me To vi chao đón một nhà ba người bọn họ đến đây nên đã chuẩn bị, một con gà nướng, một chân heo, còn có dưa chua ruột già lợn, còn có một vài đồ ăn khác, đều là đồ ăn ngon.

Chờ đến khi một nhà ba người bọn họ quay về, mẹ Tô đưa lại cho tiểu Nhân Nhân một bao lì xì, Tô Đan Hồng không trả lại mà nhận ngay.

Về nhà cô mở bao lì xì ra, vừa mới nhìn thấy ngay trong bao có hai mươi đồng tiền.

"Này không phải là bà ngoại ruột à." Tô Đại Hồng bế con trai lên hôn một cái, nói.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 88:30, lại ở nhà đến qua ngày tết mùng một, mọi ngày đêu thuận lợi trôi qua, không còn chuyện xảy ra giống như năm trước.