trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 93

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Tô Tiến Quân.

Gần đây trên núi dùng nước thật sự lớn hơn không ít so với trước kia, xa không nói, ngay cả mẹ Quý mỗi ngày đều phải đi gánh một ít nước tưới những đám dâu tây dưa hấu của bà cũng cần không ít nước.

"Vâng." Tô Tiến Quân lấy hai thùng nước rồi đi xuống núi.

Đối với đàn ông nông thôn mà nói, gánh hai xô nước kia căn bản chẳng coi là gì.

“Anh hai, nghỉ ngơi trước rồi đi. Khi Tô Tiến Quân xuống gánh nước để mang lên trên núi thì gặp Tô Đan Hồng nói.

"Không cần nghỉ ngơi, đều không phải công việc vất vả gì." Tô Tiến Quân cười nói.

Trên núi việc không ít, nhưng mà người làm cũng nhiều, cho nên tính bình quân vẫn không phải nhiều việc lắm, hơn nữa so với những người khác là Quý Hồng Quân và Hứa Ái Đảng, đãi ngộ của anh ta rõ ràng còn tốt hơn nhiều, bởi vì anh ta được ăn cơm trưa cùng với cha Quý, không cần quay ve nhà. Mỗi một bữa com trưa anh ta ăn đều cảm thấy mỹ mãn.

“Anh hai, hôm nay lúc anh về, anh xem chị dâu em lúc nào thuận thiện, bảo chị dẫn cháu trai đến đây ngôi chơi." Tô Đan Hồng cười nói.

"Chị dâu thứ cũng nhớ em đấy, chờ thêm mấy ngày nữa anh bảo cô ấy dẫn Thạch Đầu qua đây." Tô Tiến Quân gật đầu nói. Sau đó anh ta múc nước di lên núi.

Qua thêm hai ngày, chị dâu thứ Tô ôm Thạch Đầu đi đến đây, đối với em tra xa lạ này, cả Yên Nhi và Nhân Nhân đều rất hoan nghênh. "Mới có một lúc không thấy, thế mà Nhân Nhân lại thay đổi bộ dạng rồi."

Hai mắt chị dâu thứ Tô tỏa sáng nhìn Nhân Nhân, nói.

"Lượng cơm của tiểu tử này không ít, ăn nhiều lắm, cho nên quả thật lớn khá nhanh, nhưng mà Thạch Đầu cũng lớn khá tốt, lại đây cô ôm một cái nào. Tô Đan Hồng cười đón lấy Thạch Đâu.

Nhân Nhân lớn hơn Thạch Đầu khoảng chừng ba tháng, bây giờ Thạch Đầu cũng đã gân hai tháng, Nhân Nhân được năm tháng, trẻ con năm tháng vận động nhiều, cho nên lượng cơm ăn thật sự không phải ít, phát triển cũng khá nhanh.

So với lần trước cô đi thăm Thạch Đầu hai tháng trước, Thạch Đầu cũng lớn lên không ít, thằng bé được chị dâu thứ Tô chăm sóc sạch sẽ, ngược lại không hề lôi thôi như những đứa trẻ khác.

"Lần trước chị Hông đến đây mua cho em sữa bột, đều là hàng bên Thượng Hải, em để lại một bình cất cho Nhân Nhân, một bình khác chị lấy ve pha cho Thạch Đầu uống.' Tô Đan Hồng nói.

"Không được đâu, em chồng cứ cất giữ lại cho Nhân Nhân ăn là được, Thạch Đầu còn nhỏ chị đút sữa là được." Chị dâu thứ Tô vội vàng nói.

"Chị không cần khách sáo với em, đây là con trai của anh hai nhà em, chỉ ăn một bình sữa bột của cô ruột nó thì có làm sao, chờ sau này nó lớn lên có tiên đồ rồi, lại bảo nó mua ít đồ tố về hiếu kính cô nó là được rồi." Tô Đan Hồng nói.

Nếu như là con của anh cả cô, vậy cô mặc kệ.

Đừng trách cô bất công, trên một bàn tay còn có ngón tay dài ngón tay ngắn, cô là bất công thì làm sao?

Khi mà cô còn ở nhà mẹ đẻ, là anh hai đã chăm sóc cho cô nhất, trước khi khi anh ta đi ra ngoài làm công, lúc trở về sẽ đưa cho cô một hoặc hai đồng tiền bảo cô cất đi mà tiêu, mặc dù không nhiều lắm, nhưng anh ta cũng không kiếm được bao nhiêu, ngay cả một hai đồng tiên kia đều do bản thân tiết kiệm mà có, bởi vì những tiên khác đều phải nộp lên cho mẹ Tô.

Mà anh cả của cô thì sao? Cả ngày chỉ ở nhà làm đại gia, làm việc cũng không hề cố gắng nửa phần, còn cả ngày chỉ nghĩ sai bảo cô, ai chiêu được tính cách đại gia của anh ta?

Và tất nhiên, quan hệ giữa cô và anh cả bình thường, quan hệ với anh hai thì tốt hơn không ít. Cho nên Tô Đan Hồng cũng lấy ra được, không hê tiếc xót tí nào.

Nghe cô nói như vậy, lúc này chị dâu thứ Tô mới ngượng ngùng gật đầu, nhìn thấy Yên Nhi đi tới trước mặt cô em chồng nói muốn đi tiểu, Tô Đan Hồng cam một cái bô tiểu để con bé đi tiểu vào đó.

"Mẹ, nước, uống." Đi tiểu xong, Yên Nhi lại nói.

Chị dâu thứ Tô hơi sửng sốt, Tô Đan Hồng rót cho con bé một ít nước, lúc này con bé mới chịu đi qua kia chơi cùng các em trai. "Em chồng, đây là con gái của nhà chú tư nhà me đúng không, sao lại gọi em là mẹ?" Chị dâu thứ Tô nói.

Tô Đan Hồng cười trả lời: "Yên Nhi còn nhỏ, không hiểu, đợi trưởng thành hiểu rồi sẽ sửa."

Vì việc này cô cũng đã sửa rất nhiêu lần, có rất nhiều lần Yên Nhi còn ở trước mặt mẹ chồng gọi cô là mẹ, ngoại trừ lúc mới bắt đâu cô còn chưa quen, lúc sau cô cũng quen rồi, mẹ Quý còn khen cô, cũng là do cô dụng tâm chăm sóc Yên Nhi, cho nên Yên Nhi mới coi cô thành mẹ. Chị dâu thứ Tô xem ý tứ này của cô, cô ấy nhẹ giọng nói: "Em chồng thật sự tính toán nuôi như vậy sao?” Nuoithi nuôi, cũng không có gì, Nhân Nhân cũng có thêm bạn chơi cùng." Tô Đan Hồng cười cười.

Yên Nhi vẫn rất ngoan, bây giờ cũng lớn, cho dù đi ¡ hay tiểu con bé đều sẽ tự nói, không tính khó nuôi, chỉ cần cho con bé ăn no bụng là được.

Chỉ là một đứa trẻ, thì khó đút bao nhiêu? Hơn nữa cả ngày cô ở nhà, cũng không có chuyện gì, nuôi cũng cứ nuôi như vậy.

Chị dâu thứ nói: "Cũng chỉ có mình em chồng như em, đổi lại làm gì có ai tình nguyện?”

Lời này của cô ấy cũng là lời nói thật, ai mà vô duyên vô cớ đi nuôi con của người khác đâu? Đứa nhỏ này khi còn nhỏ thì nuôi, cho dù là nuôi thật thân thuộc, chờ nhìn thấy cha mẹ ruột vẫn sẽ quên sạch sẽ người nuôi mà thôi, có cái gì chứ?

Tô Đan Hồng cười cười, không tiếp tục đề tài này.

Không thể nào nói cô nuôi Yên Nhi kỳ thật cũng là vì muốn đặt nên móng để sau này cô nuôi con gái được, đúng không?

Giữ lại chị dâu thứ Tô ăn cơm trưa, chị dâu thứ Tô cũng có hiểu biết về trình độ xa xỉ trong cơm trưa nhà cô.

Bốn món đồ ăn một món canh. Trong đó có hai món là món ăn mặn, một món trứng xào và một món thịt cuộn hồng, canh cũng là canh đậu hũ.

Điều này còn sáng ngang với cả khi được vụ mùa, nhưng nhìn biểu tình của mẹ Quý cùng với bình tĩnh của cô chồng, chị dâu thứ Tô im lặng nuốt những lời trong miệng xuống.

Đến khi chạng vạng, chị dâu thứ Tô cùng với Tô Tiến Quân quay vê.

Ở trên đường, chị dâu thứ Tô nói: "Tiến Quân, hôm nay em cũng thấy rồi, cuộc sống của cô em chồng này thật ổn, không thể chê được, anh cũng đừng bảo em đi khuyên em ấy, bà thông gia còn chưa nói cái gì, em có thể nói gì?"

Đến cả mẹ chồng cũng đã quen rồi, cô ấy lại nói có ý tứ sao?

Tô Tiến Quân nghe thấy vậy, anh ta nói: “Cái kia không nói thì thôi, làm sao em lại còn câm bình sữa bột về đây?”

"Em chồng đưa cho em, em có chối nhưng mà vẫn bắt câm”" Chị dâu thứ Tô nói.

Tô Tiến Quân tức giận nói: "Từ chối không được thì cầm luôn, em không xấu hổ à? Sữa bột này chỉ sợ cũng phải đi đến thành phố chúng ta cũng không mua được đâu?”

"Ừ, em ấy nói là từ bên Thượng Hải gửi lại đây, Thạch Đầu cũng có lộc ăn. Chị dâu thứ Tô cười nói.

Tô Tiến Quân lắc đầu, anh ta không nói gì thêm.

Phía bên này Tô Đan Hồng làm cơm chiều, cô nói với mẹ Quý: "Mẹ, ngày mai mẹ đi mua mấy cân xương sườn về nhà, con hâm với ít trứng gà và nấm, đã lâu rôi không ăn." Cô đưa cho mẹ Quý mười đồng tiền.

Mặc dù mẹ Quý đã quen nhà thằng ba ăn xài phung phí, nhưng mà bà vẫn hơi chậc lưỡi, chẳng qua không nói gì.

Buổi trưa ngày hôm sau, cha Quý và Tô Tiến Quân được ăn trứng kho xương sườn cùng với nấm, cơm ăn hôm nay còn nước xì dâu mỡ xối xuống bát cơm nữa, cha Quý và Tô Tiến Quân đều ăn thấy mỹ mãn.

"Tay nghề nhà thằng ba thật sự quá giỏi." Cha Quý nói với mẹ Quy.

Mẹ Quý không nhịn được liếc trắng mắt nhìn ông già này một cái, bây giờ càng ngày càng tốt số, nhìn ông lão này vừa mới gặp miếng xương sườn kia hăng say bao nhiêu?

"Ở nhà Đan Hồng nấu một nồi lớn dược thảo, hôm nay nhớ về tắm rửa một lượt."

Mẹ Quý nói xong, bà thu dọn chén đũa đi xuống núi, bà cũng muốn quay ve tắm dược thảo một phen, những thứ đó đều là dược thảo tươi mới được Hồ Đại Tiên làm phép trông ở sân sau, nói là giảm nhiệt tiêu độc, hiệu quả bảo vệ sức khỏe rất không tôi.

Bây giờ nhà thằng ba hiếu thuận như vậy, bà cũng nghĩ giống như ông nhà phải sống lâu thêm mấy năm, hưởng thêm mấy năm phúc.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 93