Trọng sinh về thập niên 80:trong gia cảnh khó khăn tôi cố gắng làm giàu

Chương 275

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Đây là cô đang nói về trường hợp ngày xưa, nhưng bây giờ đã là xã hội hiện đại. Trong nhà mà có đứa con gái dạng này thì những người làm chị dâu như các cô có được cái mặt mũi nào mà nhìn người ta không? Nhất là Tô Đan Hồng và người em dâu này (Vân Lệ Lệ) lại có quan hệ đặc biệt tốt!

"Vậy là tất cả mọi người đều trách em, tất cả là lỗi của em đúng không? Vậy các người có nghĩ tới những tháng ngày em phải sống bên cạnh Lý Trí hay không?" Mắt Quý Vân Vân đỏ hoe, nói.

"Vậy em nói chị nghe một chút, em đã trải qua những gì nào?" Vân Lệ Lệ thấy cô ta c.h.ế.t cũng không biết hối lỗi, còn đổ hết mọi lỗi lầm lên đầu Lý Trí thì nhếch mép cười lạnh, nói.

Ai cũng có thể than thở cuộc sống khó khăn, nhưng duy nhất Quý Vân Vân là không có tư cách để than vãn. Cuộc sống của cô ta trước kia, khi còn ở nhà chồng, vốn đã rất ổn rồi. Dù có kém đi sau khi kết hôn thì cũng chẳng phải chuyện gì đáng để than vãn.

Trực tiếp theo Lý Trí tới thị trấn ở, mấy khi cô ta thèm về nhà một lần chứ? Cũng không cần cô ta ra ngoài kiếm tiền, cho cô ta ở nhà chăm con mới sinh, vậy mà cô ta còn không vui, còn cùng người khác ngoại tình?! Quý Vân Vân muốn kể lể những điểm không tốt nhưng lại chẳng nói được thành lời. Thế nhưng trong thâm tâm cô ta vẫn cảm thấy cuộc sống với Lý Trí chẳng hề tốt đẹp gì.

"Được rồi, đã cắt đứt quan hệ với người trong nhà rồi thì chẳng còn lý do gì để liên lạc nữa. Sau này cô tự sống cuộc sống của mình đi, đừng gọi tôi là chị dâu tư nữa." Vân Lệ Lệ nói xong, ôm một xấp giấy tờ đi về.

Mặc cho Quý Vân Vân gọi với theo từ phía sau, cô cũng không để ý.

Sau khi về nhà, Vân Lệ Lệ kể chuyện này với Quý Kiến Văn. Quý Kiến Văn nghiêm mặt nói: "Hiện tại nó đã không còn quan hệ gì với nhà chúng ta nữa, không cần bận tâm làm gì!"

Đối với cô em gái này, trước kia anh vô cùng thương yêu, nào ngờ giờ đây nó lại có thể làm ra chuyện tày đình như vậy! Lúc trước, anh nghe nói cô sau khi kết hôn cứ làm mình làm mẩy, việc gì cũng không vừa ý, anh cũng không bận tâm nhiều, chỉ là không nghĩ tới cô ta lại có thể sa đọa đến mức này! Điều này đã chạm đến giới hạn chịu đựng của anh. Hôm nay ăn hai cái tát là còn nhẹ chán. Về sau, Tô Đan Hồng cũng nghe Vân Lệ Lệ kể lại chuyện này, nhưng cô chẳng để tâm.

Quý Kiến Quân đưa bố mẹ, cùng Nhân Nhân và Tê Tê đi Bắc Kinh chơi, còn Tô Đan Hồng ở nhà lo liệu mọi việc. Đừng tưởng ngày thường cô không nhúng tay vào thì nghĩ cô không hiểu gì. Ngay cả Quý Kiến Quân cũng đôi khi phải hỏi ý kiến cô. Quý Kiến Quân vừa ra ngoài, tài năng quản lý của cô lập tức được thể hiện rõ. Mọi khoản thu chi đều được ghi chép rõ ràng, các loại hàng hóa cũng được cô sắp xếp đâu ra đấy, ngăn nắp và trật tự. Mẹ Tô nhìn vào, thấy con gái mình thực sự đã trưởng thành rồi.

Vì bố mẹ Quý đều không có mặt ở vườn trái cây số Một, nên mấy ngày nay Hồng Quân và Hứa Ái Đảng thay phiên nhau trông nom ở trên núi. Mọi thứ đều vận hành trơn tru. Bây giờ cũng không còn nhiều việc, các công đoạn bận rộn đã gần hoàn tất, chỉ còn lại việc quản lý đàn gia súc. Hiện tại, Tô Đan Hồng đặc biệt chú tâm đến chuồng gà ở vườn trái cây số Ba. Cô vẫn đều đặn cho gà uống nước linh tuyền. Hiệu quả quả thực rất đáng kinh ngạc, toàn bộ gia súc ở vườn trái cây số Một và số Hai đều được uống, nhờ vậy mà chưa từng bị bệnh, dáng vóc khỏe mạnh, thịt cũng thơm ngon hơn hẳn.

Một hôm, vào buổi sáng lúc mẹ Tô đi mua thức ăn về, có nhắc đến chuyện giá thịt heo: "Giờ đã là tháng Mười Một rồi, lẽ nào giá thịt heo thật sự sẽ giảm mạnh đến thế?" Sáng nay bà đi mua về, một cân chỉ còn một đồng mốt thôi." "Nhất định giá sẽ hạ," Tô Đan Hồng quả quyết. "Năm nay bên ngoài nuôi heo rất nhiều, cung vượt cầu thì giá giảm, đó là quy luật thị trường."

Bây giờ sáng sớm, bên ngoài đã bắt đầu có sương, trời cũng se lạnh rồi. Dù vậy, Tô Đan Hồng vẫn đang chờ đợi thời tiết lạnh hơn nữa, bởi lẽ hiện tại vẫn chưa phải lúc. Quý Kiến Quân đưa bố mẹ Quý ra ngoài chơi khá lâu, đến tận giữa tháng Mười Một mà vẫn chưa trở về.

Cũng chính vào lúc này, Tô Đan Hồng đã bắt tay vào thu mua thịt ba chỉ để làm thịt khô. Cô mời hai người Vương Hồng Hoa và Lý Ngọc Thúy tới hỗ trợ, bởi vì con cái của hai cô đều đã lớn, tự do đi lại nên không cần trông chừng nữa, đang rất rảnh rỗi. Tô Đan Hồng phụ trách hướng dẫn, còn cô thì cũng có Viện Viện cần chăm sóc. Viện Viện cũng rất ngoan, không hề quấy khóc, đương nhiên là với điều kiện bé được ăn ngon và chơi đùa mỗi ngày.

Mỗi ngày, Tô Đan Hồng đều dùng nước linh tuyền pha sữa bột cho bé uống. Lại có thêm đồ chơi của Nhân Nhân và Tê Tê, bé chơi vui vẻ biết bao, vả lại còn vô cùng xinh xắn đáng yêu. Hai ngày trước, Lý Trí được nghỉ, liền trực tiếp lên núi ở lại hai ngày. Sau đó, trước khi về, anh còn đặc biệt tới cảm ơn Tô Đan Hồng. Anh nhận ra, con gái mình được chăm sóc cực kỳ tốt, thậm chí vì không gặp cha một thời gian mà bé đã gần như quên mất anh, cũng chẳng vui vẻ gì khi ở với anh, trái lại còn thích quấn quýt Tô Đan Hồng hơn.

Sữa bột do Lý Trí chi tiền mua, nhờ Hứa Hà San mang về từ thành phố Đại Học bên kia. Trung bình một tháng cần khoảng ba bình sữa bột. Đương nhiên, đây là bởi vì Tô Đan Hồng còn cho bé ăn thức ăn phụ, nếu không thì sẽ cần nhiều hơn nữa.

Cô bé trông mập mạp, vô cùng đáng yêu. Hai chị Vương Hồng Hoa và Lý Ngọc Thúy đến giúp việc cũng được tính tiền công, vì là công việc ngắn hạn nên tiền công khá hậu hĩnh, một ngày một đồng rưỡi. Cả hai đều rất nhanh nhẹn, ai gặp Viện Viện cũng tấm tắc khen cô chăm sóc bé rất tốt.

Hai anh em Nhân Nhân và Tê Tề thì khỏi phải nói rồi, chẳng phải trước đây bé Yên Nhi cũng được nuôi dưỡng ở đây rất tốt sao?

Bây giờ đến lượt Viện Viện, nhìn dáng vẻ bụ bẫm này chắc chắn cũng chẳng kém cạnh là bao. Hai người phụ nữ cũng không hề nhắc đến chuyện của Quý Vân Vân lấy một lời. Bây giờ mọi người trong thôn đều biết rõ chuyện bê bối của Quý Vân Vân, có người còn lén lút bàn tán nhưng tuyệt nhiên không dám nói ra mặt.

Mẹ Tô cũng xắn tay áo vào làm thịt khô. Bà mua không ít thịt heo tươi ngon để làm món này, ướp gia vị rồi trực tiếp treo ở sau nhà cho thịt thấm đều. Bận rộn suốt mười ngày trời, phía sau nhà đã treo đầy những dải thịt khô, hương vị thơm nồng lan tỏa khắp nơi. Hàng loạt sào tre trên giá cũng được giăng kín mít, tất cả đều được phơi đầy sân.

Năm ngày trước đó, Quý Kiến Quân đã đưa cha Quý, mẹ Quý cùng Nhân Nhân và Tê Tề về nhà. Cha mẹ anh đều diện quần áo mới tinh. Mặc dù chuyến đi có chút vất vả nhưng nhìn dáng vẻ cũng có thể thấy, tâm trạng hai cụ đã thư thái hơn nhiều. Nhân Nhân và Tê Tề đã lâu không gặp Tô Đan Hồng, vừa về đến nhà là quấn quýt bên cạnh cô không rời nửa bước. Đến khi ngủ, hai anh em cũng đòi ngủ chung, khiến ông bố trẻ muốn “gần gũi” vợ cũng đành chịu.

Chờ khi bọn nhỏ đều đã say giấc, Quý Kiến Quân mới từ trong túi lấy ra một sợi dây chuyền và một chiếc vòng vàng. Kiểu dáng của chúng vô cùng mới lạ và tinh xảo, nhưng rõ ràng Tô Đan Hồng sẽ không đeo ra ngoài, vì như thế quá phô trương.

“Anh đã nhận chú Trương làm cha nuôi rồi.” Quý Kiến Quân nói.

“Hả?” Tô Đan Hồng còn chưa kịp hoàn hồn: “Sao lại đột ngột vậy?”

Chú Trương thì cô có biết, chính là thầy giáo già kia. Quý Kiến Quân và chú ấy đã cùng mua lại ngôi nhà của người đó. Nhưng nói thật lòng thì, cô cũng quên mất chú ấy trông ra sao rồi.

Trọng sinh về thập niên 80:trong gia cảnh khó khăn tôi cố gắng làm giàu

Chương 275