Vu Hướng Dương ngơ ngác. Hạ Thanh Vân bảo hắn xem Trình Cảnh Mặc và Vu Hướng Niệm nắm tay, bây giờ lại làm tư thế này. Cô muốn hắn nắm tay sao? Vu Hướng Dương nhìn Hạ Thanh Vân. Cô đang chăm chú xem phim, giống như không có ý đó.
Vu Hướng Dương lại nghĩ, có phải hắn hiểu lầm rồi không? Tư thế này của Hạ Thanh Vân chỉ là vô tình thôi. Vu Hướng Dương rũ mắt, nhìn bàn tay thon thả kia, như có muôn vàn cái móng vuốt mèo đang cào vào tim hắn. Hắn sống hai mươi sáu năm, chưa từng nắm tay một cô gái nào. Hắn thích Hạ Thanh Vân, hắn cũng muốn nắm tay cô ấy.
Lúc này, ngón tay Hạ Thanh Vân khẽ động, như đang mời gọi. Tim Vu Hướng Dương đập loạn xạ. Hắn mâu thuẫn, rối rắm, buồn bã… Vừa muốn nắm tay, lại sợ hiểu lầm ý của cô.
Cuối cùng, hắn cắn răng, quyết định nắm lấy tay Hạ Thanh Vân. Dù có hiểu lầm, Hạ Thanh Vân là người hiểu chuyện, cũng sẽ không trách hắn đâu. Lòng bàn tay hắn đổ mồ hôi, tim đập đến tận cổ họng.
Vu Hướng Niệm tuy đang chơi với Trình Cảnh Mặc, nhưng vẫn dùng mắt lén nhìn hai người kia. Cô thấy Hạ Thanh Vân làm những động tác để Vu Hướng Dương nắm tay, trong lòng cô bội phục: Đúng là cao thủ! Rõ ràng là đang “thả thính”, nhưng lại trông ung dung tự nhiên, ngây thơ trong sáng.
Bước tiếp theo, xem Vu Hướng Dương có nắm lấy không.
Cô đang suy nghĩ, có nên can thiệp không.
Trình Cảnh Mặc nói hôn mới là xác định, còn nắm tay thì sao?
Có nên quản không? Thôi, vẫn là quản một chút đi.
Lần này nắm tay, không chừng lần sau là hôn môi.
Cô định chờ Vu Hướng Dương chuẩn bị nắm tay Hạ Thanh Vân sẽ lên tiếng nói chuyện, dọa Vu Hướng Dương.
Vu Hướng Dương dùng tay áo lau mồ hôi, hít một hơi sâu, nín thở, run rẩy vươn tay. Hắn hành động rất chậm, tay còn run nhẹ.
Vu Hướng Niệm vừa tức vừa buồn cười. Nắm tay thôi, có cần phải làm như tháo b.o.m không chứ?!
Vu Hướng Dương, anh vẫn còn ở cái giai đoạn nắm b.í.m tóc con gái để thu hút sự chú ý, mà cũng đòi yêu đương ?!
Tay Vu Hướng Dương đã sắp chạm vào tay Hạ Thanh Vân, Vu Hướng Niệm đang chuẩn bị nói chuyện. Đột nhiên, Vu Hướng Dương rụt tay lại.
Không được! Hắn không thể làm như vậy! Trình Cảnh Mặc và Vu Hướng Niệm nắm tay là vì họ đã kết hôn! Hắn và Hạ Thanh Vân chỉ đang hẹn hò thôi, cha mẹ còn chưa đồng ý. Nếu sau này không thể cưới cô ấy, chẳng phải hắn là kẻ lưu manh, lợi dụng cô ấy sao?
Vu Hướng Dương tự thuyết phục mình, an tâm thu tay về. Hắn nắm chặt hai tay vào nhau, đặt lên đùi, tránh không để vô tình chạm vào người khác nữa.
Tay Hạ Thanh Vân đã mỏi nhừ, nhưng vẫn không đợi được gì. Cô ta cau mày nhìn Vu Hướng Dương một cái. Vu Hướng Dương ngồi thẳng tắp, mắt không chớp, chăm chú xem phim. Cô ta bực mình bĩu môi, lật lòng bàn tay lại, đỡ lấy tay vịn.
Vu Hướng Niệm trong lòng hướng Vu Hướng Dương dựng lên một ngón tay cái, khen cho hắn có lập trường kiên định.
Bộ phim cuối cùng cũng kết thúc. Năm người đi ra khỏi rạp. Vẫn như lúc đi, Trình Cảnh Mặc và Vu Hướng Dương mỗi người một chiếc xe đạp, chở Vu Hướng Niệm, Tiểu Kiệt và Hạ Thanh Vân.
Đến cổng đơn vị. Vu Hướng Niệm nói: “Vu Hướng Dương, anh đợi một chút, em có chuyện muốn nói.”
Không cần tìm cớ. Với chỉ số thông minh của Hạ Thanh Vân, cô ta biết họ có chuyện muốn nói. Hạ Thanh Vân hiểu chuyện nói: “Vậy em vào trước. Mọi người cứ từ từ nói chuyện.”
Vu Hướng Dương lưu luyến nhìn bóng lưng Hạ Thanh Vân, cho đến khi không còn thấy nữa. Hắn mới quay đầu lại hỏi: “Em muốn nói gì?”
Vu Hướng Niệm vẻ mặt nghiêm túc: “Vu Hướng Dương, em muốn nói với anh, trinh tiết là của hồi môn tốt nhất của đàn ông!”
Vu Hướng Niệm cảm thấy đề cao cảnh giác cho Vu Hướng Dương là điều rất cần thiết . Sau cuộc gặp gỡ hôm nay, cô đã khẳng định suy nghĩ của mình. Đúng như cô lo lắng, với nhân phẩm và kinh nghiệm yêu đương của Vu Hướng Dương, hắn sẽ không làm ra chuyện vượt quá giới hạn. Nhưng vấn đề là, Hạ Thanh Vân rất biết cách nắm bắt cơ hội để "thả thính", còn Vu Hướng Dương thì hoàn toàn là một "tay mơ", kinh nghiệm yêu đương là con số không, mà cô thì không thể nào lúc nào cũng kè kè bên cạnh họ được.
Hai người cứ ở cùng nhau như thế, nhỡ Vu Hướng Dương không kìm giữ được trước sự trêu chọc khi có khi không của Hạ Thanh Vân, chủ động hôn cô ta thì sao. Với tác phong của một người lính như hắn, hắn chắc chắn sẽ chịu trách nhiệm với cô ấy. Mà thái độ của Triệu Nhược Trúc lúc này lại rất kiên quyết, không chừng mẹ con họ sẽ cãi nhau đến mức đoạn tuyệt quan hệ thật ấy chứ.
Vu Hướng Dương và Trình Cảnh Mặc nghe câu nói đó của Vu Hướng Niệm, sửng sốt một lúc lâu mới hoàn hồn. Đây là lý luận gì? Họ chưa từng nghe qua!
Vu Hướng Dương nói một cách không thể tin được: “Trinh tiết? Của hồi môn của nam nhân? Em có bị điên không ?!”
Vu Hướng Niệm nói: “Vu Hướng Dương, tình cảm phải đi đôi với lý trí, anh hiểu điều đó mà! Bố mẹ vẫn chưa đồng ý cho anh và Hạ Thanh Vân hẹn hò, hai người phải tuân thủ kỷ luật đạo đức! Nếu anh làm chuyện gì quá giới hạn, không chỉ làm tổn thương bố mẹ, mà còn làm tổn thương cả Hạ Thanh Vân.”
Vu Hướng Dương khinh thường: “Anh có thể làm ra chuyện gì quá giới hạn chứ?”
Lời Vu Hướng Niệm nói, chẳng lẽ hắn không hiểu sao?