Xuyên Không Làm Giàu: Tui Là Phú Bà Đây!

Chương 120

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~6 phút

Mời quý độc giả kéo xuống để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

[Liệu thành phố F còn cơ hội nào không?]

Hồ Trân Trân bật cười khi nhìn thấy bình luận này lúc đang tẩy trang.

Cô không thể nhịn được, bật thành tiếng.

Thật ra chính quyền thành phố F không hề làm gì sai cả. Thông tin cô xuất thân từ thành phố F cũng chỉ là do hệ thống "vẽ" ra. Cái gọi là "trốn khỏi" thành phố F cũng chỉ là lời bông đùa của dân mạng mà thôi.

Trong lúc cô còn đang suy nghĩ cách giải thích, một bình luận khác lại bất ngờ xuất hiện.

Đây là một cái tên quen thuộc: chính là tài khoản chính thức của thành phố S, cái tên vừa nãy còn hết lời ca ngợi Hồ Trân Trân.

[Không còn cơ hội đâu, dập tắt hy vọng đi.]

Dòng thông tin từ trang chủ chính thức của thành phố S đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của rất nhiều cư dân mạng.

[Hahahahahaha, cái giọng điệu 'nghiêm túc' đến buồn cười của thành phố S này!]

[Thành phố F: Mất đi phú bà, tôi đau lòng quá đi mất.]

[Được hai thành phố tranh giành nhau, cái này mới gọi là 'hạnh phúc của phú bà' sao?]

Hồ Trân Trân bật cười sảng khoái. Cô xóa đi dòng tin nhắn đang gõ dở, quyết định không đáp trả, để mặc cho câu chuyện tự phát triển.

Sự "đấu khẩu" qua lại giữa hai thành phố, thu hút vô số cư dân mạng đổ xô vào hóng hớt, đã vô tình giúp tăng độ nhận diện cho cả hai và dĩ nhiên là cho Hồ Trân Trân.

Một account marketing đã khéo léo cắt ghép toàn bộ câu chuyện thành video, nhanh chóng lan truyền, thậm chí còn "chạm" đến tai những vị quan chức cấp cao, tạo nên một cơn địa chấn thực sự tại cả hai thành phố S và F.

Account Marketing: là bộ phận chuyên đảm nhiệm vai trò trung gian giữa khách hàng và doanh nghiệp trong hoạt động truyền thông và quảng cáo.

Nhân cơ hội quảng bá du lịch, Thành phố S đã không bỏ qua Hồ Trân Trân. Tất nhiên, với thắng lợi của vụ cá cược trước đó, Lâu Đài Chó cũng nghiễm nhiên được đưa vào danh sách tuyên truyền trọng điểm.

Trong khi đó, Thành phố F, một thành phố ẩm thực lớn, lại dùng những video phố ăn vặt và ẩm thực đặc sắc để thu hút lượng lớn du khách.

Chỉ trong vỏn vẹn hai đến ba ngày, Lâu Đài Chó đã nhanh chóng nổi tiếng khắp nơi.

Hồ Trân Trân lập tức liên hệ với Trưởng ban Mã, nhờ anh ta sử dụng tài khoản chính thức của Thành phố S để đứng ra giải thích các vấn đề liên quan.

Ngay khi Trưởng ban Mã xin chỉ thị của Thị trưởng, cả hai đã đặc biệt chú ý đến từng động thái của Hồ Trân Trân.

Chỉ riêng việc cô tham gia một buổi đấu giá công ích đã giúp bảo tàng thu về hai trăm triệu để tu sửa.

Chuyện này lập tức kéo theo vài vị phú hào khác đổ tiền vì thành phố, khiến Thị trưởng mừng rỡ khôn xiết, chỉ hận không thể có thêm nhiều người như thế nữa.

Vậy nên, việc Lâu Đài Chó xuất hiện trong cuốn sổ tay quảng bá du lịch cũng chẳng còn là chuyện gì quá to tát. Ngược lại, Thành phố S còn khéo léo tạo cho Hồ Trân Trân một ân tình, gây dựng ấn tượng tốt đẹp, điều này về lâu dài sẽ vô cùng có lợi cho thành phố.

Tối đó, vừa nhìn thấy chủ đề nóng trên mạng, Thị trưởng đã vội vã gọi điện cho Trưởng ban Mã.

"Cậu nói rất đúng. Có lẽ vị Hồ tổng này đã mang đến cho chúng ta một cơ hội lớn chưa từng có. Chúng ta phải nắm bắt thật chặt cơ hội này, mau yêu cầu bộ phận tuyên truyền tăng ca ngay!"

Gió đã nổi lên, phải thuận theo gió. Có gió Đông trợ lực, nhất định sẽ thắp nên ngọn lửa lớn!

Trưởng ban Mã cũng vui mừng không kém.

Anh ta đã đặt cược đúng đắn, Hồ Trân Trân quả thực đã trở thành một cái tên nổi bật trong giới.

Ngày hôm sau, khi Lưu An vừa đến, anh đã nhìn thấy rất nhiều cuốn sách hướng dẫn về Lâu Đài Chó.

Ngay khi Hồ Trân Trân kết nối cuộc gọi, Trưởng ban Mã đã nhanh chóng chúc mừng cô.

"Chúc mừng Hồ tổng! Kể từ hôm nay, Lâu Đài Chó sẽ không còn phải lo lắng về việc thiếu khách tham quan nữa rồi."

"Ngài quá lời rồi, tôi mới là người phải cảm ơn ngài. Số lượng người theo dõi hôm nay của tôi vừa vượt mốc 30.000. Thậm chí hôm qua tài khoản chính thức của Thành phố S còn quảng bá cho Lâu Đài Chó, việc này cũng coi như tôi đã được ngài ưu ái rồi."

Hai người nói chuyện khách sáo vài câu rồi Hồ Trân Trân cúp điện thoại. Bây giờ cô đã hoàn toàn yên tâm.

Qua lời Trưởng ban Mã, có lẽ anh ta đã bắt đầu lên kế hoạch quảng bá quy mô cho Lâu Đài Chó rồi.

Độ hot tăng vọt chỉ trong một thời gian ngắn, nhưng cô tự hỏi liệu nó có thể duy trì được bao lâu. Nếu muốn Lâu Đài Chó trụ vững trên thị trường, cô cần thêm một cơ hội lớn hơn nữa.

Một cơ hội để công chúng khắc sâu dấu ấn về nó.

Trong lúc chờ đợi cơ hội lớn ấy đến, việc tuyên truyền vẫn là yếu tố không thể thiếu.

Cô có thể tận dụng "sức nóng" từ Thành phố S để đẩy mạnh tuyên truyền.

Vừa mới tham gia buổi đấu giá công ích, cô đang khá eo hẹp về tài chính.

Chi phí tuyên truyền cho Lâu Đài Chó không hề nhỏ. Số tiền tiết kiệm còn lại chỉ đủ trang trải cho thêm hai chiến dịch quảng cáo nữa.

Giờ đây, cô phải siêng năng, tiết kiệm, giữ đầu óc thật tỉnh táo, tuyệt đối không nên khoe khoang.

Chỉ là Hồ Trân Trân không ngờ rằng, cơ hội để đưa Lâu Đài Chó lên một tầm cao mới lại đến nhanh đến thế.

Nhờ danh tiếng đang lên của Hồ Trân Trân, công viên giải trí Lâu Đài Chó đã nhanh chóng lọt vào "mắt xanh" của công chúng.

Hơn nữa, nhờ Thành phố S cũng tích cực mở rộng tuyên truyền, rất nhiều người bắt đầu tỏ ra hứng thú và muốn đến đây trải nghiệm.

Họ truy cập trang web bán vé, chỉ để thấy toàn bộ đã "cháy vé".

Việc cháy vé thì không thành vấn đề, nhưng những bình luận bên dưới đa phần là đánh giá tích cực một cách đáng ngờ, khiến họ dấy lên nghi vấn liệu nơi này có đang "thuê thủy quân" hay không.

Điều này càng làm gia tăng sự nghi ngờ trong lòng một số người.

Có thật sự vui đến thế không?

Thường thì mấy công viên giải trí ở Việt Nam đều nhỏ, đa số chỉ tập trung vào vài ba trò cảm giác mạnh.

Vậy mà, những bình luận bên dưới lại ca ngợi nơi này hết lời, thậm chí còn ví von nó đẹp tựa thế giới cổ tích.

Cứ thế, một loạt bình luận thi nhau "tâng bốc" Lâu Đài Chó lên tận mây xanh.

"Hình như marketing hơi quá rồi thì phải. Dù có tốt đến mấy cũng không nên dùng đội quân 'thủy quân' để kiếm nhiệt như vậy chứ."

Xuyên Không Làm Giàu: Tui Là Phú Bà Đây!

Chương 120