Vượt qua???
Mọi người đồng loạt quay lại, phát hiện ra con Tinh thú cấp I hạng trung đã gục ngã trên sân, còn chàng trai với đôi mắt hoa đào kia lại đang ngáp dài bước xuống.
Dù đối đầu với Tinh thú cấp I hạng trung không phải là quá mạnh, nhưng cũng không cần phải nhanh đến mức này chứ?
Tất cả mọi người đều bị sốc, ngay cả Thời Miên cũng cố gắng mở to mắt ra nhìn Tề Trác thêm một lần: "Cậu thật sự là biệt kích tinh anh cấp hai sao?"
"Ừ, không phải trên hệ thống xếp hạng chung có bảng xếp hạng sao?" Thời Miên không nói gì, chỉ nhìn xuống chiếc thiết bị trọng trường đeo cổ tay của anh.
Tề Trác mới phản ứng lại: "Chết tiệt, tôi quên tháo nó ra!"
Vương Lạc và Hồ Nhất Châu: "..."
Thực ra, họ cũng chưa từng đối đầu với Tề Trác, chỉ biết anh ấy rất mạnh nhưng không ngờ lại mạnh đến mức này.
Đeo thiết bị trọng trường mà vẫn dễ dàng đánh bại Tinh thú, tất cả biệt kích đều có sức mạnh như vậy sao?
Cảm nhận được ánh mắt của hai người, Tề Trác ho khan một tiếng, anh nói thêm: "Không còn cách nào khác, đã hạ gục quá nhiều Tinh thú nên hiểu rõ những điểm yếu chí mạng của chúng." Thời Miên không nói gì, mi mắt cô đã trĩu nặng, đầu cô khẽ gật gù trong không trung.
Vương Lạc và Trần Hàn vội vàng đỡ lấy cô, Thời Miên mới lắc đầu tỉnh táo lại, nghe rõ câu hỏi của Tề Trác: "Nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành chưa?"
"Hoàn thành rồi. Tôi sẽ bảo Trưởng ban Tôn xác nhận khi trở về."
Thời Miên chuẩn bị chỉ định người tiếp theo, nhưng vị giáo viên kiểm tra trên sân đột nhiên nhận được thông tin gì đó, cau mày: "Người vừa lên sân của đội các em là nhân sự hỗ trợ ngoại vi?"
Ông ta lại kiểm tra thông tin một lần nữa: "Năm nay có quy định, học viên chuyển trường không đủ một năm thì không được tham gia. Học viên này của các em mới nhập học một tuần, kết quả vừa rồi bị coi là vô hiệu."
Nụ cười trên mặt Tề Trác đông cứng, Thời Miên cũng tỉnh táo hẳn lên.
Người biết Tề Trác là nhân sự hỗ trợ ngoại vi không nhiều, lúc họ nói chuyện cũng đã cố ý hạ giọng.
Nhưng rõ ràng giáo viên kiểm tra đã phát hiện ra điều gì đó sau khi nhận thông tin. Ai đã tiết lộ?
Thời Miên ngẩng đầu lên, quan sát xung quanh, không ngạc nhiên khi thấy giáo viên dẫn đội của Học viện Kỹ Thuật Quân Sự Chisney, cùng nụ cười đắc ý trên khóe miệng của ông ta.
Người khác có thể không biết, nhưng Khẩu Vĩ chính là người xuất thân từ Học viện Lâm Tượng, làm sao không biết ai là nhân sự hỗ trợ ngoại vi?
Họ không hẳn là muốn nhắm vào Học viện Lâm Tượng, chủ yếu là vì họ đã mất người sang đó, mối thù này cũng coi như đã hình thành.
Các học viện khác không dễ chọc, làm cho Học viện Lâm Tượng biến mất khỏi tầm ảnh hưởng của họ có gì khó?
Đúng là năm nay có Đại tá Châu giám sát, cấp trên nghiêm ngặt trong việc kiểm tra giấy phép thành lập học viện, không ai dám ưu ái cho Học viện Lâm Tượng.
Nhìn thấy nụ cười trên khóe môi đối phương, Thời Miên biết chắc chắn là Học viện Chisney đã ra tay. Nhưng cô không lo, khi đến đây đã chuẩn bị sẵn phương án khác, mang theo một học viên dự bị.
Thời Miên nhìn về phía đám Vương Lạc nói: "Lần này phải dựa vào chính các cậu."
Ba học viên đồng loạt gật đầu, biểu hiện của họ trở nên nghiêm túc hơn nhiều, đặc biệt là Hồ Nhất Châu.
Lúc đầu, Hồ Nhất Châu nghĩ mình chỉ là người dự bị nên không cần phải tham gia, tâm trạng khá thoải mái nếu không thì tối qua cậu cũng không đi dạo trong khu căn cứ.
Nhưng năm nay quy định đột ngột về việc cấm sử dụng nhân sự hỗ trợ ngoại vi, cậu không những phải tham gia mà còn phải chiến thắng.
Thấy vẻ mặt Hồ Nhất Châu căng thẳng, đôi môi mím chặt, Thời Miên vỗ nhẹ vào cánh tay cậu: "Không sao, không có vấn đề gì lớn đâu."
Hồ Nhất Châu gật đầu: "Em lên trước có được không?”
Cậu ấy cần phải nỗ lực hết mình, dù sao cũng phải đối mặt. Cậu sợ càng về sau áp lực sẽ càng lớn, dễ mất bình tĩnh hơn.
Thời Miên không phản đối.
Vì vậy, Hồ Nhất Châu hít một hơi sâu, bước vào đấu trường thử nghiệm, nhìn thấy con tinh thú lợn lưng gai đang lao về phía mình...
Quái lạ, đúng là loài lợn!
Những buổi tập trước đã để lại một ấn tượng sâu sắc trong lòng cậu, đến mức trở thành phản xạ có điều kiện. Hồ Nhất Châu muốn quay đầu bỏ chạy.
Quyển 1