Xuyên Không Tinh Tế: Hiệu Trưởng Nhỏ Bé Nhưng Siêu Bá

Chương 124

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

[Chúc mừng ký chủ đã vượt qua kiểm tra thành công, giữ được học viện sắp phá sản. Phần thưởng đang được phát... |]

[Xin ký chủ tiếp tục cố gắng, sớm hoàn thành nhiệm vụ, phát triển học viện thành học viện hàng đầu Liên Bang, lấy lại đôi chân dài thon của mình -]

Ánh mắt Thời Miên dừng lại khá lâu trên cụm từ "đôi chân dài thon", cảm thấy nắm đ.ấ.m của mình dần siết chặt.

Dù sao nhiệm vụ cuối cùng cũng khá tự do, cô vốn nghĩ rằng hệ thống sẽ không đưa ra phần thưởng, không ngờ nó vẫn có thể kiếm được thứ gì đó. Thời Miên mở bản đồ kho báu mà hệ thống gửi đến quang não của cô.

Đúng vậy, bản đồ kho báu, cái thứ "đáng ghét" này không bao giờ trực tiếp gửi phần thưởng vào túi, chỉ đưa ra tọa độ và để cho ký chủ tự tìm.

Có một lần nó đặt tọa độ trong một ngọn núi, Thời Miên phải đào sâu vào núi mới tìm thấy công pháp ẩn giấu bên trong.

May mắn thay, từ khi cô hoàn thành nhiệm vụ của 99 thế giới, hệ thống đã giảm bớt sự ràng buộc với cô.

Hệ thống này giờ đã trở nên cẩn trọng hơn, tọa độ mà nó đưa ra cũng không quá tệ, ngay sau ký túc xá, ở con đường phía sau.

Thời Miên theo dõi tọa độ đến nơi, còn chưa tới, đã nghe thấy tiếng Từ Manh Manh tức giận: "Hạt dưa của anh là cái quái gì vậy? Vừa đắng vừa chua! Tôi mua nhiều thế này mà anh lại lừa tôi mua hạt hỏng!"

Cô gái mặt tròn lúc ở trên sân đấu còn không dữ dằn như vậy, giờ cô ta chỉ tay vào người bán hàng: "Đây là lừa gạt khách hàng, là xúc phạm đến ẩm thực! Hạt dưa ngon như vậy mà anh cũng có thể rang thành ra thế này, anh còn dám bán đồ ăn!"

Người bán hàng bị Từ Manh Manh làm cho không biết phải làm sao: "Có lẽ tôi lấy nhầm rồi, nếu cô thấy không ngon, tôi sẽ hoàn tiền cho cô."

Dường như Từ Manh Manh không dễ dàng bình tĩnh lại, nhưng ánh mắt của Thời Miên lại rơi vào chiếc túi vải mở ra ở chân cô ta.

Bên trong túi vải, những thứ đó quả thực trông giống hạt hướng dương, nhưng lại tròn hơn, bề mặt còn phản chiếu một lớp linh quang mờ nhạt.

Có lẽ không nên gọi là ánh sáng, mà là linh quang chỉ có Thời Miên mới có thể nhìn thấy.

Đây là...

Hạt giống Thanh Linh Thảo của tu tiên giới?

Thế giới này không phải không có linh khí, không thể tu luyện sao?

Thanh Linh Thảo là một loại thực vật đặc hữu của tu tiên giới, không kén đất nhưng nó có thể nuôi dưỡng linh khí tại nơi nó mọc. Thời Miên không cảm nhận được linh khí trên hành tinh Phan Đạt, luôn cho rằng đây là một thế giới công nghệ cao hoàn toàn không liên quan đến tu tiên giới. Cô không ngờ rằng lại có hạt giống Thanh Linh Thảo ở đây.

Nếu Thanh Linh Thảo có thể mọc ở đây, vậy liệu nơi này có thể tu luyện không, cấp bậc tu luyện của cô có thể phục hồi không?

Trong lúc suy nghĩ, người bán hàng cuối cùng cũng đền bù cho Từ Manh Manh gấp đôi số hạt dưa thì mới miễn cưỡng làm dịu cơn giận của cô ấy.

Còn vị trí của kho báu trên bản đồ của Thời Miên, mũi tên đang nhấp nháy theo chiếc túi vải trong tay người bán hàng, thông báo rằng đó chính là phần thưởng của cô.

Hệ thống phát thưởng mà còn phải tự mình tìm cách mua, thật sự không thể nào tưởng tượng nổi.

Thời Miên tiến lại gần, ngẩng đầu lên: "Chào anh, tôi có thể xem cái này được không?"

Từ Manh Manh mới chú ý đến cô, vội vàng cảnh báo: "Miên Miên đừng mua, cái này thật sự không ngon đâu."

Cô gái mặt tròn mở túi hạt dưa của mình ra: "Ăn hạt dưa của tôi đi, tôi đã thử rồi, lần này không có vấn đề gì."

Người bán hàng cũng chỉ vào gian hàng bên cạnh: " Tôi lấy nhầm túi này, nếu muốn mua thì mua cái kia." Anh ta trực tiếp đặt túi vải lên xe hàng của người bán khác: "Tống Đường, em giúp anh mang về nhé, để anh khỏi lẫn lộn nữa."

Người kia đã bán hết hàng nên trả lời "Được ạ" và định đi ngay.

Lần đầu tiên Thời Miên cảm thấy người bán hàng nói lý lẽ mà lại khiến người ta bối rối đến vậy, cô vội vàng tiến lại, bàn tay nhỏ bé nắm lấy túi vải.

Quyển 1 -

Xuyên Không Tinh Tế: Hiệu Trưởng Nhỏ Bé Nhưng Siêu Bá

Chương 124