Xuyên Không Tinh Tế: Hiệu Trưởng Nhỏ Bé Nhưng Siêu Bá

Chương 145

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Thời Miên thấy vậy bèn nói: "Đừng vội vàng. Phải mất mười ngày nửa tháng mới có thể dẫn khí nhập thể cũng là chuyện bình thường."

"Vậy còn Hiệu trưởng thì sao?" Hồ Nhất Châu tò mò hỏi.

Thời Miên ngước mắt nhìn cậu ta: "Cậu thật sự muốn biết sao?"

Hồ Nhất Châu vội vàng lắc đầu, nói: "Không muốn biết nữa, không muốn biết nữa."

Cậu ta sợ rằng sau khi nghe xong sẽ mất hết lòng tin vào con đường tu tiên.

Ngược lại, Vương Lạc đảo tròng mắt, ân cần giúp Thời Miên thu dọn bồ đoàn: "Hiệu trưởng, ngoài việc ngồi thiền ra, không còn cách nào khác để dẫn khí vào cơ thể sao?"

"Bồ đoàn không cần thu, các cậu cứ mang về. Khi nào rảnh rỗi thì có thể thử xem."

Thời Miên nói xong mới trả lời câu hỏi của Vương Lạc: "Cũng không hẳn là không có cách nào khác."

"Cách nào ạ?" Ánh mắt của toàn bộ học viên lập tức sáng rực.

Thời Miên lướt mắt qua từng khuôn mặt đầy kỳ vọng. Khóe môi cô hơi cong lên, đôi má tròn hiện ra một lúm đồng tiền nhỏ: "Đánh nhau."

Các học viên: "..."

Lời Thời Miên nói không phải để hù dọa. Theo lý luận tu luyện, sau khi tông môn kiểm tra linh căn và đã thông suốt kinh mạch cơ thể, việc tiếp nhận linh khí của trời đất sẽ thuận lợi hơn. Và sau khi trải qua chiến đấu căng thẳng, tâm trí sẽ trở nên trống rỗng, cũng dễ dàng nhập định, tiến vào cảnh giới vô ngã hơn.

Chính vì vậy, khi tông môn của cô thu nhận đệ tử mới, họ sẽ được đưa đến chỗ các sư huynh sư tỷ để trải qua một trận chiến, bất kể tuổi tác lớn nhỏ.

Học viện Lâm Tượng lại không có sư huynh sư tỷ. Nhưng hành tinh Phan Đạt có đấu trường ngầm, điều này không hề cản trở Thời Miên tiếp tục "truyền thống tốt đẹp" này, đồng thời cũng tiện thể kiếm chút thu nhập.

Vì thế, tiểu đội đấu trường ngầm ba người nhanh chóng mở rộng thành bảy. Riêng Ân Phương thì bỏ cuộc, đến cả Trắc Linh Thạch còn không thể leo lên nổi, nói gì đến việc tham gia đấu trường ngầm. Cậu ta tốt nhất cứ ở trong phòng mà liều mạng ngồi thiền thì hơn.

Mặc dù Vũ Tráng Tràn thỉnh thoảng trốn học cùng Vương Lạc và Trần Hàn để đi chơi, nhưng đây là lần đầu tiên cậu đặt chân đến đấu trường ngầm.

Vũ Tráng Tràn không kìm được mà nhìn ngó xung quanh, thốt lên: "Nhìn cái gã đầu trọc kia xem, hình như lợi hại lắm. Cánh tay hắn còn to hơn cả đùi mình nữa. Còn có cô nàng mặc sườn xám kia, vừa nãy chị ấy liếc qua một cái, suýt nữa làm mình sợ tè ra quần."

Vũ Tráng Tràn bắt đầu lo lắng cho bản thân: "Ai nấy đều lợi hại như vậy, liệu chúng ta có đấu lại được không?"

Hồ Nhất Châu cũng có chút bồn chồn, nói: "Hình như lần trước đâu phải những người này?"

Quả thật không phải.

Ngay cả ở sân đấu trung cấp, Thời Miên thấy những tuyển thủ cũng chỉ hung dữ là cùng. Không giống những kẻ trước mặt này, toàn thân đều tỏa ra sát khí đậm đặc.

Chưa nói đến những người khác, chỉ riêng người đàn ông đầu trọc và cô gái mặc sườn xám mà Vũ Tráng Tràn vừa nhắc đến, chắc chắn đã từng nếm mùi m.á.u tanh.

Thời Miên khẽ nhíu đôi mày thanh tú, nhìn sang Vương Lạc.

Vương Lạc liền hiểu ý: "Các cậu đi đăng ký trước, mình đi nói chuyện với người quen một chút." Vương Lạc ăn nói khéo léo, tính cách lại vui vẻ và giỏi giao tiếp, nên cậu ta nhanh chóng điều tra được tin tức rồi quay lại.

"Hiệu trưởng, những gương mặt lạ kia đều đến từ sân đấu cao cấp."

"Sân đấu cao cấp sao?" Thời Miên nhướng mày.

Sân đấu cao cấp chỉ giới hạn 100 tuyển thủ. Không như sân đấu trung cấp phân loại theo điểm số, các tuyển thủ ở đây được sắp xếp theo sức mạnh thực tế.

Điều đó có nghĩa là, một khi đã vào được sân đấu cao cấp, muốn nâng cao thứ hạng thì phải thách đấu với người xếp trên mình, mức độ cạnh tranh vô cùng khốc liệt.

Tuy nhiên, các trận đấu ở sân đấu cao cấp khá hiếm. Thời Miên ở lại đây mấy ngày qua cũng chỉ chứng kiến hai lần.

Một lần là người xếp hạng 93 thách đấu người xếp hạng 92 và đã thành công. Lần khác là một tuyển thủ từ sân đấu trung cấp thách đấu để lên sân đấu cao cấp nhưng không may thất bại.

Việc nhiều tuyển thủ cao cấp xuất hiện cùng lúc như vậy quả thực là rất hiếm.

Quyển 1 -

Xuyên Không Tinh Tế: Hiệu Trưởng Nhỏ Bé Nhưng Siêu Bá

Chương 145