Xuyên Không Tinh Tế: Hiệu Trưởng Nhỏ Bé Nhưng Siêu Bá

Chương 20

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~2 phút

Nói xong mới nhớ ra mình chưa đeo kính lão, ông vội lôi kính ra đeo lên: "À, thì ra là thầy Tần."

Hai câu nói liên tiếp như những cú đ.ấ.m trực diện vào lòng tự tôn của Tần Lãnh. Khổ nỗi, là anh chưa từng nghĩ sẽ ở lại Lâm Tượng lâu, nên cũng chẳng mang theo mũ để che đầu.

Điều thê thảm hơn cả là… việc trọc đầu này lại diễn ra ngay trước mặt Chu Hiểu Mạn.

Chỉ cần nhớ lại, nụ cười trên mặt Tần Lãnh liền méo xệch. Không, anh cười không nổi nữa.

Cháo sánh mịn, bánh bao thơm lừng, lòng đỏ trứng vịt muối béo ngậy, nhưng ăn trong miệng Tần Lãnh lại nhạt thếch, chẳng còn mùi vị gì cả.

Vất vả chịu đựng xong bữa sáng, anh lấy cớ ra ngoài mua đồ dùng sinh hoạt, lập tức tới bệnh viện lớn nhất trên hành tinh Phan Đạt.

"Bác sĩ, làm ơn kiểm tra giúp tôi. Tóc tôi rụng sạch chỉ sau một đêm. Đây là do rối loạn nội tiết hay áp lực quá lớn?”

Dựa vào suy nghĩ của mình, Tần Lãnh mãi chẳng thể hiểu được, nguyên nhân lại đơn giản là vì tay anh ngứa mà thôi.

Thời Miên cũng không quan tâm đến Tần Lãnh. Ăn sáng xong, cô liền trở về văn phòng, mở chiếc hộp mà hôm qua Lý Hải đưa đến.

Vừa định xem bên trong có gì, thì bên ngoài đã có tiếng gõ cửa, là Trần Hàn.

Cậu nam sinh toàn thân ướt sũng, tóc mái bết dính trên trán. Khác với dáng vẻ hồi hộp mong đợi hôm qua, hôm nay cậu trông như một người hoàn toàn khác.

Thời Miên vừa nhìn thấy tia m.á.u trong mắt Trần Hàn, đã biết cậu thức trắng đêm, lòng không khỏi chùng xuống.

Quả nhiên, Trần Hàn mím chặt môi, lấy từ trong túi ra một phiếu đăng ký ngày hôm qua cô đưa và đặt lên bàn: "Xin lỗi hiệu trưởng."

Nói xong, cậu liền xoay người định rời đi.

"Chờ đã." Thời Miên lên tiếng gọi lại: "Tình hình không ổn sao?"

Trần Hàn đứng yên tại chỗ, mãi lâu sau mới khàn giọng đáp: "Thuốc không có tác dụng."

Trần Hàn đã đi đánh đấu trường ngầm và chắt chiu từng đồng trong nhiều năm qua, tất cả chỉ để chữa bệnh cho em gái.

Lọ thuốc gene ấy có giá không hề rẻ, lên đến vài triệu tinh tệ. Khó khăn lắm cậu mới gom đủ, thế nhưng hy vọng lại tan biến chỉ sau một đêm.

Trong khoảnh khắc ấy, Thời Miên như nhìn thấy bóng dáng cậu đã bị gánh nặng đè đến gục ngã.

Cô đẩy phiếu đăng ký trở lại và nói: "Giờ kết luận còn quá sớm, cậu nói rõ tình trạng của em gái cậu trước đi."

Quyển 2 -

Xuyên Không Tinh Tế: Hiệu Trưởng Nhỏ Bé Nhưng Siêu Bá

Chương 20