Xuyên Không Tinh Tế: Hiệu Trưởng Nhỏ Bé Nhưng Siêu Bá

Chương 31

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Cuối cùng, Thời Miên nhắc đến nội quy: "Tất cả đã ghi trong quy tắc học viện, tôi cũng không nói nhiều. Các em còn trẻ, đừng ngại mắc lỗi. Tôi luôn dùng lý lẽ để giải quyết mọi chuyện. Nếu thấy mình có lý, các em cứ nói với tôi."

"Mắc lỗi mà còn được phép giải thích với hiệu trưởng, quả là dễ dãi quá nhỉ?”

Một tân sinh không nhịn được lẩm bẩm, lập tức nhận ánh nhìn chăm chú từ các học sinh cũ.

Đợi cậu ta biết hiệu trưởng dùng 'lý lẽ' như thế nào rồi, thì chắc chắn sẽ có suy nghĩ khác.

Một tân sinh khác thì cười khẩy, giọng nói có chút tinh quái: "Trẻ con mà làm hiệu trưởng đúng là không đáng tin. Nhưng không đáng tin cũng tốt, tôi còn lo học viện quản nghiêm quá, khắp nơi đều bị gò bó."

Cứ chờ mà xem, ngọn nến đã sẵn sàng, ngày bị 'thuyết phục bằng lý lẽ' chắc chắn không còn xa nữa.

Thiếu niên kiểu tóc nấm cũng nghĩ rằng vị hiệu trưởng này quá hiền lành: "Hôm đó tôi đi thi, còn thấy có người xoa đầu cô ấy khi thi, thế mà cô ấy không giận."

Lần này, không chỉ các học sinh cũ, mà ngay cả Tần Lãnh cũng đồng loạt quay sang nhìn.

Hiệu trưởng không giận ư? Nếu không giận, tại sao người đó lại gãy chân? Thậm chí còn đau đến mức một thanh niên trai tráng cũng phải hói cả đầu vì sợ!

Sau đó, Tôn Trường Không lên sân khấu nói vài câu, giọng nói chậm rãi, bài diễn văn dài dòng, cuối cùng đã mang đến đúng không khí trang trọng của một buổi lễ khai giảng chính thức.

Lễ khai giảng kết thúc, toàn bộ tân sinh viên đồng loạt thở phào nhẹ nhõm, trên gương mặt đều hiện rõ sự háo hức và kỳ vọng vào cuộc sống sắp tới.

"Nhìn bọn họ xem, có giống cái đám ngốc nghếch và ngây thơ như chúng ta ngày xưa không?”

Một vài đàn anh, đàn chị ở lại để dọn dẹp, nhìn theo những bóng lưng đầy phấn khởi kia, Hồ Nhất Châu khẽ huých nhẹ vào Vương Lạc.

"Ngốc thì chỉ có mình cậu thôi. Ngày thứ hai cả bọn đã chịu thua rồi. À, còn cả nhân vật chính của chúng ta nữa chứ."

Hồ Nhất Châu phân tích một lát, phải thừa nhận là có lý. Kẻ này không chỉ tự chôn vùi mình mà còn lôi cả cậu xuống vũng lầy.

Hồ Nhất Châu cũng không quan tâm tới lũ tân binh nữa mà cười lớn: "Nếu không muốn tối nay bị hiệu trưởng gọi đi 'chỉ đạo riêng' thì đừng có ngốc nghếch thế."

Ngay từ lúc khởi động kế hoạch, Thời Miên đã chuẩn bị tham gia vòng sơ tuyển. Khi lắp đặt thiết bị mô phỏng, cô đã chọn một phòng huấn luyện quy mô lớn.

Hôm qua, Thất ca lại gửi đến thêm ba thiết bị mô phỏng, cộng với cái mà Nguyễn Kiêu mang từ nhà đến, tổng cộng có sáu cái, kể cả một thiết bị dự phòng cũng đã được chuẩn bị.

Thời Miên quyết định dành riêng một thiết bị cho mình, kế hoạch huấn luyện cho hai tháng tiếp theo của cô cũng đã được lập trình hoàn chỉnh.

Mỗi ngày, đúng 9 giờ sáng cô sẽ đấu với Thất ca. Buổi chiều thì xem lại trận đấu và sau đó tiến hành luyện tập tự do.

Ai mà thể hiện xuất sắc trong các trận đấu, thì xin chúc mừng, người đó sẽ nhận được gói huấn luyện chuyên sâu từ hiệu trưởng.

Hôm nay là ngày đầu tiên đấu tập, vì lễ khai giảng, đội Lâm Tượng có phần chậm trễ. Đến 9 giờ 30, cả năm thành viên đội tuyển mới tiến vào khoang mô phỏng.

"Hiệu trưởng đã tìm được đối thủ nào vậy? Liệu có đủ tư cách để đối đầu với đội hình chính của chúng ta không?" Nguyễn Kiêu tò mò hỏi.

Thời Miên không tiết lộ rằng đối thủ là Thất ca, các học sinh vẫn chưa biết chuyện này. Chỉ có Tề Trác đã nghe toàn bộ kế hoạch, giờ chỉ biết giữ im lặng khi nghe những lời đó.

Lý do thì rất đơn giản: việc Thời Miên vừa dùng chùa thiết bị lại còn trưng dụng cả con người, thật là vô liêm sỉ đến mức độc nhất vô nhị. Và đáng kinh ngạc hơn cả, là Thất ca lại chấp thuận.

Nếu là Tề Trác, anh sẽ chọn đội hình mạnh nhất, đánh cho họ tan tác, không thể gượng dậy, để sau này không còn ý định nhúng tay vào nữa.

Nghĩ đến đây, Tề Trác quét mắt qua mọi người rồi khẽ mỉm cười: "Mình tò mò ai sẽ là nạn nhân đầu tiên của 'sự chỉ đạo đặc biệt' này hơn." Thất ca, giống như Thời Miên, cũng giữ kín danh tính đối thủ.

" Tôi đã sắp xếp cho các cậu một nhiệm vụ: trở thành đối thủ đấu tập. Chắc chắn sẽ là một trải nghiệm thú vị. Chiến đấu hết sức, có thể các cậu sẽ học được điều gì đó bất ngờ từ trận đấu này.

Quyển 2 -

Xuyên Không Tinh Tế: Hiệu Trưởng Nhỏ Bé Nhưng Siêu Bá

Chương 31