Xuyên Không Tinh Tế: Hiệu Trưởng Nhỏ Bé Nhưng Siêu Bá

Chương 60

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Trong lòng Thời Miên đã có suy đoán. Cô nói: "Lần trước khi xét duyệt, Châu thiếu tướng đã đồng ý rằng nếu Lâm Tượng vào được vòng sơ tuyển, anh ấy sẽ giúp tôi đòi lại khoản kinh phí bị nợ suốt những năm qua. Có lẽ việc Lâm Tượng đăng ký dự thi lần này đã khiến một số người không vừa ý."

"Quá đáng đến mức này! Không ai quản lý sao?" Hồ Nhất Châu tức giận đá mạnh vào tường.

"Không có cách nào khác." Thời Miên bình thản nói, giọng điệu không chút gợn sóng: "Ai bảo chúng ta đến từ một hành tinh bị bỏ quên, không có thực lực cũng chẳng có quan hệ. Nếu Lâm Tượng không thể đứng vững được, sau này những chuyện như thế này chỉ sẽ càng nhiều hơn. Mọi người cứ bình tĩnh lại, đừng để bọn họ thật sự làm chúng ta mất tinh thần."

Cả nhóm chìm vào im lặng.

"Vậy chúng ta thực sự phải ở đây sao?" Hồ Nhất Châu chỉ vào một cánh cửa không xa, vẻ mặt như vừa nuốt phải ruồi.

"Cứ giữ những căn phòng này đã, sau này chúng ta sẽ xử lý bọn họ."

Cô bé – người nhỏ tuổi nhất trong nhóm nhưng lại là người bình tĩnh nhất – quay người nói: "Đi thôi, tôi sẽ dẫn mọi người tìm chỗ ở khác."

"Chúng ta tự bỏ tiền để đổi khách sạn sao?" Hồ Nhất Châu vẫn chưa nguôi giận.

"Không, tổ chức Huyết Sắc có nơi ở dành riêng cho thành viên trên hành tinh Phong Khởi. Tôi chưa nhận, giờ đi lấy luôn, tiện thể giao nộp nhiệm vụ."

Huyết Đồng không phải đã yêu cầu cô nộp báo cáo đánh giá sao? Cô thực sự đã viết xong rồi.

Ngoài ra, Huyết Sắc còn có quy định, cứ mỗi ba tháng, thành viên phải mang cơ giáp của mình đến căn cứ để kiểm tra một lần, nhằm tránh trường hợp có người bán trộm cơ giáp.

Căn cứ của Huyết Sắc ở khu vực biên giới đã mang đậm phong cách riêng, vậy nên trụ sở chính tại hành tinh Phong Khởi lại càng sang trọng và đẳng cấp hơn nhiều.

Kiến trúc mang phong cách Địa Trung Hải, toát lên vẻ thanh nhàn, lãng mạn nhưng không kém phần yên tĩnh, chiếm một diện tích cực kỳ rộng lớn. Đi qua một đoạn hành lang hình vòng cung, họ mới bước vào sảnh chính và nhìn thấy lễ tân trong bộ đồng phục với nụ cười chuẩn mực.

"Chào cô, xin hỏi tôi có thể giúp gì cho quý vị?"

Thông thường, việc phát hành hoặc hủy bỏ nhiệm vụ đều có thể thực hiện trên mạng lưới nội bộ, vậy nên những ai đến tận trụ sở Huyết Sắc thường có mục đích khác.

Hồ Nhất Châu lướt nhìn nữ lễ tân vài lần, sau đó oán giận nói nhỏ: "Cô này còn dễ chịu hơn Huyết Đồng nhiều."

Thời Miên cũng cảm thấy nụ cười này dễ chịu hơn nhiều so với gương mặt uể oải của Huyết Đồng.

Cô bé bước tới và nhón chân đặt huy hiệu lính đánh thuê lên mặt bàn: " Tôi đến nộp nhiệm vụ." Nữ lễ tân có chút ngạc nhiên khi nhìn thấy cô, nhưng vẫn cầm huy hiệu lên quét qua bằng thiết bị chuyên dụng, sau đó nở nụ cười hiểu ý: "Hóa ra là cô."

"Cô quen tôi sao?"

"Cũng không hẳn," lễ tân đáp, "nhưng tôi vừa nhận được thông báo có tin cần gửi đến cô." Nữ lễ tân thao tác vài bước trên giao diện quang não, rồi hỏi: "Chiếc cơ giáp cao cấp tên 'Yến Tri Huyết' cô có mang theo không? Nếu có, xin hãy giao nộp lên trước."

Chẳng lẽ là muốn thu hồi cơ giáp sao?

Cả nhóm của Lâm Tượng lập tức cảm thấy căng thẳng.

Chỉ còn hai ngày nữa là đến trận đấu chính thức, vào lúc này, điều họ lo lắng nhất chính là việc cơ giáp xảy ra vấn đề. Bọn họ không có cơ giáp dự phòng để thay thế, càng không có tuyển thủ dự bị.

Thời Miên vẫn giữ được sự bình tĩnh đáng ngạc nhiên, cô hỏi: "Chuyện gì đã xảy ra vậy? Có vấn đề gì với chiếc cơ giáp đó sao?"

Khi người tiếp tân chuẩn bị đáp lời, cánh cửa thang máy kim loại sáng loáng bên cạnh bất ngờ mở ra. Từ bên trong, hai bóng người hiện ra, một cao một thấp.

Người đàn ông cao ráo sở hữu vẻ ngoài thư sinh lịch lãm, mái tóc hơi dài được tết gọn gàng phía sau gáy. Anh ta khoác trên mình bộ âu phục đuôi tôm tinh tế, ve áo điểm xuyết một bông hồng đỏ thẫm kiêu sa.

Trái lại, người đàn ông thấp bé kia trông có phần lôi thôi, với mái tóc bù xù và cặp kính trễ mũi. Anh ta đang hăng say tranh luận, giọng điệu đầy kích động: "Phải thu hồi! Nhất định phải thu hồi! Một sản phẩm chưa hoàn thiện như thế này làm sao có thể đưa cho thành viên sử dụng chứ?”

Giọng nói của anh ta quá lớn, đến mức khiến người thanh niên trong bộ âu phục không khỏi chau mày nhắc nhở: "Anh sắp phun mưa vào mặt tôi rồi đấy, hành động này hoàn toàn không có chút lãng mạn nào cả."

Thấy hai người vừa xuất hiện, cô lễ tân vội vã thông báo: "Kính chào Đoàn trưởng, thưa Kỹ sư Huyết Vụ, người điều khiển cơ giáp 'Yến Tri Huyết' đã có mặt."

Quyển 2 -

Xuyên Không Tinh Tế: Hiệu Trưởng Nhỏ Bé Nhưng Siêu Bá

Chương 60