Xuyên Không Tinh Tế: Hiệu Trưởng Nhỏ Bé Nhưng Siêu Bá

Chương 71

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

"Cái này đủ cứng không?" Nguyễn Kiều cầm thanh kiếm gỗ lên thử.

"Đây là thiết sơn mộc, loại gỗ cứng nhất trong khu vực này. Dùng để đối phó tinh thú cấp 1 là đủ rồi." Vương Lạc phát kiếm cho mọi người, sau đó nhìn về phía Tề Trác.

Tề Trác quả quyết ra lệnh: "Vương Lạc, cậu đi dẫn đàn thú rời đi. Những người còn lại theo mình đi vào lấy thẻ."

Mọi người đồng loạt gật đầu. Vương Lạc âm thầm tiếp cận và một kiếm kết liễu một con Lục Hành điểu, rồi lập tức thu hút toàn bộ sự chú ý của đàn chim.

Cậu xoay người bỏ chạy, những người còn lại nhanh chóng xông lên, ẩn mình trong tiếng kêu chói tai xé toạc không khí của đàn chim, trực tiếp đi đến tổ chim lớn đó.

Cảnh tượng này khiến giáo viên Tân Tây Phương phải quay lại nhìn Thời Miên, không biết nên nói gì.

Số lượng Lục Hành điểu đông như vậy, không ai ngờ rằng họ lại không dùng cơ giáp, càng không ngờ nhóm học sinh Lâm Tượng lại có kiếm thuật tốt đến thế.

Đây chỉ là kiếm gỗ được gọt tạm thời. Nếu đổi thành kiếm kim loại sắc bén hơn...

Vị giáo viên Tân Tây Phương thử tưởng tượng, nhận ra rằng nếu không sử dụng cơ giáp, thì học sinh của Tân Tây Phương hoàn toàn không có cơ hội chiến thắng. Nhưng đây là vòng sơ tuyển của giải đấu Học Viện Quân Sự Liên Minh. Trong trận chiến cơ giáp, tất cả các kỹ năng chiến đấu tay không hay kiếm thuật đều trở nên vô nghĩa.

Giáo viên Tân Tây Phương nhìn vào màn hình hiển thị đội tuyển nhà mình, gương mặt lại lộ ra vẻ tự tin.

Trong sân đấu, đội Lâm Tượng đã áp sát vị trí của thẻ năng lượng. Nguyễn Kiều và Trân Hàn dùng kiếm chắn đòn, Tề Trác nhanh chóng nhắm đến mục tiêu.

Nhưng vừa chạm vào thẻ năng lượng, con chim khổng lồ đang nhắm mắt nghỉ ngơi gần đó đột ngột mở trừng mắt.

"Ai lại đặt thẻ ở đây? Đặt thẳng lên trứng nó đang ấp, đúng là quá đáng!"

Tề Trác lăn một vòng né cú vồ của con chim lớn, trong làn bụi mù mịt cuộn lên từ cú vỗ cánh mạnh mẽ của nó, anh nhanh chóng ra lệnh: "Rút lui!"

Mọi người lập tức nhanh chóng rút lui. Đợi đến khi tất cả rời đi, Vương Lạc cũng dứt khoát triệu hồi cơ giáp và bay lên không trung, thoát khỏi sự truy đuổi của đàn Lục Hành điểu. Nhân cơ hội ngắn ngủi khi ở trên không, cậu đã b.ắ.n ra một viên đạn ánh sáng, kết liễu con thủ lĩnh của đàn Lục Hành điểu, giảm thiểu mức tiêu hao năng lượng đến mức thấp nhất.

"Có một hiệu trưởng thích cắt lông cừu đúng là tuyệt vời, ngay cả việc tiết kiệm năng lượng cũng đã thành thói quen rồi."

Nhìn một điểm mới thêm vào giao diện cá nhân, Hồ Nhất Châu buột miệng cảm thán, sau đó liền nhận ra mọi người đều quay sang nhìn cậu ta.

"Hiệu trưởng đang theo dõi đó."

Biểu cảm của Hồ Nhất Châu lập tức đóng băng.

Tề Trác thì lật tấm thẻ trong tay và cũng chưa vội mở ra, anh nói: "Đã đến đây rồi, còn không định chào hỏi chúng ta một câu sao?"

Lời vừa dứt, mấy chiếc cơ giáp lập tức từ dưới đất nhảy lên, bao vây bọn họ vào giữa.

Những nòng s.ú.n.g đen ngòm chĩa thẳng về phía đội Lâm Tượng, tạo thành một vòng vây c.h.ế.t chóc. Bên trong cơ giáp vang lên giọng nói của đội trưởng Tân Tây Phương: "Chúng tôi cũng rất hứng thú với tấm thẻ này, có thể cho chúng tôi xem thử được không?"

Xem thử cái gì chứ? Rõ ràng là định cướp.

Giáo viên Tân Tây Phương cười nhạt: "Đây chính là 'bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau '."

Không ngờ rằng thiếu nữ nhỏ nhắn bên cạnh lại nhấp một ngụm trà kỷ tử, rồi nhàn nhạt nói: "Ồ, không lẽ các người tự nhận mình là chim sẻ đấy chứ?”

Giáo viên từ Học viện Tân Tây Phương cũng chẳng mấy bận tâm.

Phía Học viện Tân Tây Phương vẫn tin rằng, với thực lực của đội Lâm Tượng, dù không bị bao vây đi nữa cũng chẳng đấu lại được họ. Quả nhiên, Tâ Trác đồng ý ngay: "Được thôi, cho các người cũng được.”

[Học viện Tân Tây Phương: Điểm 222]

Ngón tay thon dài của thiếu niên kẹp lấy tấm thẻ, giọng điệu ẩn chứa ý cười: "Một triệu tinh tệ một thẻ, tuyệt đối không gian lận."

Đội Học viện Tân Tây Phương: .....

"Các người nghĩ có thể thật sự mặc cả sao?" Giọng nói của đội trưởng Học viện Tân Tây Phương, phát ra từ buồng lái cơ giáp, hừ lạnh: "Chúng tôi không chỉ muốn thẻ, mà còn muốn cả điểm số của các người."

Quyển 2 -

Xuyên Không Tinh Tế: Hiệu Trưởng Nhỏ Bé Nhưng Siêu Bá

Chương 71