Xuyên Sách Thành Ác Nữ, Phản Diện Cũng Có Xuân Thiên

Chương 73

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Ngô Tĩnh Vân sống lại đã nhiều ngày, nhưng mỗi khi nhớ tới chuyện kiếp trước, nàng ta vẫn thấy vô cùng bức bối, nàng ta làm sao mà buông tay, làm sao mà không để ý được?

Nàng ta nhìn Đường Thư Nghi rồi nói: “Phu nhân có từng nhớ Trung thu năm đó, phu nhân đã nói sẽ không để ta chịu ủy khuất, sẽ làm chủ cho ta.”

Ngô Tĩnh Vân nói vậy là để thử, thử xem Đường Thư Nghi có sống lại hay không.

Kiếp trước, nàng ta và Tiêu Ngọc Thần thành thân không bao lâu thì đã rước Liễu Bích Cầm về Hầu phủ. Trung thu năm đó, Hầu phu nhân đã nói với nàng ta, Liễu Bích Cầm chỉ là một tỳ thiếp, chỉ cần nàng còn sống thì sẽ không để nàng ta chịu tủi thân, sẽ làm chủ cho nàng ta.

Đường Thư Nghi tất nhiên biết nàng ta đang thử mình, nàng lộ vẻ kinh ngạc nói: “Trung thu nào? Tĩnh Vân muội tủi thân cái gì?”

Ngô Tĩnh Vân nhìn nàng chăm chăm, muốn nhìn được một chút sơ hở trên mặt nàng, nhưng từ ánh mắt đến chân mày của Đường Thư Nghi đều lộ rõ nàng chỉ đang giật mình, hoàn toàn không hiểu nàng ta đang nói gì.

Xem ra là nàng ta nghĩ nhiều, Hầu phu nhân không sống lại. Nhưng lời Hầu phu nhân vừa nói là có ý gì? Chẳng lẽ chỉ là trực giác? Hay là nàng đã biết được chuyện gì đó?

Trong lúc nhất thời, lòng Ngô Tĩnh Vân càng thêm hoảng loạn, nhưng vẫn xem như giữ được vẻ ngoài bình tĩnh, nàng ta nói: “Không sao, chuyện phu nhân nói có thể ngồi xuống bình tĩnh nói chuyện là chuyện gì?”

Ngô Tĩnh Vân nói sang chuyện khác, dời lực chú ý của Đường Thư Nghi, Đường Thư Nghi cũng không băn khoăn nữa, chỉ mở miệng nói: “Chính là chuyện Lương gia tự tiện xông vào tòa nhà ở ngõ Mai Hoa, thật ra hoàn toàn có thể bình tĩnh giải quyết.”

Đã nói đến mức như vậy, Đường Thư Nghi cũng không còn gì để nói nữa.

Nàng quay đầu nhìn nữ hài tử trước mặt, dáng người cao gầy dung mạo đại khí đoan trang, nhưng lòng dạ lại không hề hào sảng như vậy. Quả thật, kiếp trước Tiêu Ngọc Thần đối với nàng ta quả thật là tra nam, nàng ta gả nhầm người xấu.

Nhưng nếu lòng dạ rộng lượng thì chắc chắn vẫn có thể sống hào sảng thoải mái.

Kiếp trước nàng ta là Vĩnh Ninh Hầu phu nhân, nhà mẹ đẻ cũng không phải gia đình bình dân, có tiền có địa vị, nam nhân không yêu thì làm sao? Người hữu tình thì ta đáp lại gấp đôi, nếu người vô tình thì mạnh ai nấy sống.

Dù không có nam nhân bên cạnh, ta vẫn có thể sống một cuộc đời tự do, thoải mái.

Còn về cái thiếp thất đáng ghét kia ư, hừ, chỉ cần ta còn sống, ngươi vĩnh viễn chỉ là một tỳ thiếp thấp hèn.

Vì vậy, việc sống tốt hay không không chỉ dựa vào bài cờ trong tay ngươi có đẹp hay không, mà còn phải xem ngươi sẽ đi những nước cờ nào.

Những lời cần nói ta đã nói hết, nhưng xem ra chuyện này không thể dàn xếp trong hòa bình rồi, vậy chỉ có thể đi một bước tính một bước. Đến lúc đó, bọn họ chắc chắn sẽ đối đầu nhau. Rất nhiều chuyện chính là như vậy, không phải ai tốt hay ai xấu, chỉ đơn giản là lập trường khác biệt mà thôi.

“Hạt sen rất tốt cho sức khỏe, lát nữa ta sẽ sai người hái một ít mang qua cho ngươi.” Đường Thư Nghi mỉm cười nói.

Ngô Tĩnh Vân đáp: “Tạ ơn phu nhân.”

Cuộc trò chuyện kết thúc.

Đường Thư Nghi quay về phía đám người Ngô phu nhân, còn Ngô Tĩnh Vân, dù trong lòng đầy phiền muộn nhưng vẫn cố giữ vẻ mặt bình tĩnh đi theo sau. Đến chỗ mấy gốc phong đỏ rực, Đường Thư Nghi trò chuyện với Ngô phu nhân một hồi. Sau đó, Ngô phu nhân cáo từ, và hẹn hai ngày sau sẽ đến Sùng Quang tự.

Ngô Tĩnh Vân thất thần đi theo Ngô phu nhân rời khỏi Hầu phủ, lòng đầy phiền muộn bước lên xe ngựa. Về đến Ngô phủ, Ngô phu nhân vì có suy tính riêng nên không nói thêm gì với nàng ta, chỉ bảo nàng ta trở về viện của mình.

Vào đến phòng ngủ, nàng ta cho nha hoàn lui ra, rồi một mình ngồi trên chiếc giường cạnh cửa sổ ngẩn ngơ. Trong đầu nàng ta không ngừng suy đi nghĩ lại những lời Hầu phu nhân vừa nói.

Hầu phu nhân hẳn là đang ám chỉ chuyện nàng ta và Tiêu Ngọc Thần có thể ngồi xuống nói chuyện từ hôn một cách bình tĩnh. Nếu nói vậy, có nghĩa là Hầu phu nhân đã biết chuyện gì đó rồi. Nàng ta biết được bao nhiêu?

Xuyên Sách Thành Ác Nữ, Phản Diện Cũng Có Xuân Thiên

Chương 73