Hai đứa trẻ từ trước đến nay chưa từng thấy nhiều linh thạch như thế, nhìn chằm chằm vào đống linh thạch, ánh mắt cũng phát sáng rạng rỡ.
Ngay cả bộ dạng kiêu ngạo, cái mũi hếch lên trời của Tịch Tri Nam giờ phút này nhìn cũng thuận mắt hơn vài phần.
Tịch Tri Nam vung tay ném xuống túi linh thạch, rồi quay người ưỡn n.g.ự.c ngẩng đầu, sải bước rời đi.
"Ca ca, hắn có phải là người đầu óc không sáng dạ nhưng lại lắm tiền trong truyền thuyết không?" A Viên gãi đầu, vẻ mặt nghi hoặc.
Lúc này trong lòng hai đứa trẻ, hình tượng của Tịch Tri Nam đã từ một tên đầu óc chậm chạp, chuyên gây sự, bỗng chốc hóa thành kẻ miệng lưỡi độc địa mà tiền bạc rủng rỉnh.
Vật liệu đều có sẵn, Tam sư thúc tặng cho vô vàn hồ lô, nay vẫn còn dư lại không ít. Hai huynh muội đồng tâm hiệp lực, chẳng bao lâu đã làm xong một chiếc hồ lô phi hành. Hôm sau, đúng như đã hứa, chúng giao tận tay cho Tịch Tri Nam.
Tịch Tri Nam thử cưỡi, nhưng Ngự Kiếm Thuật của hắn vẫn còn thô vụng, cưỡi lên không khác gì đang cưỡi ngựa bất kham, lắc lư lảo đảo, lúc nhanh lúc chậm, khi đáp đất lại chân bước hụt, suýt chút nữa thì ngã sấp mặt.
Tịch Tri Nam khẽ ho một tiếng để che đi vẻ lúng túng, đoạn hỏi hai đứa trẻ: "Không tệ, nhưng sao con ong này lại màu đỏ?"
"Có đủ mọi sắc màu, ngươi cũng không nói rõ muốn màu nào." A Chính đáp lời.
Tam sư thúc đã đưa cho bọn chúng rất nhiều hồ lô với đủ màu sắc khác nhau. Hai đứa trẻ chọn hồ lô đỏ làm cho Tịch Tri Nam, màu đỏ tượng trưng cho hổ phong, cũng khá hợp với Tịch Tri Nam thích bay loạn đốt người khắp nơi.
Tịch Tri Nam cũng chỉ tiện miệng hỏi bâng quơ, chứ thật ra màu đỏ bắt mắt hơn nhiều, khiến hắn vô cùng ưng ý.
Mặc dù Ngự Kiếm Thuật còn vụng về, nhưng để khoe khoang, hắn chọn lúc tan học, nơi đông người nhất, mang pháp khí ra ngự không bay lượn một vòng.
Con hổ phong đỏ rực của hắn vừa xuất hiện lập tức làm các đệ tử khác chú ý, bấy giờ mọi người mới hay rằng, pháp khí đặc biệt này chỉ có thể mua được từ huynh muội Phương gia.
Không lâu sau, lại có mấy tiểu đệ tử khác lục tục kéo đến, tìm hai đứa trẻ đặt chế tác hồ lô phi hành.
Hai đứa trẻ chợt phát hiện ra một mối làm ăn béo bở: một chiếc hồ lô phi hành vậy mà có thể đổi lấy số ngân lượng chi dụng đủ cho mười tháng của chúng?
Quả thực kiếm tiền dễ như trở bàn tay!
Thế là sau mỗi buổi học, hai huynh muội lại cùng nhau hội ý, chuyên tâm chế tạo hồ lô. Tạ Thính chỉ đơn thuần nghĩ chúng có thêm sở thích thủ công mới, liền rộng rãi đưa thêm cho hai đứa hai tấm chăn cũ kỹ để làm nguyên vật liệu.
Mà lúc này, Phương Dao đang bế quan tu luyện, hoàn toàn không hề hay biết hai đứa trẻ đã âm thầm mở hàng kinh doanh trong tông môn, số tiền kiếm được thậm chí đã vượt qua cả khoản phân lệ hàng tháng của nàng.
Thoáng chốc, hai tháng đã lặng lẽ trôi qua.
Trong khoảng thời gian ấy, Cảnh trưởng lão đã truyền thụ xong toàn bộ thuật pháp cơ bản. Hôm nay chính là ngày diễn ra cuộc khảo hạch thuật pháp.
Nội dung khảo hạch được chia thành hai hạng mục. Một là kiểm tra các thuật pháp cơ sở đã học như Thuật Tịnh Trân, Thuật Hoán Kiếm, v.v... Hạng mục còn lại cho phép thí sinh lựa chọn giữa Thuật Ngự Kiếm hoặc một trong các thuật pháp nhập môn ngũ hành để dự thi.
Các thuật pháp cơ sở sau khi đã học qua, kỳ thực chẳng mấy khó khăn. Phần lớn đệ tử, kể cả A Chính và A Viên, đều dễ dàng vượt qua. Điểm mấu chốt lại nằm ở hạng mục thứ hai.
Thuật pháp nhập môn ngũ hành gồm có Thuật Hỏa Cầu, Thuật Thủy Tiễn, Thuật Thổ Tường, Thuật Sinh Trưởng, tương ứng với bốn loại linh căn Hỏa, Thủy, Thổ, Mộc. Còn thuật pháp thuộc hệ Kim, vì đòi hỏi tu vi khá cao nên chưa có thuật pháp thích hợp để luyện trong giai đoạn Luyện Khí kỳ.
---