Kiếm pháp vốn đã không kém, lại thêm linh khí như thủy triều dâng mãi không dứt, Thường Huy làm sao chống đỡ? Thua cũng là lẽ đương nhiên.
Bị Ô Mục nói trúng tim đen, sắc mặt Thường Huy lúc xanh lúc đỏ, cuối cùng cũng chỉ đành cúi đầu nhận thua.
Hắn không như Tịch Tri Nam, chưa đến mức bại mà không chịu nhận. Đã kém hơn người khác thì phải về nhà chuyên tâm tu hành, nào có gì đáng hổ thẹn.
A Viên vui vẻ nhảy xuống võ đài, trận tỷ thí này quả là đáng giá, một nén nhang mà kiếm được năm mươi linh thạch, lại được mẫu thân ban cho năm khối tiên tiêu vặt!
Đáng tiếc là trong khảo hạch không cho phép sử dụng thuật pháp, nếu không thì chỉ cần một chiêu Hỏa Cầu thuật to bằng cái chậu rửa mặt của nó, trận đấu này đã sớm kết thúc rồi, đâu cần phải dây dưa lâu la đến nhường ấy.
Tất cả đệ tử đã hoàn tất phần tỷ thí, kết quả khảo hạch cũng được công bố. Hai huynh muội Phương gia lại một lần nữa trở thành những người duy nhất đạt được đánh giá Giáp Thượng.
Chúng đệ tử nào ngờ rằng hai suất tham gia đại hội tỷ thí lần này lại bị hai huynh muội đoạt mất.
Trong số đó không thiếu người ngưỡng mộ, tiếc nuối hoặc bất phục, nhưng người đưa ra quyết định chính là Ô trưởng lão, nào có kẻ nào dám dị nghị nửa lời.
Sau khi khảo hạch kết thúc, hai huynh muội đang định cùng các đệ tử khác rời đi thì bị Ô Mục trưởng lão gọi giật lại.
"Phương Chính, Phương Viên, hiện giờ cách đại hội tỷ thí vẫn còn một khoảng thời gian. Trong khoảng thời gian này, kiếm pháp của hai ngươi vẫn có thể tinh tiến thêm. Từ nay về sau, mỗi buổi học kiếm đạo kết thúc, hai ngươi ở lại thêm một canh giờ, ta sẽ thân truyền cho hai ngươi luyện kiếm."
Nói trắng ra, thực chất chính là đặc cách mở lớp phụ đạo cho hai đứa.
Phương Viên gãi đầu, trong lòng thầm nghĩ, đây nào phải phần thưởng đặc biệt cho hạng Giáp Thượng? Cớ sao nghe như một hình phạt vậy?
Được Ô trưởng lão đích thân chỉ điểm, Phương Chính hân hoan khôn xiết, liền đáp ứng ngay chẳng chút do dự.
Phương Viên thấy ca ca phấn chấn như thế cũng chẳng đành lòng khiến y mất hứng, đành phải đồng ý theo.
Buổi tối khi ăn cơm, Phương Dao nghe hai hài tử kể rằng chúng không chỉ đạt được hạng Giáp Thượng trong lớp kiếm đạo, mà còn giành được suất tham gia đại hội tỷ thí, không khỏi kinh ngạc.
Đại hội tỷ thí thường phân đài theo cảnh giới, phần lớn là dành cho các đệ tử Kim Đan và Nguyên Anh cảnh giao đấu, còn đệ tử Trúc Cơ và Luyện Khí kỳ chỉ mang tính chất làm nền, góp vui để mở màn.
Những năm trước, có vài tông môn chủ trì đại hội vì để tiết kiệm công sức, hoặc do số lượng đệ tử trong môn quá ít, dứt khoát không tổ chức đài tỷ thí cho Luyện Khí kỳ.
Lần này Linh Tiêu Tông khó khăn lắm mới giành được quyền đăng cai tổ chức đại hội, đương nhiên muốn tổ chức được bao nhiêu thì tổ chức bấy nhiêu.
Nhưng trong tông môn có biết bao đệ tử ở Luyện Khí kỳ hậu kỳ, vì sao lại chọn trúng hai hài tử này? Chúng mới vừa đột phá lên Luyện Khí kỳ chưa bao lâu, thật sự có thể sao?
"Các con chắc chắn là Ô trưởng lão đích thân phán truyền rằng sẽ để hai con tham gia đại hội?"
Phương Dao vẫn chưa dám tin, hỏi lại lần nữa.
"Là Ô trưởng lão nói mà, người còn nói sau này học xong sẽ chỉ điểm cho chúng con luyện thêm một canh giờ kiếm pháp." Phương Viên đáp.
Hiện tại mỗi ngày sau khi học xong bài buổi sáng, nếu buổi chiều không có lớp kiếm đạo thì hai đứa sẽ tìm tam sư thúc học luyện đan, học trận pháp với tiểu sư thúc, còn những ngày có kiếm đạo thì sau khi học xong sẽ được tự do vui đùa.
---