Yêu Vương Mất Trí, Bế Con Nhận Thê

Chương 380

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~3 phút

Minh Văn đã biến mất, Tạ Thính chỉ cảm thấy toàn thân như được gột sạch.

Hệt như người đã giãy giụa trong khí độc bao năm, rốt cuộc cũng được hít thở không khí trong lành, mọi gánh nặng trong lòng đều được trút bỏ.

"A Dao, hai ta đều ổn cả rồi, sẽ không còn đau nữa, về sau ta cũng sẽ không phát cuồng nữa."

Tạ Thính ôm lấy người bên cạnh, khẽ gật đầu, cằm tựa lên suối tóc đen mượt trên đỉnh đầu nàng, giọng nói trầm thấp mang theo chút nghẹn ngào lẫn nhẹ nhõm, cái đuôi đằng sau khẽ đong đưa tỏ ý vui mừng. Ác mộng đáng sợ này rốt cuộc cũng đã qua đi.

Phương Dao giơ tay, vòng tay ôm lấy eo hắn, trong đôi mắt là ý cười.

"Kết thúc rồi."

Không ngờ hai người họ thật sự đã làm được.

Việc lật đổ U Minh Giáo là chuyện tưởng chừng hoang đường và khó khăn đến thế, vậy mà thật sự bị hai người họ phá tan rồi.

Có điều việc này cũng có quan hệ rất lớn với phương thức truyền bá tà ác của U Minh Giáo, bề ngoài thì như sùng tín thành kính, kỳ thực lại chỉ là kết quả của sự khống chế tinh thần. Nói là tự rước lấy diệt vong cũng chẳng ngoa.

Tinh thần lực của sinh vật kia tuy mạnh, nhưng bản thể lại vô cùng yếu ớt, chỉ cần có người phát hiện được nguyên thân thì nó sẽ không còn sức phản kháng hay trốn thoát nào.

Xây dựng giáo phái bằng tà niệm, rốt cuộc chẳng thể trường tồn.

"Minh Văn trên người A Chính chắc chắn đã được tẩy sạch, chúng ta mau chóng trở về thôi."

Phương Dao đã không thể chờ đợi được nữa muốn gặp lại bọn trẻ, những ngày qua xa cách, hai đứa chắc hẳn cũng nhớ chúng ta lắm rồi.

"Ừ, chúng ta về thôi."

Tạ Thính nắm tay nàng xoay người rời đi. Phương Dao vừa nhìn thấy y phục chàng lại lần nữa bị m.á.u nhuộm đỏ, lập tức khựng bước: "Vết thương của chàng lại chảy m.á.u rồi."

Khi nãy Tạ Thính dùng đuôi giúp nàng kéo pho tượng, bị cương thi áo đỏ nhân cơ hội tập kích hai lần. Lúc này trên đuôi hồ ly có hai vết đao, cổ chân sau cũng có một vết thương, nhưng may mắn đều không quá nghiêm trọng, nghiêm trọng nhất vẫn là vết thương ở bả vai.

Phương Dao lập tức nhanh chóng cởi vạt áo hắn ra, dưới ánh mắt vừa thẹn thùng vừa phấn khởi của Tạ Thính, nàng cẩn thận thay thuốc, dùng băng lụa băng bó lại lần nữa.

"Vết thương này về nhà nghỉ ngơi tịnh dưỡng vài ngày là sẽ khỏi thôi." Phương Dao nói. Tạ Thính híp mắt gật đầu, lúc trước vì tranh đoạt vị trí Yêu Vương nên hắn thường xuyên đánh nhau khắp nơi, thân thể bị thương đã là chuyện thường, mấy vết thương ngoài da thế này thật sự chẳng đáng là gì.

Thế nhưng được A Dao tự tay bôi thuốc thế này khiến hắn cảm thấy có đau thêm cũng đáng giá lắm rồi.

Hai người men theo lối cũ trong hang động quay trở lại tầng thấp nhất của thần điện. Từ cửa thần điện bước ra liền phát hiện quang cảnh toàn thành Triều Côi đã đổi khác hoàn toàn.

Có người quỳ rạp giữa đường phố, nước mắt ròng ròng mà khấn lạy trời cao, cảm tạ thần linh hiển linh. Có người tức giận leo lên đài cao, đem bàn tế lễ cùng lò hương chưa kịp thu dọn đập tan thành từng mảnh. Có người hò reo vui sướng chạy băng qua đường, ôm chầm lấy thê tử và hài tử. Có người cưỡi phi kiếm lướt trên không, dường như đang vội vã hồi hương. Có người thu dọn sạp hàng phủ đầy bụi mốc ngoài chợ, có vẻ đang chuẩn bị khôi phục việc kinh doanh.

Ánh mặt trời chan hòa rạng rỡ chiếu rọi khắp đất trời, đến cả mùi hôi thối mục rữa trong không khí cũng tan đi không ít, cả tòa thành dường như được tái sinh với hào quang rực rỡ ngày nào.

Yêu Vương Mất Trí, Bế Con Nhận Thê

Chương 380