Yêu Vương Mất Trí, Bế Con Nhận Thê

Chương 382

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~3 phút

Chẳng mấy chốc, ánh sáng trắng trên đá trận lóe lên, trận pháp đã được điều chỉnh thành công.

Phương Dao và Tạ Thính vội vàng bước vào trong truyền tống trận, theo một luồng ánh sáng trắng lấp lóe, hai người xuất hiện tại một thị trấn xa lạ.

Phía đối diện họ còn có hai truyền tống trận khác, bên cạnh là mấy tu sĩ chuyên thu phí truyền tống đang ghi chép sổ sách, chợt ngẩng đầu lên thấy hai người xuất hiện trong trận đối diện, kinh ngạc đến thất thần, lập tức siết chặt vũ khí bên người, cảnh giác trừng mắt nhìn họ.

Truyền tống trận kia chẳng phải nối liền với thành Triều Côi sao? Thành đó đã bị tín đồ U Minh chiếm giữ, mấy năm nay không ai sử dụng, cũng chẳng có ai từ đó đi ra, sao bỗng dưng lại có hai người sống bước ra chứ?

Bọn họ quan sát làn da lộ ra trên tay Phương Dao và Tạ Thính, thấy sạch sẽ, dường như không giống tín đồ U Minh?

Phương Dao vừa bước khỏi truyền tống trận liền có một con bướm phát sáng bay tới trước mặt nàng, lượn quanh chỉ đường.

Lúc trước thành Triều Côi cách quá xa, Lưu Quang Ngọc Điệp không thể bay đến, giờ đây nó xuất hiện, chứng tỏ A Viên đang ở gần đây. Không để tâm đến việc xung quanh còn có các tu sĩ và phàm nhân khác, Tạ Thính lập tức hóa thành một con bạch hồ, Phương Dao thuần thục ngồi vững trên lưng nó. Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, bạch hồ cõng nàng ngự phong phi hành, nhanh chóng đuổi theo Lưu Quang Ngọc Điệp, đi về nơi phát sinh sự việc.

Phương Dao dõi mắt nhìn đôi cánh đang vỗ nhè nhẹ của Lưu Quang Ngọc Điệp, trong lòng không ngừng cầu nguyện đừng xảy ra chuyện gì.

Nếu có kẻ nào làm tổn thương A Viên, dù chỉ là một cọng lông hồ ly, nàng nhất định sẽ khiến kẻ đó hối hận suốt đời. ...

Trước đó khoảng một nén nhang, tại Chấp Sự Đường của Linh Tiêu Tông.

Ngu Vọng Khâu khoanh tay, nóng ruột đi đi lại lại không ngừng trong đại điện, bên cạnh là Thủ Chuyết đang ngồi trên xe lăn, trong mắt cũng tràn ngập vẻ lo âu.

Từ xa trông thấy Tô Minh Họa và Cảnh Úc bước vào đại điện, Ngu Vọng Khâu lập tức dừng bước, hỏi ngay: "Có tin tức gì chưa?"

Cảnh Úc lắc đầu: "Đệ tử trong tông đã được phái đi lục soát khắp Phàm Thành dưới núi nhưng vẫn không tìm thấy tung tích của A Viên."

"Có khi nào là người của Đan Hà Tông nhân đêm tối lén đưa A Viên đi rồi không?" Mắt Tô Minh Họa đã hoe đỏ, gấp đến mức gần như bật khóc. Sáng sớm hôm nay nàng ta đến thăm hai đứa nhỏ thì phát hiện trên giường chỉ còn lại một mình A Chính, tìm khắp viện cũng không thấy bóng dáng A Viên. Nàng ta đánh thức A Chính dậy, A Chính mơ mơ màng màng, hoàn toàn không biết muội muội đi đâu.

Tô Minh Họa phát hiện A Viên mất tích liền lập tức đến bẩm báo với sư phụ.

Ngu Vọng Khâu ngay tức khắc triệu tập đệ tử toàn tông môn đi tìm kiếm A Viên, Tô Minh Họa và Cảnh Úc cũng đích thân đi theo tìm từ sáng đến giờ.

Hôm nay lại đúng vào ngày Đan Hà Tông đến đòi người, chẳng lẽ bọn họ không chờ được, nửa đêm đã lén đưa A Viên đi rồi? Trong lòng Tô Minh Họa thầm đoán, nước mắt không kìm được tuôn trào.

A Viên mất tích trong viện của nàng. Nếu A Viên có bất trắc gì, nàng làm sao còn mặt mũi đối diện với đại sư tỷ đây?

Ngu Vọng Khâu cũng cảm thấy ưu phiền, lòng dạ bất an. Ông ta trầm giọng nói: “Ta sẽ tự mình đi tìm!”

Vừa bước nhanh ra ngoài điện vài bước, ông ta chợt khựng lại. Một trận đau đớn kịch liệt đột ngột ập đến thần thức.

Yêu Vương Mất Trí, Bế Con Nhận Thê

Chương 382