Yêu Vương Mất Trí, Bế Con Nhận Thê

Chương 390

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~3 phút

Tiên Minh này tựa chốn hiểm nguy, gia nhập chẳng chút lợi lộc, phiền toái lại chồng chất. Viên Hạc sớm đã nung nấu ý định thoát ly.

Điều khiến Ngu Vọng Khâu cảm thấy bất ngờ còn có cả Diễn Nguyệt Tông. Chưởng môn Ngu không hề cầu viện Diễn Nguyệt Tông, vậy mà đối phương chỉ vì nghe được chuyện này liền chủ động dẫn theo số ít đệ tử vốn đã chẳng nhiều, vượt ngàn dặm xa xôi đến trợ giúp, khiến Ngu Vọng Khâu trong lòng cảm kích khôn nguôi.

Chưởng môn Diễn Nguyệt Tông do kinh mạch bị tổn thương, tuy không nghiêm trọng như Thủ Chuyết nhưng tu vi đã đình trệ, không thể tiến thêm. Lúc này cũng mang theo khí thế liều mạng, đang giao đấu cùng một trưởng lão của Đan Hà Tông.

Ngoài chưởng môn và trưởng lão của các tông môn, đệ tử các phái cũng đều đang dốc hết sức lực, đồng tâm hiệp lực kháng địch.

"Phương Dao đâu rồi?"

Viên Thành Tú tay cầm trường kiếm, một kiếm hất văng một đệ tử Đan Hà Tông, đồng thời lớn tiếng hỏi Tô Minh Họa ở bên cạnh.

Lúc tông môn bị vây hãm trọng yếu như thế này, vậy mà đại đệ tử của chưởng môn lại không có mặt?

Tô Minh Họa nhét một viên bổ khí đan vào miệng, một kiếm đỡ lấy đòn đánh lén từ bên hông: "Đại sư tỷ đã đi tới sào huyệt U Minh Giáo, đến nay vẫn chưa quay lại."

Viên Thành Tú ngẩn người, nàng ta điên rồi ư? Chẳng nói một lời lại tự ý đến nơi hiểm địa dường ấy!

"Sư huynh, cẩn thận!" Trong khoảnh khắc Viên Thành Tú thất thần, Khúc Trường Lăng cầm đoản kiếm xông tới thay hắn chặn một kiếm.

Viên Hạc từ đầu đã không muốn dẫn Khúc Trường Lăng theo, nhưng hắn nghe nói tiểu muội muội hồ yêu gặp nguy hiểm, liền trăm phương ngàn kế cầu xin sư phụ mới được cho phép đi theo bên cạnh các sư huynh sư tỷ.

Khúc Trường Lăng không tham công, cũng không liều lĩnh, chỉ chọn đánh với những đệ tử có thực lực tương đương hoặc chỉ mới đến cảnh giới Trúc Cơ. Hắn chuyên đánh lén rồi rút lui, khiến đệ tử địch tông tức đến nghiến răng ken két.

Viên Thành Tú hồi thần, chuyên tâm ứng chiến với kẻ địch trước mặt.

Ngày càng có nhiều đệ tử Linh Tiêu Tông nghe tin kéo đến, ngay cả những tiểu đệ tử ở cảnh giới Luyện Khí cũng đều đến hỗ trợ.

Trong số đó, Tịch Tri Nam cũng hăng hái cùng các đệ tử xông lên, kết quả lại trông thấy một nhóm đệ tử mặc tông phục quen thuộc của Đan Hà Tông và thân ảnh quen thuộc đang giao đấu với Ngu Vọng Khâu, tức thì ngây người tại chỗ.

"Tổ phụ!" Tổ phụ hắn sao lại đánh nhau với chưởng môn?

Tịch Tri Nam mê mang, hoàn toàn không rõ sự tình gì đã xảy ra, trường kiếm trong tay lạch cạch rơi xuống đất. Bảo hắn tương trợ người khác tấn công tổ phụ mình, việc này sao hắn có thể làm cho đặng?

Giải Tử Vân đứng bên cạnh thấy hắn như vậy, tưởng hắn còn nhỏ nên sợ hãi, vội vàng lên tiếng bảo hắn lùi lại phía sau.

Trong đám đệ tử của Tàng Cơ Các cũng có một bóng người quen thuộc với Phương Dao, đó chính là Đỗ Hàn Sơn. Vừa nghe nói kẻ thù là Linh Tiêu Tông thì không muốn đến, nhưng lệnh sư phụ khó trái, đành phải đi theo.

Một đệ tử Linh Tiêu Tông đối chiến với hắn, vừa mới đ.â.m một kiếm tới trước n.g.ự.c Đỗ Hàn Sơn, rõ ràng còn chưa chạm đến vạt áo, vậy mà Đỗ Hàn Sơn đã làm ra bộ dạng bị thương nặng, ôm lấy n.g.ự.c nói: "Không đánh nữa, ta nhận thua!"

Thấy hắn nhút nhát đến mức ấy, đệ tử Linh Tiêu Tông cũng lấy làm kinh ngạc, bèn buông tha cho hắn.

Các sư huynh, sư tỷ bên cạnh thấy Đỗ Hàn Sơn như thế, tưởng chừng hắn quả thật đã bị thương, vội vã chạy lại xem, lại phát hiện ngay cả một sợi tóc cũng chẳng mảy may tổn hại, bực bội hỏi: "Vì sao chưa ra tay?”

Yêu Vương Mất Trí, Bế Con Nhận Thê

Chương 390