Yêu Vương Mất Trí, Bế Con Nhận Thê

Chương 393

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~3 phút

Không lâu trước đây Yêu Vương vừa sai Phương Dao truyền lời sẽ không liên thủ với U Minh Giáo, nguyện ý cùng nhân tộc sống hòa hiếu. Thời điểm này mà đắc tội Yêu Vương, thực chẳng phải là thượng sách.

Khi quang tráo của trận pháp vỡ nát, A Viên ôm tiểu mộc kiếm lao tới bên cạnh Ngu Vọng Khâu, che chắn trước người ông, dù xung quanh người đông nghịt khiến nó vô cùng sợ hãi, nhưng hai tay vẫn kiên định giơ cao kiếm gỗ, nói: "Không được khi dễ sư tổ của ta!"

Ngu Vọng Khâu trong lòng cũng chấn động vì Yêu Vương lại xuất hiện ở Linh Tiêu Tông, nhưng khi trông thấy A Viên, liền thở phào nhẹ nhõm, lòng cũng thanh thản hơn, ngay cả vết thương nơi lồng n.g.ự.c cũng chẳng còn đau đớn, vội cúi người ôm lấy tiểu đồ tôn: "Tiểu đồ tôn ngoan ngoãn của ta, con đã chạy đi đâu? Khiến sư tổ ta lo lắng khôn nguôi!"

Chưởng môn Đan Hà Tông nhìn thấy đôi tai và thần vĩ hồ ly trên đầu A Viên, sắc mặt lại càng thêm kinh hãi. Tiểu nha đầu từng đấu võ đài với tôn nữ của ông ta sao tự dưng lại hóa thành bán hồ yêu?

Cùng lúc ấy, cự hồ biến hóa thành một nam tử phong thần tuấn lãng, dung mạo tựa ngọc ngà, đứng kề bên Phương Dao thân hình mảnh khảnh, dung nhan tuyệt sắc. Hai người dù xét về dung mạo hay hình dáng đều vô cùng tương xứng. Lại trông tiểu hồ ly xưng Ngu Vọng Khâu là "sư tổ”, lòng chưởng môn Đan Hà Tông bỗng dâng lên một suy đoán, khiến mồ hôi lạnh toát ra như tắm.

Tạ Thính nheo đôi mắt phượng dài hẹp, cất giọng trầm lạnh: "A Dao là thê tử của ta, Linh Tiêu Tông là nhà của nàng, ngươi nói xem vì sao ta đến đây?"

Chưởng môn Vạn Pháp Môn tức khắc mồ hôi lạnh tuôn chảy, câm như hến.

Khi ấy chính y đã đề nghị Phương Dao đi đưa thư cho Yêu Vương, Ngu Vọng Khâu còn ỡm ờ từ chối mãi không chịu, thì ra hai người này vốn là phu thê, truyền với chả truyền cái gì!

Chưởng môn Vạn Pháp Môn nhìn A Viên đang an ổn trong lòng Ngu Vọng Khâu, lúc này mới chợt bừng tỉnh đại ngộ, lòng bàn tay lạnh ngắt. Hóa ra bọn chúng muốn bắt cốt nhục của Yêu Vương để lấy m.á.u luyện đan?

May mà tiểu nha đầu bán yêu kia quả thật không ở trong tông môn, nếu để bọn chúng bắt được, chọc giận Yêu Vương, e rằng yêu giới xuất binh thẳng tiến tông môn, chỉ sợ Vạn Pháp Môn lập tức sẽ bị diệt vong, khi ấy còn nói gì đến chuyện hóa giải Minh Văn nữa?

Chưởng môn Vạn Pháp Môn hung hăng trừng mắt nhìn chưởng môn Đan Hà Tông, thầm rủa: "Tên này hồ đồ thì chớ, lại còn kéo cả bọn ta xuống nước!"

Ngu Vọng Khâu nhìn Tạ Thính biến hóa từ cự hồ cũng sững sờ, Phương Dao chẳng phải từng bảo Tạ Thính là thuộc hạ của Yêu Vương ư? Sao giờ lại chính là Yêu Vương?

Ôi, đại đồ đệ cũng hiếm khi lừa dối lão một phen...

Tô Minh Họa thấy A Viên bình an vô sự, tảng đá đè nặng trong lòng cuối cùng cũng được gỡ bỏ, suýt chút nữa bật khóc thành tiếng.

Đặc biệt là khi trông thấy sắc mặt của mấy vị chưởng môn kia đồng loạt biến sắc rõ rệt khi hay tin A Viên là cốt nhục của Yêu Vương, trong lòng Tô Minh Họa phẫn nộ uất ức đan xen, nhịn không được lớn tiếng tố cáo với Phương Dao:

"Đại sư tỷ, ba lão già khốn kiếp kia muốn lấy m.á.u A Viên để trị Minh Văn nên mới dẫn đệ tử đến công hãm tông môn ta!"

Lúc này ba chưởng môn bị vãn bối công khai mắng nhiếc là "lão già khốn kiếp" lại chẳng dám thốt nửa lời.

Tạ Thính nghe vậy, trong đôi mắt sâu thẳm lướt qua một tia u ám, bàn tay giấu trong tay áo đã siết chặt thành nắm đấm.

Yêu Vương Mất Trí, Bế Con Nhận Thê

Chương 393