Yêu Vương Mất Trí, Bế Con Nhận Thê

Chương 76: ---

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~3 phút

Phương Dao đứng dậy. Lúc này chưa phải lúc để bận tâm những việc ấy. Hiện giờ mới chỉ phát hiện một bao tải thi hài, ắt hẳn vẫn còn không ít hài đồng còn sống.

Nàng chợt nảy ra ý nghĩ, mỗi hộ đều xây hầm chứa để cất rượu và trữ lương thực. Bọn trẻ rất có khả năng bị nhốt trong hầm chứa như vật dự trữ.

Nghĩ vậy, nàng liền sải bước tiến vào nhà, chẳng mấy chốc đã tìm thấy cửa vào hầm rượu.

Đám hài đồng bị nhốt trong hầm rượu, nghe thấy động tĩnh có người đến thì sợ hãi co ro nép mình ở chân tường. Mãi đến khi Phương Dao cởi bỏ dây trói trên người chúng, đám trẻ mới thực sự ngộ ra mình đã được cứu thoát, lập tức òa khóc nức nở, ôm lấy nhau không dứt.

Phương Dao dùng hỏa tiễn phát tín hiệu báo cho quan phủ, quan binh lập tức thúc ngựa đến nơi.

May mà đám yêu vật kia xem đám hài đồng như lương thực để dành, sợ chúng đói khát mà c.h.ế.t nên mỗi ngày đều cho ăn bánh bao, uống nước giếng. Trừ việc chịu chút kinh hãi, thân thể bọn trẻ không chịu thương tổn đáng kể nào.

Những thây Hãi Điểu vẫn còn ngổn ngang giữa sân, hình dạng quỷ dị khiến đám quan binh phụ trách xử lý hậu sự cũng chẳng dám lại gần.

"Yên tâm đi, chúng đã c.h.ế.t hẳn rồi." Phương Dao lên tiếng. Từ Bồi cảm kích rơi nước mắt: "Tiên trưởng, người quả thực là Bồ Tát sống cứu khổ độ nạn, chẳng ngờ lại nhanh đến thế đã diệt trừ được đám yêu nghiệt ấy."

Phương Dao lập tức ngắt lời ông ấy: "Đám yêu vật này không phải do ta giết. Khi ta đến thì chúng đã c.h.ế.t cả rồi."

"Hả?" Từ Bồi mờ mịt khó hiểu, "Vậy chúng c.h.ế.t thế nào? Chẳng lẽ là tự diệt lẫn nhau sao?"

Phương Dao lắc đầu đáp: "Còn một đại yêu đang ẩn mình ở Thuận Lương, mục đích chưa rõ, thực lực khó lường." Ba con Hãi Điểu đã chết, nhưng lại dẫn dụ một kẻ còn lợi hại hơn xuất hiện.

Trước khi quan binh đến, nàng đã hỏi qua đám hài đồng xem có thấy được điều gì hay nghe được tiếng động nào không, nhưng hầm chứa cách âm quá tốt, đám hài đồng không nghe thấy điều gì.

Lòng Từ Bồi vừa lắng xuống đã lập tức căng thẳng trở lại: "Vậy giờ phải làm sao đây?"

“Đại nhân yên tâm, ta sẽ nán lại thêm vài ngày. Đợi đến khi chắc chắn đại yêu kia đã rời đi, Thuận Lương không còn hiểm nguy nào nữa, ta mới quay về Linh Tiêu Tông.”

Lời của Phương Dao như một liều thuốc định thần, Từ Bồi vội vàng đáp lời không ngớt.

Đám hài đồng sẽ được quan binh đưa về giao lại cho thân nhân. Thi thể yêu vật cũng sẽ do nha môn đem đi hỏa táng. Nhất thời, chẳng cần nàng phải nhúng tay vào nữa.

Loay hoay suốt nửa đêm, đến khi Phương Dao quay lại phòng cho khách trong nha môn phủ thì trời đã về khuya, sương móc giăng dày đặc. Trong phòng, nước nóng cùng chậu rửa đã được chuẩn bị đầy đủ, Phương Dao gột rửa thân thể qua loa, sau đó liền an giấc. Nàng vốn không câu nệ nơi ngả lưng, dù ở đâu cũng có thể yên giấc.

Đến giờ ngọ ngày hôm sau, vì nhàn rỗi chẳng có việc gì nên nàng tản bộ dạo quanh chợ một vòng.

Lúc này, các thông báo truy nã treo đầy trên phố đã bị gỡ xuống, khắp nẻo đường người qua kẻ lại đều đang rôm rả bàn tán về tin tức vụ án nhi đồng thất tung đã được phá giải.

"Yêu vật đã c.h.ế.t rồi, những đứa trẻ mất tích đều đã được tìm thấy!" "Chắc hẳn Trương đại tẩu còn chưa hay tin này đâu nhỉ? Mau đi báo tin cho tẩu ấy đi, mấy ngày nay ở nhà khóc đến sưng húp mắt, nay nếu nghe được tin này ắt hẳn sẽ vui mừng khôn xiết."

"Chỉ tiếc là đứa trẻ nhà họ Trần vừa mới được an táng, lại là độc đinh trong gia đình, ôi... nếu sớm tìm ra vài ngày, e rằng mọi chuyện đã rẽ sang hướng khác rồi..."

---

Yêu Vương Mất Trí, Bế Con Nhận Thê

Chương 76: ---