Yêu Vương Mất Trí, Bế Con Nhận Thê

Chương 87: ---

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~3 phút

Từ Bồi bày tiệc lớn trong phủ, nhiệt tình hiếu khách, nhất quyết giữ bọn họ lại nghỉ ngơi qua đêm để tạ ơn vì đã trừ hại cho bách tính Thuận Lương, lại còn cứu được cháu gái bảo bối của lão.

Phương Dao vốn định lập tức quay về tông môn, nhưng nghĩ đến việc Tạ Thính cũng ở đây, không thể vứt bỏ hắn lại đơn độc một mình, mà dắt theo hắn hành tẩu đêm khuya cũng bất tiện.

Mấy người của Kim Dương Tông đều bị thương ít nhiều, cũng không từ chối, định ở lại nơi này vài hôm dưỡng thương.

Trên bàn tròn bát tiên bày đầy mỹ thực được chuẩn bị kỹ lưỡng. Xét đến khẩu vị thanh đạm của người tu đạo nên các món ăn đều tinh tế nhã nhặn. Từ Bồi tiếp đãi chu đáo, gần như sau lưng mỗi người đều sắp xếp một hạ nhân riêng phụ giúp gắp thức ăn.

Phương Dao không quen được người hầu hạ, lại thêm nàng vốn không mấy để tâm đến chuyện ăn uống nên gần như không động đũa. Còn mấy người của Kim Dương Tông vì chuyện Minh Văn xuất hiện tại Thuận Lương mà thần sắc không khỏi có chút nặng nề, trong bữa tiệc cũng bàn đến chuyện trừ yêu hôm nay.

"Lần trừ yêu này tuy hung hiểm nhưng may mắn suôn sẻ. Đợi thương thế của sư đệ khá hơn, chúng ta sẽ lập tức hồi tông, báo cho sư phụ việc Minh Văn tái thế càng sớm càng tốt."

Sư đệ trong lời Viên Thành Tú chính là Đường Kỳ bị thương ở đan điền, may mà chưa chạm tới kim đan. Tĩnh dưỡng vài ngày, sau khi về tông dùng đan dược điều dưỡng cũng sẽ sớm khôi phục.

"Các ngươi đến muộn, có một việc e là chưa biết." Phương Dao cảm thấy việc này nên dặn dò bọn họ đôi lời: "Con Hãi Điểu kia còn có ba huynh đệ, đều đã c.h.ế.t trong tay một đại yêu mất tung tích. Nó lầm tưởng huynh đệ mình đã vong mạng dưới tay tu sĩ nên mới bắt cháu gái tri phủ làm con tin."

Nghe vậy, mấy người Kim Dương Tông nhìn nhau sửng sốt – trong Thuận Lương lại có một đại yêu ẩn mình? Phương Dao tiếp tục nói: "Ba con Hãi Điểu yêu kia đều bị đánh nát yêu đan. Trong sân không hề có dấu vết giao đấu rõ ràng, bọn chúng thậm chí không kịp phản kháng."

Con Hãi Điểu này vốn dĩ đã cường hãn, tuy rằng do Minh Văn cưỡng ép nâng cao cảnh giới, nhưng bản thân nó cũng chẳng phải hạng yếu kém.

Có thể lấy một địch ba, lại khiến đối phương không hề có cơ hội phản kháng – thực lực của đại yêu kia e rằng vượt quá xa sự tưởng tượng của bọn họ.

Viên Thành Tú trầm tư chốc lát, rồi trấn an mọi người: "Chín phần là nội đấu trong yêu tộc. Nếu đại yêu kia không chịu lộ diện thì cũng không cần quá lo lắng."

Phương Dao trước đó cảm thấy thân phận và động cơ của đại yêu này khó đoán, lại ẩn trong bóng tối, là một mối hiểm họa tiềm tàng. Nhưng nếu đại yêu thực sự muốn khơi lên phong ba thì lúc bọn họ và Hãi Điểu giao chiến, linh lực cạn kiệt, thân mang thương tích, chính là cơ hội ngàn vàng – một đòn 'ngư ông đắc lợi' dễ như trở bàn tay.

Thế nhưng nó lại không làm vậy.

Trong lòng Phương Dao suy đoán, có lẽ quả thật như lời Viên Thành Tú nói, đại yêu kia tồn tại mối thâm thù với bốn huynh đệ Hãi Điểu. Thấy Lão Tứ dính dáng đến Minh Văn nên mới tha cho một mình hắn?

Nàng trầm tĩnh phân tích: "Những con Hãi Điểu ấy rất có thể là yêu tộc phản bội, đào thoát khỏi Yêu giới. Đó là loại tội yêu hung ác, tàn bạo, có vài kẻ thù cũng chẳng lấy gì làm lạ.

Hôm qua, nàng từng kiểm tra ba t.h.i t.h.ể Hãi Điểu, phát hiện trên cổ chúng có dấu vết mờ mờ của xích khóa. Lúc bấy giờ nàng chưa nhận ra điều gì, nhưng giờ ngẫm lại, rất có thể đó là dấu tích bị giam cầm trong Phược Hồn Tháp mà để lại.

---

Yêu Vương Mất Trí, Bế Con Nhận Thê

Chương 87: ---