[80] Tái Giá Với Cấp Trên Của Chồng Trước

Chương 75

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

----

Một người phụ nữ nông thôn bị vứt bỏ, lại là con dâu nuôi từ nhỏ, ly hôn xong chắc không còn nơi nào để đi.

Đúng là trách không được! Vương Cương không hề lịch sự với Vương Mai kia.

"Tiền lương của anh ta một tháng khoảng ba mươi mấy tệ, còn có căn nhà riêng, đốt đèn lồng cũng khó tìm được người như vậy, em không muốn à?"

"Chị đã hỏi thăm giúp em rồi, nếu em muốn tìm một đối tượng tốt lại có nhà riêng, e là khó kiếm.

Ngược lại có một đối tượng từng ly hôn vì bạo lực gia đình, em suy nghĩ đi."

Là chị họ của Tiền Linh, Hứa Nhất Ngưng rất biết cách kích thích đối phương.

Quả nhiên, sau khi Hứa Nhất Ngưng nói xong, Tiền Linh hạ quyết tâm muốn gả cho Vương Cương.

Vương Cương tuổi trẻ tài cao, vừa rồi còn chăm sóc cô như thế, Vương Cương còn bị mình hấp dẫn, về sau mà lấy được cô đối phương nhất định sẽ nâng cô trong lòng bàn tay.

Hơn nữa, Tiền Linh nhớ tới Vương Cương ra tay hào phóng, lại càng có hảo cảm với anh ta.

Nhưng mà cô vẫn mạnh miệng nói:

" Nhưng chị nhìn đi, em đẹp như vầy không phải để cho mình anh ta chọn, chị kiếm thử xem còn ai khác không."

Hứa Nhất Ngưng khinh bỉ nhìn người phụ nữ trước mặt, đúng là ngu ngốc!

Hai ngày nay Vương Mai có ý tưởng mới, cô đến cửa hàng bách hóa mua vải trơn màu trắng, lại mua mấy tấm vải sa mỏng. Loại vải này bây giờ đang rất nổi, giá cũng không rẻ, nhưng cũng mah trong tay Vương Mai có đủ tiền.

Cô mang mấy thứ này lại nhà thím Tiết, để lên bàn trống, tự mình tìm tòi nghiên cứu.

Vải trắng được Vương Mai chia thành những khối vuông lớn nhỏ đều nhau, khối vuông nhỏ được gấp lại ở hai góc, để ở hai bên tay Vương Mai, còn lại từng tầng vải vóc được gấp lại dùng keo dán chồng lên nhau, một lúc sau biến thành một đóa hoa hồng màu trắng.

Thím Tiết đánh giá hoa hồng, mắt mở to như cái chuông đồng, thật sự không ngờ mấy khối vuông nhỏ kia lại biến thành một đóa hoa trong tay Vương Mai.

Cô nhìn động tác của Vương Mai không chớp mắt, chỉ sợ bỏ sót một bước.

Về phần lụa mỏng được Vương Mai dùng tơ tằm sử dụng phương pháp giấu kim, đem lụa mỏng may ở bên ngoài dây buộc đầu.

Mang hoa hồng vừa mới làm xong dán lên đỉnh, giờ này khắc này sợi dây thừng vốn đơn sơ ở trong tay Vương Mai lại biến đổi

Thím Tiết có chút không dám tin, dây buộc tóc giống như tác phẩm nghệ thuật lại được Vương Mai làm ra trong chốc lát, lồng n.g.ự.c bà nóng bừng, kích động hỏi:

"Chúng ta đem bán đi kẻo bị cướp mất."

"Tuy rằng cách làm của nó đơn giản hơn móc len, nhưng nguyên liệu dùng làm thì nhiều, cho nên cháu nghĩ một cái bán khoảng một tệ rưỡi, trước hết chúng ta làm ba mươi cái thử xem"

Một cái là một tệ rưỡi, ba mươi cái là bốn mươi lăm tệ.

Thím Tiết kích động đến mức nắm chặt tay, tim đập mạnh. Vương Mai cười nói:

" Thím Tiết à, thím lại đây cháu dạy cho, chúng ta tranh thủ làm nhiều một chút."

"Được, vậy chúng ta nhanh lên" Thím Tiết kéo ghế ngồi xuống, nghiêm túc nói.

Hai người phải làm rất nhiều thứ, Vương Mai gần như không có thời gian rảnh, chỉ cần cơm nước xong xuôi thì lập tức chui vào phòng Thím Tiết.

Hành động lúc trước của cô đúng là có lợi cho Tiền Linh.

Tuy rằng không khớp thời gian với kiếp trước, nhưng hai người Vương Cương và Tiền Linh vẫn qua lại với nhau.

Lúc Vương Mai về nhà, lần đầu tiên nhìn thấy Tiền Linh ở gần Vương Cương, bên cạnh còn có Hứa Nhất Ngưng cắn hạt dưa trêu ghẹo hai người:

"Anh Cương Tử, Tiền Linh cũng không thân thiết với chị họ như anh nha."

Thấy Vương Mai đi vào, Hứa Nhất Ngưng ngẩng đầu:

"Vương Mai à, cô về rồi sao."

Vương Mai giật giật khóe miệng nói:

" Tôi đi đâu về đâu, không cần báo cáo với cô."

" Tôi không có ý đó."

Nói xong, tầm mắt Hứa Nhất Ngưng chuyển sang bụng Vương Mai:

"Cô lâu như vậy cũng không có động tĩnh gì, không phải là có bệnh kín gì chứ, có đi bệnh viện kiểm tra thử sao?"

Lời cô nói đúng là có ẩn ý trong đó, nói xong còn liếc sang nhìn Vương Cương một cái.

Tiền Linh cười ha hả.

"Chị họ đừng nói như vậy, chị ấy không làm theo lẽ thường thì trách ai được."

Vương Cương ngồi tại chỗ không nói lời nào, ánh mắt tối tăm.

Bọn họ vẫn chưa cùng phòng, đứa nhỏ ở đâu ra?

[80] Tái Giá Với Cấp Trên Của Chồng Trước

Chương 75