[80] Tái Giá Với Cấp Trên Của Chồng Trước

Chương 77

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

----

Trong lúc nhất thời mỗi người đều vì mắt nhìn của mình mà tranh luận, sau khi chọn được mấy thứ ưng ý, bọn họ bắt đầu hỏi gií.

Vương Mai mặt mày hớn hở:

"Nơ bướm và động vật nhỏ là một tệ, hoa hồng là một tệ rưỡi, bây giờ không có nhiều lắm, ai tới trước được trước nha."

Sau khi nghe giá xong, bạn học giật mình, sau đó điên cuồng móc tiền ra, chỉ sợ chậm một bước là không có phần của mình.

Thím Tiết nghĩ rằng mấy đứa nhỏ này không có tiền, sẽ không mua, không nghĩ tới còn bán nhanh hơn ở ngõ nhỏ, lập tức tươi cười nhiều hơn.

Mấy sợi dây buộc tóc được làm thủ công, hai người không thể làm nhanh được.

Hơn nữa lần này bận quá, hai người còn không làm kịp nhẫn với vòng thủy tinh, vòng tay đính cườm, hai người bán sạch đồ rất nhanh.

"Thật ngại quá, hết rồi." 

Nhìn những gương mặt thất vọng, Vương Mai cũng chỉ có thể nói như vậy.

Đồng thời, hạ quyết tâm sẽ mở rộng quy mô, nhất định phải tìm thêm người.

"Bao giờ hai người mới tới nữa, ngày mai nhất định phải tới nha."

Vương Mai khuyên can mãi người ta mới đi,chỉ có một bạn học nữ chưa từ bỏ ý định đuổi theo Vương Mai hỏi, chỉ sợ cô bán xong lần này sau này không bán nữa, không biết tìm đâu mà mua.

Vương Mai và thím Tiết liếc nhau, trong mắt tràn ngập bất đắc dĩ:

"Dây buộc tóc của chúng tôi là làm thủ công, khoảng hơn mười ngày sau mới bán tiếp, nhưng em yên tâm, lần sau nếu còn chỗ bán thì chúng tôi vẫn sẽ bán ở đây, đến lúc đó hai người chúng tôi sẽ chừa cho em vài cái."

Bạn nữ thấy không còn cách nào khác, chỉ có thể tiếp nhận sự thật này nên xụ mặt xuống. Cô lấy từ trong túi ra một tệ rưỡi đưa cho Vương Mai 

"Này là em đặt trước một sợi dây buộc tóc, đến lúc đó hai người phải chừa cho em một sợi."

"Em không sợ chúng tôi cầm tiền xong chạy luôn à?"

"Vậy cũng không còn cách nào rồi, chị bán ít, lỡ như lần sau em cũng không mua được thì sau đây, chị phải chừa cho em một sợi nha."

Bạn học nữ lại lo lắng dặn dò.

Chờ Vương Mai thu dọn sau đó tính toán tiền, nơ bướm và và đồ buộc tóc động vật nhỏ mỗi người làm bốn mươi cái, buộc tóc hoa hồng làm ba mươi cái, tổng cộng kiếm được một trăm hai mươi lăm tệ.

Sau khi Vương Mai thu lại phần của mình, đưa phần còn lại cho thím Tiết, trong lòng thím Tiết vui như nở hoa.

Cộng lại số tiền kiếm trong nửa tháng, bây giờ một tháng cô có thể kiếm được khoảng sáu mươi tệ, cũng không nhiều hơn số tiền mà người đàn ông trong nhà cô kiếm được.

Thím Tiết mua bốn miếng bánh thịt ở quầy bên cạnh, đưa cho Vương Mai hai cái.

"Mai Tử này, bận rộn nửa ngày cũng mệt mỏi rồi, lót bụng trước đi."

Vương Mai vừa muốn lấy tiền từ trong túi đưa cho thím Tiết, thím Tiết lập tức giận trừng mắt nhìn cô một cái.

"Nếu không có cháu sao thím có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, tiền bây giờ kiếm được đều nhờ cháu, nếu cháu làm vậy nữa là thím giận đó."

Vương Mai cũng chỉ có thể thu tiền lại, vừa ăn vừa tiết lộ suy nghĩ của mình trên ghế bày ở quán ăn vặt.

"Thím Tiết, chỉ dựa vào sức hai người chúng ta bây giờ thì không ổn, cháu nghĩ chúng ta nên kiếm thêm người

"Có lý lắm!"

Hai người đang nói chuyện bên ngoài đột nhiên đổ mưa, Vương Mai cau mày, thầm kêu không ổn

Thím Tiết: "Thời tiết quỷ quái này vừa rồi trời xanh mây trắng, bây giờ lại mưa rồi."

Mưa ngoài cửa sổ từng giọt từng giọt rơi xuống cửa sổ xe, vặn thành từng dòng nước chậm rãi chảy xuống, cửa sổ xe dần dần m.ô.n.g lung.

Tiểu Lý vừa lái xe vừa cẩn thận nhìn người đi đường, định quay đầu đưa Thẩm Lan Đình về nhà.

Đột nhiên anh nhìn qua cửa sổ, mơ hồ thấy một khuôn mặt quen thuộc, anh quay đầu nhìn về phía Thẩm Lan Đình đang nhắm mắt dưỡng thần phía sau:

"Chủ nhiệm, đó có phải là Vương Mai mà anh đã gặp trước đó không?"

Thẩm Lan Đình chậm rãi mở ra, hướng nhìn của Tiểu Lý thấy được hai bóng người bên ngoài 

"Để hai người họ đi cùng đi, cũng thuận đường."

[80] Tái Giá Với Cấp Trên Của Chồng Trước

Chương 77