Bá Chủ Mỹ Thực Nuôi Con

Chương 77: Không có trái tim 5

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Chỉ trong chốc lát, ánh mắt mọi người nhìn Trương Liên Hoa đều thay đổi.

Ngay cả trưởng thôn cũng thấy cảm động, nhận lấy loa: "Đứa trẻ còn nhỏ như vậy, bà đúng là hà khắc, khắc nghiệt! Cũng may mẹ đứa trẻ phát hiện sớm, nếu không bọn trẻ sẽ thế nào nữa?"

Chủ nhiệm Liên đoàn phụ nữ cũng là mẹ, vừa nghe thấy đứa trẻ bị ức h.i.ế.p như vậy, trong lòng lập tức xoắn lại.

Trong cơn tức giận, chị ta trực tiếp khiển trách nói: "Bà luôn miệng nói mình chỉ có một đứa con trai, bây giờ con trai không còn, chỉ để lại hai đứa con, vậy mà bà lại muốn hại c.h.ế.t bọn họ ư? Sao tâm địa của bà lại đen tối như vậy chứ?"

Dân làng tựa như cỏ đầu tường, gió thổi chiều nào ngả theo chiều nấy, chủ nhiệm hội phụ nữ và trưởng thôn đều là cán bộ, hai người bọn họ vừa nói xong, mọi người lập tức phẫn nộ.

Chỉ trong phút chốc, tất cả mọi người đều mặc kệ Trương Liên Hoa có lớn tuổi hay không, mở miệng mắng to một trận, trong mắt hiện ra vẻ ghét bỏ và khinh thường.

Trương Liên Hoa nào ngờ mình sẽ trở thành chuột chạy qua đường bị người ta hô đánh, lập tức xua tay giải thích, nhưng bà ta có giải thích thế nào cũng vô dụng.

Từng tiếng chửi rủa giống như d.a.o nhọn, đục lên cái da mặt già mà bà ta coi trọng nhất, bà ta nhìn trái nhìn phải, trong lòng hoảng hốt, lấy tay vịn trán: "Đau đầu, đau đầu... n.g.ự.c đau..."

Trương Liên Hoa nói diễn là diễn, cơ thể nhoáng một cái đã ngất đi, nghĩ tránh đầu ngọn gió trước.

Nhưng nhớ tới chuyện bà ta đã làm với bọn trẻ, mọi người ước gì có thể né xa, nhìn thấy bộ xương cốt già của bà ta sắp ngã xuống, không một ai chìa tay ra đỡ.

Trương Liên Hoa không thể ngờ được có nhiều người dân vây quanh một chỗ như vậy, thế mà lại không có ai có thể đỡ được bà ta, trong lòng hoảng sợ, muốn đứng vững lại, nhưng thân thể đã mất thăng bằng, "Bịch" một tiếng, ngã xuống ruộng.

Đám đông lập tức giải tán, chạy tới xem kịch vui.

Bà ta đau đến mức vẻ mặt méo mó, ngũ quan nhăn lại, hô "ôi chao" không ngừng.

Lúc Bùi Nhị Xuân nghe động tĩnh chạy tới thì đã quá muộn, định đưa tay đỡ mẹ mình, nhưng không ngờ Trương Liên Hoa thật sự ngã bị thương, run rẩy nói: "Đau, đau, đau mông... Mau gọi bác sĩ chân đất đến cho tôi!"

Nhìn Trương Liên Hoa đau đến như vậy, trên mặt Chu Tú Tú không có bất kỳ biểu cảm gì.

Bây giờ biết đau rồi à? Có trời mới biết hôm qua khi cô tắm rửa cho Tiểu Niên và Tiểu Uyển, cô thấy trên người bọn nó có bao nhiêu vết thương bị giấu. Nếu sớm biết bà nội này heo chó cũng không bằng, hai ngày trước Trương Liên Hoa chủ động đề nghị tắm rửa cho hai đứa trẻ, cô đã không đồng ý.

Phía dưới là một trận hỗn loạn, Bùi Nhị Xuân gọi Đổng Hòa Bình đi tìm bác sĩ chân đất.

Nhưng Đổng Hòa Bình lại cảm thấy chuyện này rất mất mặt, hai chân đóng đinh tại chỗ không muốn động.

Chu Tú Tú nhìn bọn họ, lại hướng vào loa nói: "Loại bà nội lòng dạ độc ác như này, để cho bọn trẻ đi theo bà ta còn nguy hiểm hơn là đi theo lang sói. Sau này tôi sẽ không dẫn bọn trẻ về thăm bà ta, cũng phiền mọi người giám sát giúp tôi, đừng để bà ta tiếp cận đứa nhỏ. Ngoài ra, phụng dưỡng một người như thế này, tôi cảm thấy rất khó khăn, để mọi người không nói tôi bất hiếu, tôi quyết định sẽ nộp báo cáo cho ủy ban thôn, xin ly hôn."

Ở riêng đã đủ mất mặt rồi, hiện tại Chu Tú Tú còn muốn ly hôn?

Trời ạ, cả thôn Thứu Sơn chưa từng có ai ly hôn đâu! Cái này so với tái hôn còn mất mặt hơn!

Đầu óc Trương Liên Hoa bị những lời này đánh vào, đột nhiên trước mắt tối sầm, m.á.u dồn lên đầu, bịch một tiếng, đầu đập đầu về sau, ngất đi.

Chu Tú Tú giải quyết xong việc này, đón hai đứa bé đến nhà bà ngoại.

Sau đó, cô đi tìm đội trưởng để xin nghỉ phép.

Nhìn dáng vẻ ngại ngùng của Chu Tú Tú, đội trưởng nở nụ cười, vui vẻ đồng ý.

Cô thở phào nhẹ nhõm, về nhà lấy tiền, vào thành phố mua sắm.

....

Mà lúc này, nhà máy chế biến thịt trên trấn cực kì náo nhiệt, đang là là lúc phát lương, trên mặt các đồng chí đều cười vui vẻ.

Người đàn ông sắc mặt lạnh lùng nhận phong thư chủ nhiệm tài vụ đưa, đếm tiền và phiếu lương thực, nói một tiếng cảm ơn, nhét vào túi rồi định đi ra ngoài.

Tiêu Tiểu Phượng chạy tới, mái tóc dài lay động, đỏ mặt nói: "Anh Hi Bình, anh đi đâu vậy? Em có chuyện quan trọng muốn nói với anh."

Bùi Hi Bình lùi về phía sau một bước, bảo trì khoảng cách với cô ta, thản nhiên nói: " Tôi muốn đến hợp tác xã cung tiêu mua ít đồ, trở về rồi nói sau."

Bá Chủ Mỹ Thực Nuôi Con

Chương 77: Không có trái tim 5