Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 102

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Nhưng đồng thời, trong thâm tâm lại có một tia hy vọng mong manh được cứu rỗi.

Mẹ Phương đang đứng một bên lén lau nước mắt, thấy mấy người đi vào, vội vàng lau khô: "Các anh cảnh sát, các anh đến rồi."

"Mời ngồi, mọi người cứ ngồi đi, tôi đi rót nước."

Yến Thù nhìn cô gái trước mặt trông chỉ lớn hơn mình vài tuổi nhưng lại bị giày vò đến nông nỗi này, trong lòng thấy chua xót khó tả. Cô muốn an ủi nhưng lại nhận ra, đối mặt với chuyện như vậy, bất kỳ lời an ủi nào cũng trở nên nhạt nhẽo, vô lực.

Hai kẻ súc sinh làm hại cô ấy đã bị chính tay cô ấy g.i.ế.c chết, bản thân cô ấy thậm chí đã tự sát hai lần.

Liệu còn điều gì có thể níu giữ cô ấy ở lại thế giới này không?

Yến Tu Văn nhìn hai cô gái, ra hiệu bảo họ nói chuyện với cô gái trẻ này. Đây cũng là lý do vì sao anh ta lại phá lệ dẫn cả hai người đi cùng.

So với việc họ đều là đàn ông, lại là người lớn tuổi hơn thì hai cô gái trạc tuổi có lẽ sẽ dễ bắt chuyện với cô gái này hơn, giúp cô ấy mở lòng.

Thế là Yến Thù từ từ đến gần, cuối cùng ngồi xuống bên cạnh, nói chuyện bâng quơ với cô ấy. Nhưng dù Yến Thù có nói bao nhiêu đi nữa, Phương Tri Nhàn nằm trên giường vẫn không hé nửa lời.

Đúng lúc này, Yến Thanh lên tiếng hỏi một câu: "Kẻ đã dụ dỗ chị lên mạng để đến Vân Thành đã bị bắt chưa?"

Theo lý mà nói, đối với người có ý định tự sát, tốt nhất không nên để họ bị kích động thêm, cho nên những chuyện liên quan đến vụ án tốt nhất không nên nhắc đến trước mặt họ.

Nhưng lúc này, nghe thấy lời Yến Thanh, đồng tử Phương Tri Nhàn đột nhiên co rút lại, mắt mở lớn, cuối cùng cũng có phản ứng.

Cô ấy cứng ngắc nhìn về phía viên cảnh sát đang đứng trong phòng: "Bắt... bắt được chưa?”

Giọng nói khàn đặc như bị lửa đốt qua, nghe mà khiến người ta đau thắt lòng.

Lúc này, mẹ Phương ở bên ngoài, dựa vào tường cạnh cửa, lấy tay bịt miệng, khóc không thành tiếng.

Đây là lần đầu tiên con gái bà cất tiếng nói sau khi tỉnh lại lâu như vậy.

Tiểu Trương ngẩn ra, nhìn về phía Yến Tu Văn. Vụ án này do sếp phụ trách, tiến triển đến đâu thì chỉ có sếp là rõ nhất.

Yến Tu Văn trầm giọng nói: "Bắt được rồi nhưng kẻ này là tội phạm chuyên nghiệp, làm gì cũng không để lại dấu vết, hiện tại không có bất kỳ bằng chứng hữu hiệu nào để khởi tố."

"Chúng tôi cũng đã liên lạc với những người từng bị lừa trước đó nhưng không ai chịu đứng ra làm chứng. Có lẽ vì những chuyện cũ đã làm tổn thương sâu sắc cả thể xác lẫn tinh thần họ. Giờ mọi chuyện đã qua, cuộc sống vẫn tiếp diễn, họ không muốn sau khi những chuyện này bị đào bới lại còn phải chịu sự chỉ trỏ, bàn tán của người xung quanh."

Trong mắt Phương Tri Nhàn bùng lên một ngọn lửa căm hờn như muốn thiêu đốt chính cô, kéo theo cả kẻ thù cùng xuống địa ngục.

“ Tôi, tôi chính là nhân chứng."

Cô ấy có đoạn ghi hình và ảnh chụp màn hình khi video call với người đó, cả video và ảnh chụp lúc đến Vân Thành gặp mặt ngoài đời.

Đây vốn là những dấu ấn tình yêu nồng cháy của một cô gái thuở mới yêu, nào ngờ giờ đây lại trở thành bằng chứng buộc tội đối phương trước tòa.

Nhận được câu trả lời khẳng định từ Yến Tu Văn rằng những thứ này thực sự có thể dùng làm bằng chứng, nước mắt Phương Tri Nhàn không thể kìm nén, tuôn rơi lã chã trên gò má.

Nhìn ra ngoài cửa sổ, mây đen giăng kín, che lấp hoàn toàn ánh trăng, không thấy một tia sáng nào.

Đôi môi cô ấy đắng chát: "Những viên kẹo bọc mật đó, tưởng chừng ngọt ngào đến thế... nhưng tại sao ăn vào lại đắng nghét như vậy chứ..."

"... Từng viên, từng viên đều có thể cướp đi sinh mạng người ta."

Nghe những lời này, Yến Thù nhíu mày, lấy từ trong túi ra một viên kẹo mà Yến Trăn đưa để lấy lòng mình, đặt vào tay Phương Tri Nhàn: "Không phải viên kẹo nào cũng đắng đâu, chị nếm thử viên này của em đi, ngọt lắm."

Khi ra khỏi cửa phòng bệnh, mẹ Phương với đôi mắt hoe đỏ, hỏi: "Anh cảnh sát, tôi không học hành gì nhiều cũng không hiểu luật pháp, chỉ muốn biết lúc con gái tôi ra tòa, liệu có thật sự bị kết án tử hình hay phải ngồi tù cả đời không?”

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 102