Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 103

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Hai ngày nay, gia đình nạn nhân tới lui không biết bao nhiêu lần, lần nào cũng làm loạn đòi con gái bà phải mạng đổi mạng.

Những lời này như d.a.o cứa vào tim gan.

Nhưng con trai họ là người, chẳng lẽ con gái bà lại không phải con người ư?

Mấy ngày nay, người trong bệnh viện đi đi lại lại, đều xì xào bàn tán sau lưng, nói rằng con gái bà chắc chắn sẽ bị kết án tử hình.

Nhưng cháu trai của ông cụ nằm phòng bệnh bên cạnh đang học luật ở đại học đã lặng lẽ nói với bà rằng, trường hợp của con gái bà thực ra có thể được xem là một dạng phòng vệ chính đáng vượt quá giới hạn, không hẳn sẽ bị tử hình, vẫn còn khả năng xoay chuyển tình thế.

Yến Tu Văn lúc này lại không lạnh lùng gay gắt như khi đối mặt với gia đình nạn nhân ban nãy, giọng điệu dịu đi vài phần: "Vụ án vẫn đang trong quá trình điều tra. Nếu có tiền, các vị có thể mời luật sư. Nếu gặp khó khăn về mặt tài chính, sau đó có thể xin trợ giúp pháp lý, cơ quan trợ giúp pháp lý sẽ chỉ định luật sư."

"Luật sư sẽ cho các vị biết nên làm thế nào."

Họ chỉ là cảnh sát, chịu trách nhiệm điều tra và bắt giữ, việc định tội không thuộc thẩm quyền của họ.

"Cảnh sát, tôi cũng không quen biết luật sư nào cả... Các anh có thể giới thiệu giúp tôi một luật sư đáng tin cậy, giỏi giang không?” Mẹ Phương hỏi.

Yến Tu Văn không trả lời, chỉ nói thêm vài câu rằng anh còn có việc phải làm, dặn Phương Tri Nhàn cứ yên tâm dưỡng thương trước, rồi rời đi.

Tuy lời lẽ có phần khách sáo nhưng lại gieo vào lòng mẹ Phương một tia hy vọng mong manh.

Trên đường rời bệnh viện với bằng chứng và lời khai trong tay, Tiểu Trương đang lái xe không nhịn được lên tiếng: "Sếp, tôi biết ý anh là muốn cô gái này ra tòa sẽ biện hộ theo hướng phòng vệ chính đáng vượt quá giới hạn nhưng vừa rồi anh làm vậy phải chăng đang gieo cho mẹ con họ một tia hy vọng hão huyền?"

"Lỡ như họ mời được luật sư, người ta đến xem xét rồi phán vụ này không ổn, không thể xếp vào phòng vệ chính đáng vượt quá giới hạn, nhỡ cô gái kia lại đòi tự tử nữa thì sao?”

Yến Tu Văn không đáp, chỉ nói một câu: "Lái xe cho tốt vào."

Nhưng Yến Thanh và Yến Thù ngồi ở ghế sau lại có chút tò mò: "Tại sao lại không thể được coi là phòng vệ chính đáng vượt quá giới hạn?”

Lúc này, Yến Tu Văn đang cúi đầu xem hồ sơ vụ án mới lên tiếng giải thích: "Phương Tri Nhàn vì bị lăng nhục, tổn thương cả thể xác lẫn tinh thần, trong cơn phẫn uất đã ra tay sát hại hai nạn nhân, có thể được tính là phòng vệ chính đáng vượt quá giới hạn. Nhưng đồng thời cũng sẽ có người cho rằng hành vi xâm hại đã chấm dứt do tai nạn xe xảy ra."

-Sau khi hành vi xâm hại đã kết thúc, khi nạn nhân đã bất tỉnh, không còn khả năng chống cự, lại ra tay tước đoạt sinh mạng để trút giận thì rốt cuộc là phòng vệ chính đáng vượt quá giới hạn hay cố ý gây thương tích dẫn tới c.h.ế.t người thì rất khó phân định."

Yến Thanh ngồi bên cạnh đột nhiên nói: "Hành vi xâm hại tuy đã dừng lại vì tai nạn xe nhưng nỗi sợ hãi của Phương Tri Nhàn chưa hề dừng lại. Cô bị truy đuổi suốt quãng đường, hoàn toàn ý thức được nếu không có vụ tai nạn đó, tiếp theo mình sẽ còn phải chịu đựng những gì. Trong tình huống đó, hành động của cô ấy thực ra vẫn có thể được nhìn nhận là phòng vệ chính đáng vượt quá giới hạn."

Trong xe lập tức im phăng phắc, không một ai lên tiếng.

Mãi đến khi Yến Tu Văn lại nói thêm một câu: "Cho nên mới cần mời luật sư."

Yến Thanh nhíu chặt mày: " Nhưng loại án này, luật sư bình thường chắc không dám nhận đâu nhỉ?"

Tiểu Trương ngồi cạnh phụ họa: "Chắc chắn không dám nhận. Cứ nhìn cách đám người nhà nạn nhân đến gây sự hôm nay thì biết không hề dễ đối phó chút nào."

Yến Thù nghe mà đầu óc quay cuồng, tại sao mọi người nói chuyện cứ úp úp mở mở, khó hiểu thế nhỉ? Lẽ nào họ đang tham gia nhóm chat nào đó, nói chuyện bằng mật mã?

Cho nên người ngoài nhóm như mình mới không hiểu được?

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 103