Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 160

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

"Kỳ thi gần đây nhất, xếp hạng bao nhiêu?"

Yến Thù nghĩ thầm kiểu gì cũng không thoát, liền nói thẳng ra cho xong: "Thứ 8 ạ."

Yến Đình Chu gật đầu, đáp khẽ: "Cũng tạm được, nhưng con phải nghiêm túc hơn vào việc học đi."

Yến Thù đến nở một nụ cười cũng không dám: "Vâng vâng ạ."

"Trăn Nhi, tình hình thi cao học chuẩn bị đến đâu rồi?" Yến Đình Chu quay sang hỏi Yến Trăn.

Yến Trăn chưa động đũa, rõ ràng là đang thấp thỏm chờ đến lượt mình bị hỏi.

Yến Trăn: "Cũng tạm ổn ạ."

Giọng Yến Đình Chu trầm xuống, khẳng định chắc nịch: "Vậy tức là chưa chuẩn bị gì cả."

Yến Trăn cười gượng, năn nỉ: "Con sắp bắt đầu rồi ạ, tài liệu cũng đang được chuẩn bị dần."

"Nghe nói dạo này con đang theo làm nghiên cứu cùng một giáo sư trong trường sao?"

"Vâng ạ, để trau dồi kinh nghiệm."

"Vẫn nên ưu tiên tập trung vào việc ôn thi cao học thì hơn. Kinh nghiệm thì sau này thi đỗ rồi trau dồi cũng chưa muộn."

"Con hiểu rồi ạ."

"Tự con liệu mà sắp xếp cho tốt."

"Vâng ạ."

Thấy bố không hỏi nữa, Yến Trăn mới thầm thở phào một hơi nhẹ nhõm, như trút được gánh nặng, lúc này mới yên tâm ăn cơm. Ai ngờ giây tiếp theo, thanh âm Yến Đình Chu lại vang lên: "Vẫn còn chơi game à?"

Yến Trăn suýt thì nghẹn ứ miếng cơm trong họng, ho sặc sụa mấy tiếng, cười gượng gạo đầy chột dạ: "Đâu có đâu ạ."

Giữa mùa đông mà anh ấy còn cảm giác như đang toát mồ hôi lạnh. Nhưng cũng chẳng dám đưa tay lên kiểm chứng.

Cả bàn ăn, ngược lại chỉ có Yến Thanh là ung dung thưởng thức bữa ăn ngon lành.

Tuy nhiên, Yến Đình Chu cũng không bỏ qua Yến Thanh. Ánh mắt ông dừng lại trên người cô, thoáng chút do dự, như đang đăm chiêu suy nghĩ xem nên hỏi gì.

Đợi Yến Thanh uống xong bát canh nóng, ông mới từ tốn hỏi: "Ở nhà mới, mọi thứ... con đã quen chưa?"

Câu hỏi vừa cất lên, mọi ánh mắt trên bàn hoặc là nhìn Yến Đình Chu hoặc là chăm chú đổ dồn về phía Yến Thanh.

Chỉ riêng Yến Thanh là vẫn chuyên tâm vào bữa ăn, hoàn toàn không thèm bận tâm đến ông bố Yến Đình Chu đang nói chuyện với mình.

Không khí nhất thời bất chợt trở nên hơi gượng gạo. Yến Đình Chu khẽ nhíu mày cũng không nói gì thêm, chỉ nhìn Yến Thanh, dường như đang đắn đo xem nên gọi cô thế nào để cô chú ý.

Lúc này, bà Yến lên tiếng đứng ra hóa giải tình huống: "Thanh Nhi, bố con hỏi ở nhà mới đã quen chưa kìa."

Được gọi tên, Yến Thanh mới ngẩng đầu lên nhìn Yến Đình Chu. À, hóa ra bố đang nói chuyện với cô.

"Mọi chuyện đều ổn ạ, con đã quen rồi." Cô khẽ mỉm cười.

Thím hai cười nói: "Sao cháu chỉ mải ăn thế, đến người lớn nói chuyện cũng không để ý nghe là sao?"

Giọng điệu bà ta nghe có vẻ dịu dàng, nhưng ai hiểu tính nết bà ta đều biết đây rõ ràng là đang đá đểu, ngụ ý Yến Thanh không biết phép tắc, người lớn nói mà không nghe, chỉ cắm mặt vào ăn, thật chẳng có tí quy củ nào.

Yến Đình Chu không nghĩ sâu xa như vậy, cũng ít khi tiếp xúc với kiểu phụ nữ lắm chiêu trò như thím hai nên không nhận ra ẩn ý trong lời bà ta, chỉ cười nói: "Đói thì cứ ăn nhiều một chút, đang tuổi ăn tuổi lớn mà."

Bà Yến ngồi cạnh cũng cười nói với bà cụ: "Mẹ xem con bé này, sáng đi chắc cũng chưa ăn gì nhiều, giờ đói quá nên chỉ biết ăn thôi."

Bà cụ Yến cười đến mức khóe mắt hằn sâu thêm nếp nhăn: "Ăn được là tốt rồi. Thanh Nhi còn nhỏ, cứ ăn nhiều vào."

Thím hai Yến lại nói: "Ăn nhiều quá cũng không tốt. Như tuổi của con bé bây giờ dễ tăng cân lắm. Con gái thì đứa nào chẳng thích đẹp, lỡ mà mập lên thì còn gì là xinh nữa."

"Vẫn nên kiểm soát ăn uống thì hơn. Con bé Kiều Kiều ở nhà chú ý mấy cái này lắm đấy." Vừa nói, cô ta vừa xoa đầu Yến Kiều Kiều đang ngồi cạnh: "Nhìn xem, Kiều Kiều nhà tôi xinh chưa kìa..."

Yến Thanh lúc này mới nhìn sang Yến Kiều Kiều theo ánh mắt của thím hai. Trông cô bé còn gầy hơn cả lần gặp trước.

Cô chỉ cười nhẹ một tiếng: "Thím hai nói cũng có lý, nhưng con lại nghĩ, tổ tiên đời trước của chúng ta ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, trong lòng chẳng phải chỉ mong con cháu đời sau được sống đủ đầy, ấm no sao ạ?"

"Sao bây giờ lại ngược lại, phải giảm cân làm gì chứ? Để các cụ biết được, chắc buồn lắm đấy."

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 160