Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 163

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Yến Thù lúc này coi như đã nhìn thấu tâm lý của ông bố mình rồi.

Cô bé còn lấy một thỏi son bóng trong đống mỹ phẩm, thoa nhẹ một lớp cho Yến Thanh để tăng thêm sắc thái tươi tắn. Cả người cô trông tinh tế và thu hút hơn thường ngày vài phần.

Lúc hai chị em xuống lầu, bà Yến vừa thấy đã vui vẻ ra mặt, lại chụp thêm rất nhiều ảnh.

Bà đang định bảo Yến Trăn mang đồ ăn đóng gói từ quê về đưa cho Yến Tu Văn.

Yến Trăn lập tức thoái thác: "Lát nữa con có cuộc họp video quan trọng liên quan đến dự án phòng thí nghiệm, không thể vắng mặt được." Bà Yến mỉm cười, ánh mắt nhìn thẳng vào Yến Trăn, như dò xét: "Lúc nào con cũng họp? Cứ hễ mẹ nhờ làm gì là con lại họp? Thầy cô ở trường cấp cho con 'thiên nhãn' à?”

Yến Trăn: "..."

Ngay lúc Yến Trăn đang chột dạ, sắp không giả vờ nổi nữa, Yến Thù liền cười híp mắt chen vào: "Không sao ạ, con với chị đi đưa cho. Chị hiếm khi ăn diện xinh đẹp thế này, phải ra ngoài dạo phố một chuyến mới được chứ!"

Hai chị em vừa đi khỏi, bà Yến liền vỗ nhẹ vào vai Yến Đình Chu đang ngồi trên sofa đọc báo.

"Mắt nhìn của anh cũng tốt đấy, túi xách và vòng tay đều rất hợp. Màu son bóng cũng vừa vặn với độ tuổi của Thanh Nhi, không quá sặc sỡ mà lại tôn da, vừa đẹp."

"Xem ra Thanh Nhi chắc cũng khá thích đấy."

Yến Đình Chu mặt không đổi sắc, thản nhiên đáp một tiếng: "Ừ, dùng được là tốt rồi."

Bà Yến nhìn bộ dạng mặt không cảm xúc của ông, lắc đầu không nói thêm gì: "Ảnh em gửi hết cho anh rồi đấy." Nói xong, bà liền đi lên lầu.

Rất nhanh, trong phòng khách chỉ còn lại một mình Yến Đình Chu. Lúc này ông mới nhìn quanh, thấy không còn ai, liền cầm điện thoại trên bàn trà lên, mở WeChat.

Ông cẩn thận lưu hết những tấm ảnh vợ vừa gửi, tỉ mỉ lướt qua từng tấm một.

Trong đó có một tấm, không biết Yến Thù đã nói gì mà khiến Yến Thanh bật cười rạng rỡ.

Ông Yến dõi theo nụ cười của con gái trong ảnh, ngón tay ông khẽ lướt, từ từ phóng to hình ảnh, nét mặt vốn lạnh lùng giờ đã dịu đi rất nhiều.

Chẳng ai hiểu được ông đã quan tâm và gìn giữ cô con gái bảo bối thất lạc này cẩn trọng đến nhường nào.

Trên lầu, không biết từ lúc nào bà Yến đã ra khỏi phòng, nhìn xuống khung cảnh bên dưới nhà, bà khẽ lắc đầu: " Đúng là kiểu người 'ngoài lạnh trong nóng' mà."

Nhưng lắc đầu một lát, bà lại không nhịn được cong môi cười. Chẳng phải bà yêu chính cái vẻ ngoài lạnh lùng, bên trong lại ấm áp của ông sao?...

Khi đến cục cảnh sát, bên trong mọi người đang tất bật với công việc, ai nấy đều bận rộn.

Một cảnh sát quen biết trực tiếp dẫn hai cô gái vào phòng nghỉ: "Sếp đang ở phòng thẩm vấn, hai cô vào đây đợi một lát nhé. Nếu khát hoặc đói, hai cô cứ tự nhiên lấy đồ ăn thức uống ở tủ lạnh bên cạnh nhé."

Hai người cười nói cảm ơn.

Ngồi đợi một lúc lâu mà vẫn chưa thấy Yến Tu Văn đến, Yến Thù bèn mở một game nhỏ trên điện thoại, cắm tai nghe vào chơi. Yến Thanh lúc này mới đứng dậy đi lại loanh quanh, cảm thấy ngồi lâu có chút ê ẩm, khó chịu.

Khi đi đến bên cửa sổ, cô hé mở một góc nhỏ, cảm thấy hơi nóng trong phòng nghỉ quá ngột ngạt, muốn hóng chút gió cho thoáng nhưng lại bất ngờ liếc thấy một bóng người quen thuộc đang đứng dưới lầu cục cảnh sát, lẻ loi giữa trời tuyết trắng xóa.

Đó là người phụ nữ trung niên mặc áo đỏ, quần đen mà cô gặp ở trạm xe buýt lần trước.

Người phụ nữ ấy cứ đứng bất động ở đó, đôi mắt không ngừng dõi về phía này.

Yến Thanh nhìn người phụ nữ, cô có thể nhận ra người ấy đã bị sát hại, nhưng lạ thay, trên người bà ta không hề có chút oán khí nào toát ra.

Có thể cảm nhận được, từ trạm xe buýt lần trước cho đến cục cảnh sát bây giờ, người phụ nữ ấy đều đang chờ đợi một ai đó.

Một lúc lâu sau, người phụ nữ đó dường như cũng cảm nhận được ánh mắt của Yến Thanh. Cách xa một quãng như thế, ánh mắt người phụ nữ vẫn chính xác chạm phải ánh mắt Yến Thanh. Bà ta dường như hơi kinh ngạc.

Đúng lúc này, Yến Tu Văn bước ra từ phòng thẩm vấn, tiến vào phòng nghỉ, ánh mắt lướt qua hai cô gái: "Hai đứa sao lại đến đây?"

Yến Thanh lúc này mới khép cửa sổ lại, xoay người đi về phía anh.

Yến Thù cũng bỏ điện thoại xuống, lấy ra những hộp đồ ăn đã được hâm nóng cẩn thận từ nhà, đặt gọn gàng lên bàn.

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 163