Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 169

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Yến Thanh thầm nghĩ: Chỉ muốn ngủ một giấc ngon thôi mà cũng không yên.

Vệ Đông thầm nghĩ: Đây rõ ràng là uy h.i.ế.p trắng trợn.

Vệ Đông không nói gì thêm, chỉ nhìn Yến Thanh rồi lắc đầu. Lũ trẻ bây giờ đúng là càng ngày càng tệ hơn trước. Cha mẹ chúng nó cũng càng ngày càng không biết dạy con. Một đứa trẻ tốt đẹp lại bị dạy nên nông nỗi này.

Hôm sau, Yến Thanh ngủ một mạch đến gần trưa mới dậy. Yến Tu Văn đã ra ngoài từ sớm.

Lúc bước ra khỏi phòng, Yến Thanh tiện tay dán một lá bùa chú màu vàng lên cửa phòng mình.

Trong lúc ăn trưa, Vệ Đông đứng lặng lẽ phía sau Yến Thanh. Thấy cô ăn nhiều rau, ít thịt, bà ta nhíu mày, lên tiếng nhắc nhở: "Ở tuổi này, em không nên kén ăn, phải ăn uống đủ chất thì dinh dưỡng mới cân bằng được."

Yến Thanh nghe vậy, quay đầu liếc nhìn bà ta một cái, đáp: "Cảm ơn cô Vệ đã nhắc nhở."

Một lúc sau, Vệ Đông hỏi tiếp: "Khi nào thì chúng ta đi gặp con trai tôi?"

"Để tôi hỏi bây giờ." Yến Thanh lấy điện thoại ra, nhắn tin cho Yến Tu Văn để xin ý kiến anh.

Vụ án này do Yến Tu Văn phụ trách, nếu anh từ chối thì Vệ Đông đương nhiên sẽ không thể gặp được Tạ Khải. Thế nên, cô phải hỏi ý kiến anh ấy trước.

Phải một lúc khá lâu sau, Yến Tu Văn mới trả lời tin nhắn: "Có thể đến cục cảnh sát. Sắp xếp cho Vệ Đông nhìn thấy Tạ Khải, nhưng tuyệt đối không được để Tạ Khải nhìn thấy Vệ Đông."

Yến Thanh cũng không hỏi tại sao. Cô hiểu rõ, Yến Tu Văn không bao giờ ra quyết định một cách vô cớ.

Khi đến cục cảnh sát, Yến Tu Văn vẫn đang trong phiên thẩm vấn Tạ Khải.

Tạ Khải, hai mươi ba tuổi, trông có vẻ bình tĩnh lạ thường. Mọi câu hỏi của cảnh sát liên quan đến vụ g.i.ế.c người, cậu ta đều thú nhận không chút giấu giếm.

Chỉ riêng khi bị hỏi đến những chuyện liên quan đến mẹ mình và một số chi tiết cụ thể, cậu ta bắt đầu tỏ ra bất ổn về tâm lý.

Cảnh sát Tiểu Trương nhíu mày thật chặt: "Qua giám định pháp y, cậu đã dùng vật nặng đập mạnh liên tiếp vào mặt nạn nhân dẫn đến tử vong. Chúng tôi đã tìm thấy cặp tạ tay này ở nhà cậu, trên đó có mẫu DNA của nạn nhân."

"Tạ Khải, tại sao cậu lại hủy hoại khuôn mặt của nạn nhân?"

Rõ ràng chỉ cần vài cú là đủ gây tử vong, nhưng Tạ Khải lại đập nát khuôn mặt Vệ Đông đến mức biến dạng hoàn toàn, không thể nhận ra.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Tạ Khải nhếch mép cười lạnh: "Giết thì cũng đã g.i.ế.c rồi, hỏi mấy chuyện này còn ý nghĩa gì nữa?"

"Chính tôi đã g.i.ế.c người, không có gì để nói thêm."

"Trước đó, cậu và mẹ cậu có xảy ra tranh cãi không?"

Tạ Khải mím chặt môi, giọng trở nên bình tĩnh đến lạ: "Không có."

"Cậu có hận mẹ mình không?"

"Không có."

Lúc này, trong phòng giám sát ngay bên cạnh phòng thẩm vấn, Yến Thanh và Vệ Đông đang ở trong căn phòng tối, chỉ có ánh sáng từ màn hình chiếu rọi, theo dõi mọi diễn biến đang diễn ra.

Đúng lúc đó, Yến Tu Văn cầm theo mấy cuốn sổ bước vào phòng thẩm vấn, ngồi xuống bên cạnh Tiểu Trương và mở chúng ra.

"Chúng tôi tìm thấy mấy cuốn nhật ký ở nhà cậu, tất cả đều do cậu viết, từ hồi còn học tiểu học, trung học cơ sở, trung học phổ thông cho đến tận đại học."

"Trong nhật ký, có một câu danh ngôn được nhắc đi nhắc lại nhiều lần. Cậu còn nhớ đó là câu gì không?"

Ánh mắt Tạ Khải chợt chùng xuống, giọng thì thầm: " Tôi đến, tôi thấy, tôi chinh phục."

Dù không nói ra thành lời, nhưng rồi cậu ta lại bật cười đầy mỉa mai, nhìn thẳng vào Yến Tu Văn: "Anh cảnh sát, người là do tôi giết, cứ trực tiếp định tội tôi đi."

Tiểu Trương làm việc cùng Yến Tu Văn bấy lâu nay, đây là lần đầu tiên cậu gặp một kẻ g.i.ế.c người lại khẩn cầu được kết án đến thế.

Yến Tu Văn lại không mảy may để tâm đến lời cậu ta. Những ngón tay thon dài lật từng trang nhật ký, cuối cùng dừng lại ở một trang, chậm rãi hỏi: "Qua nhật ký, có thể thấy mẹ cậu đã quản thúc cậu vô cùng nghiêm khắc trong suốt một thời gian dài, dốc hết sức để bồi đắp, nuôi dạy cậu thành một sinh viên ưu tú, xuất sắc..."

" Nhưng dường như, cậu lại không hề nghĩ như thế."

"Cậu và mẹ cậu những năm qua từng xảy ra không ít lần tranh cãi, nhưng cuối cùng đều kết thúc bằng việc cậu phải nhượng bộ."

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 169