Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 187

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Yến Thanh: "..." Rõ ràng em muốn xem ma, giờ lại sợ rúm ró thế này.

Cô vừa thấy buồn cười, lại vừa cảm thấy cô em gái này thật đáng yêu xiết bao.

Lúc này, Vệ Đông cuối cùng cũng gặp được một người có phản ứng "bình thường" theo đúng nghĩa đen. Có lẽ đó là bản năng của một con ma, hễ gặp người sợ mình là lại nhe nanh múa vuốt lao tới dọa dẫm.

Nhưng Yến Thanh phản ứng còn nhanh hơn. Cô giơ tay tung một lá bùa, lá bùa bay thẳng đến, dán chặt lên người Vệ Đông, khiến bà ta lập tức không thể cử động được nữa.

Vệ Đông tức giận trợn trừng mắt, ánh mắt sắc như d.a.o găm xoáy sâu vào Yến Thanh, tựa hồ muốn rạch một vết trên người cô.

Sau cơn hoảng sợ ban đầu, Yến Thù nép sát vào chị mình, nhìn chằm chằm vào con ma nữ trước mặt, bỗng thấy hơi quen thuộc: "Sao con ma này nhìn quen thế nhỉ, hình như em đã gặp ở đâu đó rồi thì phải?"

Cô bé vội vàng trèo xuống giường, tiến sát lại để quan sát kỹ hơn, gần như muốn dí sát mặt vào Vệ Đông.

Yến Thanh lên tiếng: "Là cô Vệ ở trường học của chúng ta."

Yến Thù chợt ồ lên một tiếng: "À, là cô Vệ ạ! Sao cô Vệ lại chạy đến tận nhà mình thế này?"

Cô bé đi vòng quanh Vệ Đông, vừa đi vừa ngắm nghía, cuối cùng không nhịn được mà hỏi: "Cô Vệ ơi, cô có thể chia sẻ cho em bí quyết nuôi dạy con trai của cô được không ạ?”

Vệ Đông sững người, nhìn Yến Thù bằng ánh mắt mờ mịt, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Yến Thanh cũng quay sang nhìn em gái, hỏi: "Em cần cái đó để làm gì?"

Yến Thù cười hì hì: "Đương nhiên là để học cách dạy dỗ anh cả rồi ạ. Trước đây em còn thấy tiếc hùi hụi vì cô Vệ mất sớm quá, chưa kịp bảo mẹ đến thỉnh giáo cô."

"Chị ơi, chị mau để cô Vệ nói đi! Đây là cơ hội hiếm có lắm đó, em phải đi tìm quyển sổ để ghi lại mới được!"

Lúc này, Yến Thù phấn khích tột độ, cứ như thể vừa biết trước đáp án đề thi vậy.

Yến Thanh, người biết rõ mọi chuyện, không biết có nên thương cảm cho Yến Trăn tội nghiệp hay không.

Cô liền gỡ lá bùa vàng trên người Vệ Đông xuống.

Về phương diện nuôi dạy con cái, Vệ Đông tự cho rằng mình có kinh nghiệm phong phú vô cùng. Gặp được người muốn học hỏi bí quyết của mình, bà ta liền trở nên vô cùng hào hứng, lập tức ngồi bệt xuống sàn nhà, bắt đầu say sưa thảo luận cùng Yến Thù.

Yến Thanh ngồi bên cạnh, vừa xem nốt bộ phim dang dở, vừa quan sát cảnh tượng một người một ma đang thảo luận sôi nổi về chủ đề "dạy con trai" một cách vô cùng nghiêm túc. Khung cảnh thật sự kỳ quái nhưng cô chợt nghĩ, có lẽ mọi sự tồn tại đều có lý do của nó.

"Anh cả nhà em học hành cũng khá, chỉ có điều thói quen sinh hoạt hơi tệ, đến cả chuyện ăn uống cơ bản nhất cũng phải để người khác lo, tật kén ăn là nặng nhất nhà luôn." Yến Thù thở dài thườn thượt, đầy vẻ bất lực.

Với những vấn đề kiểu này, Vệ Đông giải quyết dễ như bỡn: " Tôi thì ngày nào cũng nấu đúng mấy món đó, đặt trước mặt thằng bé. Đợi đến khi nó ăn món nó thích đến phát ngán, không muốn ăn nữa thì cho nhịn đói hai bữa. Cứ để nó đói đến không chịu nổi thì tự khắc cái gì cũng ăn hết."

Yến Thanh nghe xong cũng cảm thấy phương pháp này có vẻ khá khả thi.

Nhưng đúng lúc này, Vệ Đông lại nói thêm: "Sau chuyện đó vẫn phải bắt nó tự ghi chép lại. Trí nhớ tốt không bằng nét mực mờ. Sau này dù có quên, giở ra xem là nhớ lại ngay. Em còn phải chỉ ra vấn đề cụ thể cho nó để nó khắc sâu vào tâm trí."

Yến Thanh im lặng, bất giác nhớ lại mấy cuốn nhật ký của Tạ Khải. Thì ra mọi chuyện đều là từ đây mà ra.

Yến Thù vội vàng ghi chép những điểm chính yếu vào sổ: "Còn nữa ạ, thói quen sinh hoạt của anh cả em cũng có vấn đề, suốt ngày thức khuya cày game đến tận sáng sớm hôm sau."

Vệ Đông nói ngay: "Máy chơi game là thứ tuyệt đối không nên mua cho trẻ con. Nhiệm vụ chính của học sinh là học hành. Máy chơi game chính là khối u ác tính của xã hội này, nó ảnh hưởng đến cuộc sống của thế hệ trẻ, lâu dần, cả xã hội sẽ gặp vấn đề lớn. Nếu nó thích chơi game thì phải tịch thu, vứt bỏ máy chơi game, và áp dụng hình phạt thích đáng để nó khắc cốt ghi tâm bài học này."

"Phải để nó hiểu rằng, tất cả những gì chúng ta làm đều vì muốn tốt cho nó. Muốn trở thành người xuất chúng không phải là chuyện dễ dàng. Nếu ngay cả những cám dỗ nhỏ nhặt như thế này mà cũng không chống lại được, sau này làm sao có thể thành tài?”

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 187