Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 206

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Hà Nhu đứng bên cạnh vội vàng đặt xô nước xuống, tỏ vẻ "hốt hoảng": "Á, xin lỗi cô chủ, nặng quá tôi cầm không chắc tay, thật xin lỗi, thật xin lỗi..."

Thực ra cô ta chỉ định vẩy vài giọt nước cho bõ ghét, ai dè hơi quá tay làm ướt cả ống quần người ta nhưng thế cũng chẳng sao. Cho cô kiêu ngạo này, giờ thì bẽ mặt chưa!

Hôm qua ở trong sân cô ta đã nhìn thấy cảnh ba người họ lằng nhằng kéo đẩy nhau rồi. Chẳng hiểu sao cô gái họ Yến này lại tốt số đến thế, hết người đàn ông giàu có này đến người khác cứ tự động dâng đến tận cửa. Tâm trạng Yến Thanh vốn đang khá tốt liền bị xô nước lạnh này dội tắt ngấm. Cô ngước mắt liếc Hà Nhu một cái, giọng nói cũng lạnh đi mấy phần: "Xin lỗi."

Hà Nhu nhất thời sững người, chưa hiểu câu "xin lỗi" này của Yến Thanh có ý gì.

Yến Thù đứng bên cạnh vừa định bước lên mắng cho Hà Nhu một trận thì ngay giây tiếp theo, đã thấy Yến Thanh cúi xuống, nhấc bổng chiếc xô chỉ còn lại nửa thùng nước lên...

Một luồng khí lạnh buốt đột ngột ập xuống hai chân Hà Nhu, cả hai ống quần của cô ta lập tức ướt sũng nước lạnh.

Mấy người có mặt đều sững sờ tại chỗ, hoàn toàn không ngờ Yến Thanh - người vốn nổi tiếng lành tính lại hành động như vậy.

Hơi lạnh từ lòng bàn chân chạy dọc lên người, Hà Nhu lạnh đến run rẩy. Cô ta không thể tin nổi nhìn Yến Thanh, ngón tay chỉ thẳng vào mặt cô: "Mày... mày lại dám tạt nước tao?”

Yến Thanh tiện tay ném cái xô sang một bên, gương mặt nở nụ cười nhưng ý cười chẳng hề chạm đến đáy mắt.

Cô đưa tay nắm lấy ngón tay đang chỉ vào mình của Hà Nhu, hơi dùng sức đẩy nó về vị trí cũ. Ánh mắt liếc thấy hai ống quần ướt sũng của Hà Nhu, đôi mắt lạnh lùng của Yến Thanh thoáng vẻ hài lòng, giọng điệu đầy ẩn ý: "Cũng đối xứng đấy chứ." Hà Nhu tức đến đỏ mắt: "Tao chỉ không cẩn thận làm đổ vào mày một chút thôi, mày có cần phải làm thế không?"

Một cơn gió lạnh thổi qua, làm tóc cô ta rối tung. Vành mắt Hà Nhu đỏ hoe, khiến người ta cảm giác như nước mắt sẽ rơi lã chã bất cứ lúc nào.

Yến Thù liếc thấy, khinh khỉnh đảo mắt. Lại bắt đầu giở cái chiêu đó rồi, đúng là mấy năm rồi vẫn không biết chán, gặp ai cũng lôi ra dùng.

Nước mắt Hà Nhu trào ra từ khóe mắt lăn dài trên má, vẻ mặt tủi thân nhìn Yến Thanh.

Lúc này, ai đi ngang qua đây cũng không nhịn được mà liếc nhìn vài lần.

Tô Triệt thấy vậy, thầm nghĩ bụng một người đang yên đang lành đứng đó, bị người ta cố ý tạt nước đến ướt sũng, chuyện này rơi vào ai mà chẳng thấy ấm ức.

Lúc này, cậu ta càng tin chắc Yến Thù đã bị nhiễm thói xấu vì giao du quá thân mật với cô gái mà nhà họ Yến chẳng biết nhặt về từ xó nào.

Nhìn cô ta rơi nước mắt, Yến Thanh khẽ bật cười, đưa tay vén lọn tóc mai lòa xòa trên trán Hà Nhu ra sau tai. Giọng cô nhẹ như gió thoảng, song lại toát ra một sự lạnh lùng khó tả: "Nghe đây, lần sau thấy có người thì học cách tránh đi cho khuất mắt."

Vừa nói, cô vừa dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng lau đi dòng lệ trên gương mặt Hà Nhu, vô tình hay hữu ý làm lớp trang điểm của cô ta lem luốc. "À mà này, nếu hay khóc thì nên đầu tư mỹ phẩm chống nước ấy."

Lời nhắc nhở đầy "thiện ý" của Yến Thanh khiến vài người đứng cạnh không khỏi bật cười thành tiếng.

Trong số đó, Yến Trăn là người phá lên cười lớn nhất.

Đầu ngón tay Yến Thanh lạnh ngắt, không hề có chút hơi ấm. Khi chạm lướt trên mặt Hà Nhu, cô ta chỉ cảm thấy buốt giá, như thể có những lưỡi d.a.o băng sắc lẹm đang rạch ngang, đau đến mức nước mắt lại tuôn trào dữ dội hơn.

Hà Nhu vội vàng đưa tay sờ lên mặt mình, vừa lau nước mắt vừa kiểm tra nhưng quả thực chẳng có bất kỳ vết thương nào.

Yến Thù trợn tròn đôi mắt. Thường ngày cô bé chỉ biết cãi nhau tay đôi với Hà Nhu, hoàn toàn không thể ngờ còn có một cách "xử lý" cao tay như vậy.

Tô Triệt cau chặt mày, bước lên chắn trước mặt, kéo Hà Nhu ra sau lưng che chở: "Thôi đủ rồi! Cô ta chỉ vô ý làm đổ chút nước lên người cô, cũng đã xin lỗi rồi, cô có cần phải chấp nhặt đến mức này không?"

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 206