Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 215

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Cậu ấy hối hận rồi, hôm Yến Thanh hỏi có phải cậu ấy đang theo đuổi cô không, lẽ ra cậu ấy không nên thừa nhận. Giờ rút lại lời rồi tiếp tục theo đuổi có được không nhỉ?

Đỗ Phong Thanh khẽ nhếch môi, đôi mắt đào hoa đa tình giờ đây chỉ còn hình bóng Yến Thanh.

Anh cảm thấy bốn bề như tĩnh lặng, người con gái trước mắt như đang chậm rãi tiến về phía mình.

Nụ cười thoáng trên môi Yến Thanh dường như làm tan chảy cả trời đông tuyết phủ.

Anh không thể rời mắt.

Nhưng người không thể rời mắt nào chỉ có mình Đỗ Phong Thanh.

Yến Tu Văn mím đôi môi mỏng hồng hào. Từ khoảnh khắc Yến Thanh xuất hiện, ánh mắt anh đã dán chặt vào cô, không rời đi một giây nào.

Cô gái trước mắt giống như hình ảnh sâu thẳm trong ký ức của anh, đang chầm chậm tiến về phía anh... như thể số mệnh đã an bài.

"Tu Văn?" Yến Đình Chu thấy Yến Tu Văn hơi thất thần, rõ ràng không nghe thấy lời mình vừa nói, bèn trầm giọng gọi.

Yến Tu Văn lúc này mới thoát khỏi dòng suy nghĩ, khẽ gật đầu: "Vâng, vừa rồi em không nghe rõ."

Bà Yến dẫn hai cô con gái đã được sửa soạn tươm tất lại gần, tủm tỉm nhìn chồng. Vẻ mặt bà lộ rõ sự mong chờ một lời khen. Bà đã mất công chau chuốt cho hai cô con gái xinh đẹp đến vậy, nhìn xem, cả anh em nhà họ Đỗ lúc nãy còn đứng sững lại vì không rời mắt nổi kìa.

Yến Đình Chu liếc nhìn hai cô con gái, ánh mắt dừng lại trên người Yến Thanh lâu hơn một chút, thầm nghĩ trang điểm lộng lẫy quá rồi... bình thường trông đã rất ổn. Con gái mà xinh đẹp quá dễ bị người khác để ý.

Mấy người, mỗi người một tâm tư, chỉ riêng Yến Trăn mò mẫm ra sau lưng Yến Thù, tò mò nghịch cái nơ bướm màu đỏ trên đầu cô ấy: "Cái nơ này của em to bằng mặt em rồi còn gì?"

Người thì bé tí, đeo cái nơ to tổ chảng làm gì không biết?

Bà Yến gạt tay con trai ra: "Đừng có sờ đầu em gái con, con gái đeo nơ to một chút thì sao?" Nhìn xem, đeo cái nơ này vào trông đáng yêu hơn hẳn.

Yến Trăn: "..." Rõ ràng trông như đội cái bọc trên đầu.

Yến Thù khịt mũi chế giễu Yến Trăn, rồi khoác c.h.ặ.t t.a.y Yến Thanh, kéo chị ra khỏi nhà.

Hai cô gái, một trong bộ đồ đỏ rực rỡ, một với chiếc áo khoác xanh tươi tắn, sánh bước bên nhau, tạo nên bức tranh đầy màu sắc và không khí rộn ràng của những ngày Tết cận kề.

Chợ hoa Lăng Hà, luôn tấp nập và rộn ràng, là điểm đến mà hàng năm vô số du khách vẫn cố tình tìm về để cảm nhận không khí Tết cổ truyền đậm đà nhất.

Yến Thanh bị Yến Thù lôi đi hết hàng này đến quầy kia, lúc thì đứng ngắm những giò hoa đua nở, lúc lại hì hục chọn mua đủ thứ đồ ăn vặt. Hai tay cô em xách lỉnh kỉnh mà vẫn chưa thấy đủ. Xong xuôi, cô bé đẩy hết chiến lợi phẩm cho Yến Trăn đang đi phía sau, rồi lại hăm hở kéo Yến Thanh tới khu trò chơi.

Ba chàng trai chỉ biết lẽo đẽo theo sau, mắt không rời hai cô gái, phần vì trông chừng, phần vì sợ lạc mất.

Lúc này, Yến Thù đang cầm hơn chục cái vòng lớn, nghiến răng cố gắng ném trúng mấy con thú bông đặt trên đất và trên bàn. Cô bé dồn hết sức quăng mạnh một chiếc vòng nữa, chỉ nhắm vào con gấu bông siêu to đặt ở mép bàn.

Yến Trăn đứng sau lưng cười khúc khích không ngớt: "Lại trượt rồi kìa!"

Ông chủ ngồi bên cạnh, vắt chân chéo ngoe, tủm tỉm nhìn. Chỉ với một con gấu bông lớn này mà tối nay ông ta đã kiếm bộn tiền rồi. Mấy cô bé này đúng là chỉ thích những loại gấu to thế này thôi. Yến Thanh đứng cạnh nhìn, thấy trò ném vòng này cũng khá thú vị.

Yến Tu Văn – người vẫn luôn để ý phản ứng của Yến Thanh, trầm giọng hỏi: "Em thấy vui không?"

Yến Thanh cười: "Cũng được ạ."

Đỗ Phong Thanh đứng phía sau cười nói: "Vậy để anh đi mua cho em nhé."

Nhưng lời anh ta vừa dứt, Yến Tu Văn đã nhanh chân hơn, sải bước về phía ông chủ.

Thấy Yến Tu Văn đi trước, Đỗ Phong Thanh tiện thể gọi với theo: "Làm phiền cậu ba Yến, mua giúp tôi thêm hai chục cái vòng nữa nhé!"

Trò này hồi đại học anh chơi suốt, ném đâu trúng đó. Hôm nay phải thể hiện tài nghệ mới được.

"Lát nữa anh sẽ chỉ em ném." Anh ta cười nói với Yến Thanh.

Yến Thanh mỉm cười, trò này cô chưa chơi bao giờ nhưng trông có vẻ không khó, chỉ cần quăng vòng ra, trúng mục tiêu là được. Chẳng lẽ ném mấy cái mà không trúng nổi một cái nào sao?

Phía bên kia, Yến Tu Văn đã đi tới chỗ ông chủ đang ngồi cạnh bàn, quét mã trả tiền, mua năm mươi cái vòng. Ông chủ vội vàng đếm vòng, đưa cho anh.

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 215