Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 216

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Đúng lúc này, Yến Thù tức tối dúi hết vòng vào tay Yến Thanh: "Chị ơi, Yến Trăn đáng ghét quá, chị mau giúp em đi!"

Yến Thanh ngớ người: " Nhưng chị chưa chơi bao giờ mà."

Yến Thù đã quyết tâm phải ôm bằng được con gấu bông to kia về, cô bé đẩy Yến Thanh vào vị trí của mình: "Không sao đâu, trò này cần năng khiếu đó. Chị thông minh giỏi giang thế, chắc chắn làm gì cũng được hết!"

Yến Trăn đứng cạnh đang cầm điện thoại quay phim, định ghi lại toàn bộ quá trình thất bại thảm hại tối nay của hai cô em gái.

Yến Thanh nhìn mấy cái vòng trong tay, rồi lại nhìn vẻ mặt đáng thương của Yến Thù bên cạnh, cô mím môi: "Vậy chị thử xem sao."

Chỉ thấy Yến Thanh cầm vòng, nhắm hướng con gấu bông to ở góc bàn, thấy hướng có vẻ đúng rồi, cô dùng sức quăng mạnh về phía trước...

Mọi ánh mắt đổ dồn theo chiếc vòng.

"Choang" một tiếng, chiếc vòng rơi thẳng xuống, lồng trúng cổ người đang đứng cạnh bàn.

Lập tức, xung quanh im phăng phắc.

Giây tiếp theo, tiếng cười vang lên không ngớt, mọi người xung quanh nhìn cảnh tượng này đều bật cười thành tiếng: "Chuẩn quá đi mất!" "Lần đầu tiên tôi thấy có người ném trúng người đấy."

"Cô bé này giỏi thật!"

Yến Tu Văn gỡ chiếc vòng ra, vừa định quay người thì chiếc vòng đã lồng trúng ngay cổ anh.

Yến Trăn cười phá lên đầy hả hê: "Trúng rồi, trúng rồi!!!"

Yến Thù cũng không nhịn được cười: " Đúng là cần năng khiếu thật đấy!"

Chỉ có Yến Thanh nhìn Yến Tu Văn đang quay người nhìn mình, im lặng vài giây, thầm nghĩ may mà người này không phải ông chủ gian hàng.

Đỗ Phong Thanh đứng phía sau nhìn cảnh này, không khỏi tiếc nuối: giá như lúc nãy mình tự đi mua vòng. Nếu không thì người bị Yến Thanh ném trúng bây giờ đã là mình rồi. Đúng là sơ suất quá đi mất.

Đúng lúc này, ông chủ tủm tỉm cười, cất tiếng hô lớn về phía Yến Thanh: "Cô bé ơi, anh chàng kia không phải phần thưởng của quán tôi đâu nha, ném trúng không được tính đâu đấy!"

Lời giải thích của ông chủ khiến mọi người xung quanh bật cười ầm ĩ.

Yến Tu Văn gỡ chiếc vòng đang vướng trên cổ xuống, nhìn chằm chằm vào nó khoảng bảy tám giây rồi mới đi về phía mấy người kia.

Bắt gặp ánh mắt của Yến Tu Văn, Yến Thanh lập tức thu lại tầm nhìn, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra mà nhìn đi chỗ khác. Yến Tu Văn gỡ mấy chục chiếc vòng nhựa trên cánh tay mình xuống, đưa cho Yến Thanh: "Em mà còn ném trượt nữa là thật sự có người muốn lẽo đẽo theo em về đấy."

Khi nói câu này, anh khẽ liếc về phía Đỗ Phong Thanh đang đứng gần đó. Chẳng cần nhìn kỹ cũng biết, cái anh chàng này đang nghĩ gì, mọi thứ cứ thế hiện hết lên mặt.

Yến Thanh nhìn theo hướng mắt của Yến Tu Văn, quả nhiên thấy Đỗ Phong Thanh đang đứng sau lưng mình, nụ cười trên mặt tươi rói như thể không cần trả tiền mua vòng vậy.

Nghe Yến Tu Văn nói vậy, Đỗ Phong Thanh híp mắt lại, ý cười càng thêm rạng rỡ, nói với Yến Thanh: "Hay để anh nói với ông chủ một tiếng cũng ra kia đứng thử xem sao, em nhớ phải ném trúng anh đấy nhé."

Lời này vừa thốt ra, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía anh ta.

Yến Thù trợn tròn mắt. Chà, trước đây dù gì cũng còn tỏ ra lịch sự kín đáo, bây giờ thì chẳng thèm che giấu nữa rồi, mục đích lồ lộ ra thế kia!

Sự nghiệp thành đạt, ngoại hình điển trai, dáng người cao ráo, đôi mắt đào hoa quyến rũ, lúc nào cũng cười tủm tỉm, lại còn thâm sâu khó dò... Yến Thù thầm liệt kê một lượt các đặc điểm của Đỗ Phong Thanh. Giờ lại còn thả thính trực diện thế này, người bình thường làm sao mà đỡ nổi cơ chứ.

Yến Thù lập tức lo lắng nhìn sang Yến Thanh, liệu chị gái mình có chống đỡ được "cú thả thính" này không đây?

Bên này, Yến Thanh đang cầm một chồng vòng, vừa định ném thì nghe thấy lời của Đỗ Phong Thanh phía sau. Giọng cô bình thản: "Nếu anh Đỗ mà ra đó đứng thật, e là khỏi cần về Vân Thành nữa, cái sạp hàng này chắc cũng bị người ta chen lấn đến sập tiệm mất."

Chỉ riêng đám con gái kéo đến ầm ầm xin tham gia thôi cũng đủ để đánh bật mấy người bọn họ ra rồi.

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 216