Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 496

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Giờ đây, kiếp nạn ấy cùng với sự ra đi của Hà Dĩ Xương đã qua rồi.

Đôi vợ chồng nhà họ Hà rồi cũng sẽ phải trả giá đắt cho những việc làm đầy tội lỗi của mình.

Lúc nhóm người Yến Thù rời khỏi bệnh viện, một cô y tá trẻ cầm một quyển sổ và một bức thư đưa cho Yến Thù. Cô nói đó là Hà Dĩ Xương đã nhờ cô chuyển cho Yến Thù vào ngày hôm sau, lúc y tá đi kiểm tra phòng bệnh tối qua trước khi cậu bé ngủ.

Có lẽ cậu bé biết rằng một khi phẫu thuật thành công, Yến Thù sẽ không đến thăm mình nữa. Hoặc cũng có lẽ cậu linh cảm được nếu ca phẫu thuật thất bại và xảy ra chuyện ngoài ý muốn, mình cũng sẽ không còn cơ hội gặp lại cô gái tốt bụng này.

Bức thư trong tay Yến Thù như đang bỏng rẫy, không ngừng thiêu đốt lòng bàn tay cô.

Cô y tá nhìn bóng lưng của nhóm người rời đi, khẽ thở dài thườn thượt: "Thật là một đứa bé hiểu chuyện."

Đồng nghiệp bên cạnh thắc mắc: "Bức thư đó là sao vậy?"

Cô y tá đáp: "Thằng bé đó sợ nếu mình có mệnh hệ gì thì cô gái kia sẽ tự trách, nên tối qua mới đặc biệt viết bức thư này, nhờ người chuyển giúp nếu cậu ấy thực sự xảy ra chuyện không may."

"Tiếc thật..."

Yến Thù về đến tận nhà vẫn chưa mở bức thư đó ra, cả quyển sổ nữa, lặng lẽ đặt trên mặt bàn.

Rõ ràng cô không hề có tình cảm gì quá sâu đậm với cậu bé, nhưng trong lòng lại cứ khó chịu không yên. Cô cũng không biết mình bị làm sao nữa, chỉ là hối hận, tự trách bản thân, cứ mãi mắc kẹt trong mớ cảm xúc hỗn độn này không thoát ra được.

Trong phòng khách, mấy người đang ngồi trên sofa thở dài: "Đứa bé này cũng thật khổ mệnh. Thù Nhi chắc đang tự trách mình rất nhiều."

Yến Trăn nhíu mày: "Nếu không phải tại đôi vợ chồng kia bày ra đủ thứ chuyện, vừa lừa gạt vừa gây áp lực, lại còn tìm truyền thông làm ầm ĩ lên thì đâu đến nỗi ra nông nỗi này?

"Lỗi của cha mẹ, lại bắt một đứa trẻ gánh chịu..." Đứa bé đó trông thông minh hiểu chuyện như vậy, thật đáng thương khi vớ phải một cặp cha mẹ như thế. Giá như lúc đầu thai có thể chọn được cha mẹ tốt hơn cho mình.

Bà Yến lắc đầu: "Cứ để Thù Nhi ở một mình trong phòng tĩnh tâm lại đã, biết đâu ngày mai con bé sẽ nghĩ thông suốt."

Đúng lúc này, Yến Tu Văn về đến nhà, bước vào phòng khách, thấy mọi người đều ở đó, bèn bước tới hỏi: "Con bé thế nào rồi?"

Bà Yến chỉ tay lên lầu: "Về nhà là cứ ở lì trong phòng một mình, hình như ngủ rồi, gọi thế nào cũng không trả lời."

Vừa nói, bà vừa liếc nhìn đồng hồ, rồi lại nhìn Yến Tu Văn: "Cũng không còn sớm nữa, tối nay ở lại nhà ăn cơm nhé?”

Yến Tu Văn vừa định từ chối thì ánh mắt bắt gặp Yến Thanh liếc nhìn mình một cái đầy ẩn ý, lập tức đổi ý, khẽ gật đầu: "Vâng, được ạ."

Yến Trăn lúc này đã bắt đầu chơi game, cả nhà chỉ có tâm trạng anh ấy là không hề bị ảnh hưởng chút nào.

Đêm hôm sau, đã hơn mười giờ, cửa phòng Yến Thù được mở ra. Yến Thanh bước vào, ngồi xuống bên giường cô, ánh mắt dừng lại trên bức thư đặt trên bàn.

"Không mở ra xem sao?"

Yến Thù khẽ nhắm mắt, nhưng Yến Thanh vẫn dễ dàng nhận ra qua từng nhịp thở rằng em gái mình vẫn chưa chợp mắt chút nào. Thấy Yến Thù không đáp lời, cô chậm rãi nói: "Đừng giả vờ nữa, chị biết em chưa ngủ đâu."

Yến Thù lúc này mới mở mắt nhìn Yến Thanh, rồi lại nhìn bức thư trên bàn, lẩm bẩm: "Thằng bé chắc hẳn rất hận em."

"Nếu em đồng ý phẫu thuật sớm hơn, có lẽ em ấy đã khỏi bệnh từ lâu rồi, hôm nay cũng đã không xảy ra chuyện ngoài ý muốn thế này..."

Là cô ấy cứ một mực đối đầu với đôi vợ chồng kia nên mới làm chậm trễ thời gian chữa trị của Hà Dĩ Xương.

Có lẽ thật sự giống như Lý Tường đã nói, cái c.h.ế.t của thằng bé là do mình hại...

"Em thật sự là sao chổi sao..." Ánh mắt Yến Thù mất đi tiêu cự, đôi mắt đờ đẫn vô hồn. Yến Thanh nghe cô ấy không ngừng nói những lời tự trách, đầu ngón tay lành lạnh khẽ lau đi giọt nước mắt nơi khóe mắt cô: "Làm gì có nhiều 'nếu như' đến thế, Yến Thù. Những chuyện đã định sẵn thì không thể nào thay đổi được đâu."

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 496