Đôi mắt bé ma chợt bừng sáng, nhưng ngay lập tức lại vụt tắt: " Nhưng mà... anh ấy không nhìn thấy em..."
Suốt bấy lâu nay, cô bé chỉ gặp được mỗi Yến Thanh là có thể nhìn thấy mình. Nếu không, làm sao lại cứ "mặt dày mày dạn" bám riết lấy Yến Thanh mãi không chịu rời đi.
Yến Thù cười tủm tỉm, đầy vẻ tự tin: "Không sao đâu, em có thể mua bùa của chị Yến, chị ấy có thể làm cho anh cảnh sát đó thấy được em."
Nghe Yến Thù nói vậy, Yến Thanh khẽ ngước mắt, chỉ liếc nhìn một người một linh hồn bé nhỏ một cái, nhưng hoàn toàn không lên tiếng từ chối.
Yến Thù hiểu ngay rằng, cái liếc mắt thoáng qua đó chính là lời đồng ý ngầm.
Bé ma thành thật đáp, giọng nhỏ dần: " Nhưng... em không có tiền."
Câu nói ấy nghe đầy vẻ chán nản, quả thật cô bé là một linh hồn nghèo khó, nghèo rớt mồng tơi.
Yến Thù xoa cằm, đôi mắt sáng lên vì chợt nảy ra một ý hay: "Vừa nãy anh cảnh sát chẳng phải bảo sẽ đốt vàng mã cho em sao? Em cứ đợi sau khi gặp được anh ấy rồi nhờ anh ấy trả tiền bùa giúp là được mà."
Đôi mắt bé ma lại sáng rực lên: "Anh ấy thật sự sẽ giúp ạ?"
"Chắc chắn rồi, anh ấy là người tốt mà. Chuyện vài trăm tệ, em chỉ cần khen anh ấy vài câu ngọt ngào là được."
"Em hiểu rồi, cảm ơn chị gái xinh đẹp đã mách nước cho em!" Lời khen "chị gái xinh đẹp" từ cô bé hồn ma khiến Yến Thù nghe mà mát cả ruột gan.
Trên đường trở về nhà họ Yến, cô bé hồn ma đã không còn theo sau họ nữa. Yến Thanh đột nhiên quay sang hỏi: "Em không sợ anh Trương tối đến bị dọa cho hồn xiêu phách lạc à?"
Yến Thù xoa cằm, phân vân: "Chắc là không đến nỗi đâu nhỉ, bé ma này trông cũng hiền lành mà..."
"Hơn nữa, con bé còn cần anh ấy giúp đỡ, chắc sẽ không dại mà làm gì anh ấy đâu nhỉ?"
Yến Thù nói thế, nhưng trong lòng vẫn có chút chột dạ... Cô thầm nghĩ: "Anh Trương dù sao cũng là người từng trải, chắc không đến mức bị dọa cho ngất xỉu đâu nhỉ..."
Đêm đó, Tiểu Trương tắm rửa xong xuôi, mình trần bước ra từ phòng tắm, đi thẳng vào phòng ngủ. Anh tắt đèn, rồi trèo lên giường định chìm vào giấc ngủ.
Nhưng chưa kịp ngủ sâu, cậu đã mơ hồ cảm thấy một cảm giác lành lạnh trên má, rồi dường như có một bàn tay băng giá đang nhẹ nhàng lướt trên gương mặt mình.
Cậu nhíu chặt mày, hé mắt nhìn. Nhờ ánh trăng mờ ảo hắt vào từ cửa sổ, cậu kinh hoàng nhận ra một cô bé toàn thân đẫm m.á.u đang ngồi ngay bên phải mình. Trong lòng cô bé ôm chặt một con búp bê trông đến rợn người, bàn tay nhỏ thì thỉnh thoảng lại tò mò mân mê mặt cậu... đôi mắt đen lay láy không ngừng nhìn chằm chằm vào cậu.
Dù là người đã trải qua nhiều chuyện, nhưng đến nước này cậu cũng không thể chịu nổi sự kinh hãi tột độ ấy nữa: "M-ma!!!"
Mười phút sau, Tiểu Trương cuộn mình trong chăn, quấn chặt lấy nửa thân trên trần như nhộng, chỉ thiếu điều chôn luôn cả đầu vào trong đó. Nghe cô bé hồn ma giải thích một hồi lộn xộn xong, cậu mới xanh mặt tóm tắt lại: "Vậy là cô Yến đã dùng bùa phép để em có thể đến tìm anh ư?"
Cô bé hồn ma gật đầu lia lịa: "Vâng ạ."
Biết đây chính là bé ma đã tiết lộ manh mối quan trọng cho mình ban sáng, Tiểu Trương mới từ từ thả lỏng cảnh giác, thở dài thườn thượt: "Thế thì em không thể gõ cửa đàng hoàng rồi hẳn vào à? Mạng nhỏ của anh suýt nữa đã bị em dọa cho rụng rời rồi đấy!"
Đến tận bây giờ mặt cậu vẫn còn trắng bệch. Thử nghĩ mà xem, vừa mở mắt ra đã thấy một bé gái hồn ma đẫm m.á.u ngồi chễm chệ trên giường nhìn mình chằm chằm, người có gan dạ đến mấy chắc cũng phải thất kinh vía.
Bé ma ngây thơ chớp chớp mắt: "Em có gõ mà..."
Vừa nói, cô bé vừa bắt chước gõ vào không khí "cốc cốc" hai tiếng, sau đó ngước nhìn Tiểu Trương, gương mặt bé nhỏ ngập tràn mong đợi: "Anh có thể giúp em tìm mẹ không ạ?"
Tiểu Trương nghẹn họng, không thốt nên lời: "..."
Hóa ra, cửa phòng mọc trên trán cậu ta chắc.
Nghĩ lại chuyện ban ngày, nếu không có con ma nhỏ này hé lộ manh mối, giờ này chắc họ vẫn đang vò đầu bứt tai lục tung camera giám sát khắp đường núi, thì làm sao phá án nhanh được đến thế.
Nghĩ vậy, cậu quả thực đã nợ cô bé trước mắt một ân tình lớn. "Được thôi, anh sẽ giúp em tìm..."
Con ma nhỏ lập tức reo lên vui sướng: "Cảm ơn anh trai xinh đẹp ạ!"
Tiểu Trương không nhịn được, bật cười thành tiếng. Cậu cũng không rõ con bé học mấy từ này ở đâu ra, một gã đàn ông vai u thịt bắp như cậu mà lại được khen là 'xinh đẹp ' thì đúng là lần đầu tiên trong đời.
Nhìn con ma nhỏ, cậu lại chợt nhớ đến vụ tai nạn xe hơi vừa rồi, nghĩ lại mà thấy đau lòng khôn xiết.
Cô gái ấy chỉ mới ngoài hai mươi, có vẻ ngoài ưa nhìn, vì tính cách hướng nội nên chưa từng có mối tình đầu nào. Trong lúc chơi game trên mạng, cô quen một anh chàng có giọng nói cực kỳ cuốn hút, thế rồi trót sa vào lưới tình qua mạng.