CHỒNG NGOẠI TÌNH TRÊN XE BỐN BÁNH, TÔI KHIẾN ANH KHÔNG THỂ NGẨNG ĐẦU

2

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

3

Tiếng nước trong phòng tắm vừa dứt, tôi vội vàng lắp lại lọ thuốc.

Ngay trước khi đặt điện thoại về chỗ cũ, tài khoản 【Anh Vương vật liệu xây dựng AAA】 bật ra tin nhắn mới:

“Bộ chiến giáp mới mua, thấy sao?”

【Ảnh】【Ảnh】

Tôi chưa kịp nhấn vào thì Lâm Khải đã bước ra ngoài.

Tôi giả vờ vô tình nhắc:

“Chồng à, vừa nãy có người nhắn tin cho anh, hình như là người bên xây dựng?”

“Công ty mình giờ cũng hợp tác với ngành xây dựng luôn hả?”

Anh ta bước nhanh lại, nhặt điện thoại lên, ánh mắt hiện rõ nét hoảng loạn.

“Em xem điện thoại của anh à?”

Tôi cười rất vô tội:

“Không có chuyện gì thì em xem làm gì? Chỉ là nghe tiếng tin nhắn nên liếc qua thôi.”

“Anh căng thẳng vậy, trong điện thoại có gì mờ ám à?”

Thấy mặt tôi không giống đang diễn, anh ta thở phào nhẹ nhõm.

“Vợ à, em còn không hiểu anh sao? Anh thì làm gì có bí mật gì giấu em chứ.”

Vừa nói vừa cởi áo choàng tắm, bắt đầu thay đồ.

“Công ty có việc đột xuất, bảo anh xử lý. Em ngủ trước đi, tối nay anh không về.”

Giờ này rồi còn đi “xử lý việc”, không phải vật liệu xây dựng, rõ ràng là con giáp thứ mười ba.

Tôi kìm nén nụ cười khẩy trong lòng, dịu dàng giúp anh ta thắt cà vạt.

“Chồng à, anh cực quá rồi, nhớ giữ gìn sức khỏe nha, không là em xót lắm đó.”

Mắt anh ta lấp lánh xúc động, cúi xuống hôn lên trán tôi một cái.

“Ngoan, muốn ăn gì cứ nhắn cho anh, mai sáng anh mang về cho em.”

Nói xong thì vội vã ra khỏi nhà.

Trước khi đi còn không quên cầm theo lọ thuốc.

Tôi đứng trên ban công nhìn bóng lưng anh ta rời khỏi khu nhà, đầu óc đầy rẫy những ý nghĩ tăm tối.

Cái người “Anh Vương vật liệu xây dựng” kia là ai, tôi chẳng buồn quan tâm.

Dù sao, sau đêm nay, chuyện ngủ với Lâm Khải sẽ trở thành cơn ác mộng không thể xóa nhòa trong đời cô ta.

4

Tôi thức trắng cả đêm, cầm điện thoại liệt kê toàn bộ tài sản đứng tên Lâm Khải, suy nghĩ xem ly hôn có thể lấy được bao nhiêu.

Khó khăn lắm mới tới sáng.

Bữa sáng hứa mang về không thấy đâu, Lâm Khải cũng không quay lại.

Gọi điện thì máy tắt.

Tôi đang định đến công ty hỏi thì bạn thân Tưởng Du gửi tôi một đường link.

“Chị em ơi! Mau dậy đi! Có drama siêu to khổng lồ!!!”

Tôi mở ra — là một đoạn video.

Trong một phòng suite cao cấp của khách sạn, một người đàn ông vóc dáng quen thuộc đang hóa thân thành chiến binh phun trào, ôm m.ô.n.g vừa chạy vừa nhảy trong phòng.

Giường khách sạn, thảm trải sàn, thậm chí trần nhà đều bị dính bẩn.

Người phụ nữ trong phòng vừa la hét vừa khóc, dùng tay bịt miệng để không bị nuốt phải cái gì đó.

Cảnh tượng thật sự... không thể nhìn thẳng.

Nhân viên khách sạn nghe tiếng động, hét lên như ngỗng bị bóp cổ:

“Thưa... thưa ngài, ọe— làm ơn... ọe— tự... kiểm chế lại chút ạ!”

Tưởng Du cười như điên:

“Trời ơi, cái gì đây?! Đúng là trò đời!”

“Thư ký Đỗ, tra giúp tôi! Trong vòng một phút tôi muốn biết danh tính thật của chiến binh phun trào này!”

Tôi cũng bật cười, gọi lại cho Tưởng Du:

“Bà đúng là hỏi trúng người rồi.”

“Người đàn ông trong clip là Lâm Khải.”

“Đệt!” — Tưởng Du cứng họng:

“Là cái Lâm Khải mà tôi quen hả? Cái tên hay khoác vai bà khoe hạnh phúc, thề sống thề c.h.ế.t đời này chỉ yêu mình bà, nếu phản bội sẽ bị trời đánh ấy hả?”

Tôi với Tưởng Du là bạn nối khố, còn thân hơn cả người nhà. Việc Lâm Khải ngoại tình chẳng có gì phải giấu cô ấy.

Cô ấy tức đến mức chửi cả tổ tông nhà Lâm Khải.

“Rồi bà định sao? Ly hôn chứ?”

Tôi nói sơ kế hoạch đào mỏ của mình cho cô ấy nghe.

Cô ấy lập tức sốt sắng:

“Việc này cứ để chị lo!”

Video đang viral trên mạng, nhưng mặt nhân vật chính bị làm mờ, dân mạng chỉ hóng hớt chứ chưa nhận ra danh tính thật.

Tưởng Du dùng tài khoản phụ vào bình luận:

“Người đàn ông này nhìn dáng quen quen... giống nhân viên một công ty xe hơi nào đó.”

Một câu úp mở vậy mà dẫn cả đám cư dân mạng đổ xô vào tra trang chính thức của công ty xe hơi kia.

Chẳng mấy chốc, danh tính của Lâm Khải bị khui ra.

5

Dân mạng lần theo manh mối, cả mối quan hệ vợ chồng của tôi và Lâm Khải cũng bị đào lên.

Lâm Khải mãi đến tối hôm sau mới mò về nhà.

Anh ta bịt khẩu trang, đeo kính đen, quấn kín mít, đi đứng lảo đảo như sắp kiệt sức đến nơi.

Vừa mở cửa thì thấy tôi ngồi bệt dưới sàn phòng khách, mắt sưng đỏ ngẩng lên nhìn.

“Vợ à, em làm sao thế?”

Môi tôi run rẩy, cuối cùng không kìm được, mở video hiện trường kia lên.

“Lâm Khải, anh đã đi đâu?”

“Người ta nói người trong clip là anh. Có thật là anh có người khác sau lưng em không?”

Anh ta sững lại, hoảng hốt, nhưng vẫn cố phủ nhận:

“Anh... anh hôm nay vẫn ở công ty mà.”

“Không kịp gọi cho em là lỗi của anh, nhưng em phải tin anh. Tình cảm mấy năm nay của chúng ta, sao anh có thể phản bội em được chứ?”

Lời nói dối bật ra không cần suy nghĩ.

“Thật sao?” Tôi giả vờ bán tín bán nghi.

CHỒNG NGOẠI TÌNH TRÊN XE BỐN BÁNH, TÔI KHIẾN ANH KHÔNG THỂ NGẨNG ĐẦU

2