Cô Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi

Chương 271: Xem ai cưng chiều vợ hơn

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Việc Lộc Minh Sâm chiếm hết mọi sự chú ý chỉ là một chi tiết nhỏ không đáng bận tâm trong chuyện nhà họ Mễ tranh chấp.

Phía bên này, hai cặp đôi gần như cùng lúc ùa vào lễ đường cưới. Đám trẻ con và người lớn trong sân không ngờ sẽ có hai đôi xông vào như vậy, hoa tươi và pháo hoa giấy đã chuẩn bị sẵn đồng loạt b.ắ.n ra phủ lấy cả bốn người.

Lộc Minh Sâm nhanh nhẹn ôm Tô Nhuyễn vào lòng, che chắn cho cô.

Còn Lục Thần Minh, vì y tá Mễ không đi giày, đành phải ôm cô ấy vào lòng chịu trận, cả hai người bị phủ kín bởi hoa giấy. Lộc Minh Sâm đắc chí liếc nhìn họ, ôm chặt lấy Tô Nhuyễn rồi kiêu ngạo hừ một tiếng.

Lục Thần Minh tức giận nghiến răng: “Này, tôi kết hôn mà cậu lại muốn chiếm hết mọi sự chú ý sao?”

Lộc Minh Sâm nào có bận tâm, ngược lại thấy Lục Thần Minh như vậy còn vô cùng khoái chí: “Chẳng phải cậu bảo thi đấu sao? Giờ không so được lại lấy chuyện kết hôn ra làm cớ, không thấy thẹn sao?”

Lục Thần Minh lộ vẻ không vui, còn Lộc Minh Sâm, vốn dĩ chẳng mấy khi thích xem náo nhiệt, hôm nay lại theo chân người ta xem hết toàn bộ buổi lễ, sẵn sàng "đọ sức" với Lục Thần Minh bất cứ lúc nào.

Trước khi bữa tiệc bắt đầu, một người phụ nữ lớn tuổi phúc hậu bê một bát sủi cảo nhỏ bước vào, định bón cho y tá Mễ ăn.

Lục Thần Minh thấy vậy liền chạy đến, tự tay cầm muỗng đút cho vợ mình ăn, đoạn nhướng mày nhìn Lộc Minh Sâm, trên mặt lộ rõ ý tứ khiêu khích: “Này, tôi còn đích thân đút cho vợ, cậu làm được không đấy?”

Lộc Minh Sâm lập tức đảo mắt nhìn ngang nhìn dọc, ra chiều cũng muốn tìm một bát sủi cảo tương tự.

Tô Nhuyễn không nhịn nổi nữa, bèn mắng yêu: “Thôi đi, đừng có mà làm loạn! Đây là đặc quyền dành riêng cho cô dâu chú rể, sao anh lại trẻ con đến vậy chứ?”

Lúc này Lộc Minh Sâm mới ngừng nghỉ.

Lục Thần Minh đút sủi cảo xong, những người chung quanh đều rôm rả trêu chọc hỏi cô dâu: “Sớm sinh quý tử nhé!”

Y tá Mễ e ấp thẹn thùng đáp: “Vâng ạ.”

Mọi người cười đùa một lúc, mới bắt đầu kéo nhau ra nhà ăn chính để dự tiệc.

Lúc này, nhà ăn đã chật kín người. Tô Nhuyễn lúc này mới hay, hóa ra cha của Lục Thần Minh là sư trưởng quân khu, bởi vậy khách khứa đến dự tiệc hầu như đều là quân nhân cả.

Đây là lần đầu tiên Tô Nhuyễn tham gia hôn lễ trong quân đội, có náo nhiệt nhưng không mất trật tự, quan trọng là còn vô cùng thú vị.

Thấy mấy thanh niên trẻ tuổi đang ồn ào trêu chọc cô dâu chú rể, sợ Lộc Minh Sâm lại mon men qua đó "đua đòi" với người ta, Tô Nhuyễn nhanh tay túm chặt anh lại: “Anh ngồi yên đó ăn cơm đi cho em, em không muốn tham gia mấy trò này đâu!”

Lộc Minh Sâm nghe vậy mới thôi không còn nhìn chằm chằm vào Lục Thần Minh nữa, có điều, xem ra anh chàng này cũng là hạng thù dai gớm.

Khi Lục Thần Minh dắt tay y tá Mễ đến mời rượu họ, Lộc Minh Sâm liền bê một bát sủi cảo lên, một mực đòi đút cho Tô Nhuyễn. Không chỉ có sủi cảo, trong bát anh còn gắp đủ thứ đồ ăn khác, chất thành một ngọn núi nhỏ trước mặt Tô Nhuyễn.

Tô Nhuyễn bị ép ăn một miếng sủi cảo, tức thì véo anh một cái: “Thôi đi anh! Dừng lại ngay cho em, anh muốn em no đến c.h.ế.t sao?”

Lộc Minh Sâm ngoan ngoãn dừng tay, lại gắp hết những món vừa gắp cho cô bỏ vào bát của mình.

Y tá Mễ một lần nữa lại ngỡ ngàng, cô ấy thật sự chưa từng nghĩ rằng trước mặt vợ mình, Lộc Minh Sâm lại có thể là một người như vậy.

Ánh mắt cô ấy dừng lại trên người Tô Nhuyễn, chợt nghĩ đến việc đối phương vừa rồi đã ra tay giải vây giúp mình, rồi cả hộp trang sức xinh đẹp Tô Nhuyễn tặng cô ấy vào buổi trưa. Lại nhớ đến những lời lẽ không hay mình từng nói trước kia, cô ấy bỗng nhiên cảm thấy đôi chút hổ thẹn trong lòng.

Không phải Lộc Minh Sâm không có tấm lòng, chỉ là cô chẳng hề xứng đáng với nó mà thôi.

“Tô Nhuyễn phải không? Hôm nay cảm ơn cô, chén này tôi xin mời cô một chén.”

Tô Nhuyễn đứng dậy: “Đừng khách sáo, tôi chúc hai người trăm năm hạnh phúc, vĩnh kết đồng tâm.”

“Lời này tôi thích nghe đấy.” Lục Thần Minh nhận lấy ly rượu từ tay cô y tá Mễ, giơ ngón cái lên với Tô Nhuyễn: “Chị dâu, cảm ơn chị đã tặng trang sức cho vợ tôi. Tôi cũng xin mời chị một chén.”

Anh ta uống hộ cô y tá Mễ trước, sau đó lại cạn chén của mình, còn không quên nói thêm: “ Nhưng mà gả cho cái tên Lộc điên kia thì hơi bị thiệt thòi đấy.”

Lộc Minh Sâm liền đá cho anh ta một cái. Lục Thần Minh ôm lấy cô y tá Mễ, vội vàng nói: “Cô y tá Mễ này, em xem đi, chắc chắn anh sẽ không để em phải hối hận khi gả cho anh đâu.”

Trong lòng cô y tá Mễ bỗng nhiên dâng lên một cảm giác ấm áp lạ thường, nhìn người đàn ông trước mắt, cô lờ mờ nhận ra hình như mình thật sự đã chọn đúng người để nương tựa rồi.

Cuối cùng cô y tá Mễ say mèm, khi ra về được Lục Thần Minh cõng trên lưng.

Lộc Minh Sâm cũng khom người dưới bậc thang, ngước nhìn Tô Nhuyễn: “Tới đây nào?”

Tô Nhuyễn ra chiều không bận tâm: “Cút ngay!”

Cô Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi

Chương 271: Xem ai cưng chiều vợ hơn