Cô Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi

Chương 306: Tô Thanh Thanh đến

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Phía bên này, ra khỏi quán karaoke, Trương Phong nhìn đồng hồ: "Bốn giờ rồi, về trường học thôi chứ?"

Lộc Minh Sâm hít sâu một hơi, một lúc lâu sau mới mở miệng: " Tôi phải ra ngoài một chuyến, cậu về trước đi."

Trương Phong vẫn còn đang gãi đầu thắc mắc, thì Lộc Minh Sâm đã vội vã bắt một chuyến xe buýt đi thẳng đến Đại học Sư phạm Yến Kinh rồi.

Lại một ngày tập quân sự kết thúc, Tô Nhuyễn và bạn cùng phòng lết tấm thân mệt mỏi đi múc nước. Khi quay về, họ lại trông thấy một người hoàn toàn bất ngờ.

"Tô Thanh Thanh?"

Tô Thanh Thanh mặc một bộ váy hoa nhí dài màu xanh nhạt, trên mặt còn trang điểm tinh xảo, đứng dưới ký túc xá, cười hì hì nhìn cô: "Chị."

Tô Nhuyễn nghi hoặc, thật sự không nghĩ ra lý do Tô Thanh Thanh tới tìm cô vào lúc này.

Cô đưa ấm nước cho Triệu Yến Yến, nhờ cô bạn mang về giúp, còn mình thì dẫn Tô Thanh Thanh ra ngoài: "Tìm hiểu được đến tận đây, đúng là vất vả cho cô rồi."

Tô Thanh Thanh cười: "Một người vừa xinh đẹp vừa ưu tú như chị, việc hỏi thăm thông tin chẳng mấy khó khăn."

Cô ta nhìn Tô Nhuyễn từ trên xuống dưới, giống như đang xác nhận điều gì đó.

Tô Nhuyễn hoàn toàn lờ đi vẻ dò xét đó, dẫn cô ta xuyên qua khu ký túc xá, tới rừng cây nhỏ cạnh thư viện.

Rừng cây nhỏ này là nơi học tập của rất nhiều người, sau rừng cây là một gò đất nhỏ, mỗi sáng sẽ có sinh viên chăm chỉ dậy sớm ra chỗ này đọc sách, còn khi chạng vạng sẽ trở thành nơi hẹn hò lý tưởng cho các đôi tình nhân. Đó là chốn riêng tư tiện để chuyện trò. Tô Nhuyễn cảm thấy tiếp chuyện Tô Thanh Thanh ở chốn này là vừa vặn.

Hình như Tô Thanh Thanh cũng không ngại, trực tiếp ngồi xuống ghế đá trong rừng cây, đi thẳng vào vấn đề: "Chị, chị có cách thức liên lạc của Lộc Minh Sâm chứ?"

Tô Nhuyễn chưa bao giờ nghĩ tới, câu đầu tiên cô ta hỏi lại là đúng chuyện này: "Cái gì cơ?"

Tô Thanh Thanh: "Em có chuyện quan trọng muốn nói với Lộc Minh Sâm, chị cho em cách thức liên lạc của anh ấy nhé."

Tô Nhuyễn bị thái độ đường hoàng như thể mình có lý của cô ta chọc cười: "Chuyện quan trọng gì? Cô cứ nói với tôi đi, tôi chuyển lời hộ cô."

Tô Nhuyễn nói thêm: "Nghề nghiệp của Lộc Minh Sâm mang tính đặc thù, trừ khi anh ấy chủ động liên lạc, nếu không tôi cũng không liên lạc được với anh ấy."

Tô Thanh Thanh cười ha hả nói: "Là không liên lạc được, hay là không muốn để em liên lạc với anh ấy?"

Tô Nhuyễn không hề khách sáo: " Đúng vậy."

Hiển nhiên Tô Thanh Thanh cũng biết, Tô Nhuyễn sẽ không dễ dàng cho mình cách thức liên lạc, cô ta giải thích: "Em thật sự có việc tìm anh ấy, nếu chị không yên tâm, có thể đi cùng, em đảm bảo lời mình nói không có gì cần tránh mặt chị."

"Là chuyện về nhà họ Lộc."

Tô Nhuyễn vẫn không hé răng, còn lâu cô mới tin những lời khó tin của Tô Thanh Thanh: "Thật sự không liên lạc được."

Tô Thanh Thanh thở dài: “Chị, nửa năm qua trong nhà đã xảy ra biết bao nhiêu chuyện, bác trai bị bãi chức, Đỗ Hiểu Hồng cũng bị điều tra, mấy hôm trước đã bị viện kiểm sát buộc thôi việc rồi. Năm nay Tô Điềm Điềm không vào được học viện Thánh Đức, đang làm loạn ở nhà, ngày nào cũng mắng chửi chị.”

“Chị nói xem, nếu để Đỗ Hiểu Hồng tìm tới tận trường học, thấy con gái mình không thể đến trường, còn chị lại ở nơi này hưởng thụ cuộc sống đại học, chị nghĩ bà ta sẽ làm gì?”

Tô Thanh Thanh quả thực rất giỏi những chiêu trò đáng ghét, nếu đối phương dùng chuyện gì lớn để uy hiếp, Tô Nhuyễn có thể dùng thủ đoạn mạnh mẽ mà giải quyết, nhưng chuyện cãi vã vặt vãnh trong nhà như mớ lông gà vỏ tỏi này thì ai cũng đành bó tay.

Tô Nhuyễn lạnh lùng nói: “Vậy Hoắc Hướng Dương có hay cô định lén lút tìm Lộc Minh Sâm không? Nếu tôi đoán không sai, cả nhà họ Hoắc đều đã chuyển về thành phố Yến rồi cơ mà? Nếu để mẹ chồng cô hay tin cô lén lút tìm gặp Lộc Minh Sâm, bà ta sẽ nghĩ ra sao?”

Vừa nhắc đến mẹ chồng họ Hoắc, sắc mặt Tô Thanh Thanh lập tức biến đổi. Nhưng hiển nhiên, cô ta đã quyết tâm phải tìm cho ra Lộc Minh Sâm rồi.

“Chị, chị biết không?”

“Em mang thai rồi.”

Tô Nhuyễn sửng sốt, theo bản năng nhìn về phía bụng cô ta, lập tức trông thấy cô ta ôm bụng, ngồi phịch xuống đất: “Chị, chị nói xem nếu em kêu lên ở đây, chị gây chuyện lớn, Lộc Minh Sâm dù sao cũng là chồng hợp pháp của chị, hẳn phải đứng ra thu xếp mọi chuyện, phải không?”

Sắc mặt Tô Nhuyễn đột ngột biến đổi, cô gằn giọng hỏi: “Cô muốn làm gì?”

Tô Thanh Thanh nghĩ rằng đã uy h.i.ế.p được Tô Nhuyễn, bèn đắc ý nói: “Không làm gì cả, em có việc muốn nói với Lộc Minh Sâm, chỉ cần được gặp anh ấy một lần thôi, cả quá trình chị cứ ngồi bên cạnh giám sát cũng không sao.”

“Nếu có thể, em cũng không muốn đem đứa trẻ trong bụng ra đánh cược, nhưng nếu chị không chấp thuận, em cũng chẳng còn cách nào khác.”

Tô Nhuyễn mím chặt môi, nhìn chằm chằm vào bụng cô ta, sắc mặt dần trở nên trắng bệch……

Bỗng nhiên, một giọng nói trầm thấp bỗng vang lên từ phía sau: “Cô tìm tôi làm gì?”

Cô Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi

Chương 306: Tô Thanh Thanh đến