Cô Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi

Chương 353: Cố Tuấn Phi theo đuổi (1)

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Chạng vạng, sau khi dọn hàng đóng cửa quán, Tô Nhuyễn đi cùng Triệu Lôi trở về tứ hợp viện. Ăn bữa cơm tối tươm tất xong, thấy trời đã nhập nhoạng, cô đứng dậy chuẩn bị về trường học.

Đúng lúc này, cánh cổng sân từ từ mở ra, Lộc Minh Sâm sải bước vào trong.

Tô Nhuyễn khẽ bĩu môi giả vờ giận dỗi, còn dì Phúc thì mỉm cười tinh nghịch: “Về rồi đấy à, dì còn tưởng hôm nay không gặp được con chứ…”

Triệu Lôi vừa định bắt chuyện với Lộc Minh Sâm thì đã bị Hoàng Tiểu Thảo kéo thẳng vào phòng.

Tô Nhuyễn thấy hành động úp mở của họ thì chợt thấy ngượng ngùng. Lộc Minh Sâm lại nghiêm nghị kéo cổ tay cô, đưa cô về phòng mình.

Tô Nhuyễn còn tưởng có chuyện gì quan trọng, nào ngờ khi cánh cửa phòng vừa khép lại, Lộc Minh Sâm đã dang rộng vòng tay, ôm cô vào lòng.

“Anh sắp phải ra ngoài làm nhiệm vụ, có lẽ phải hai tuần nữa mới về được, nên ghé qua báo với em một tiếng.”

Tô Nhuyễn sửng sốt, trong lòng đột nhiên dâng lên cảm giác luyến tiếc: “Khi nào anh đi?”

Lộc Minh Sâm nhìn đồng hồ: “Năm phút nữa là phải xuất phát rồi.”

Năm phút… Từ trường anh đến đây nhanh nhất cũng mất nửa tiếng, đi đi về về hết hơn một tiếng đồng hồ. Vậy mà anh chỉ ghé qua vì năm phút ngắn ngủi này thôi sao?

Tô Nhuyễn nghẹn ứ trong lòng, không biết nên diễn tả cảm xúc lúc này ra sao. Cô cũng không kìm được mà vòng tay ôm siết lấy vòng eo anh.

Lộc Minh Sâm hơi khựng lại, rồi vòng tay siết chặt cô hơn nữa.

Tô Nhuyễn lo lắng hỏi: “Không nguy hiểm chứ anh?”

“Không nguy hiểm, chỉ là nhiệm vụ bình thường thôi.” Anh nhẹ nhàng xoa đầu cô: “Đừng lo lắng, dù là nhiệm vụ gì, anh đều sẽ trở về bên em.”

Tô Nhuyễn dựa vào vai anh, gật đầu: “Em sẽ chờ anh trở về.”

Sau đó, cô cảm nhận được một nụ hôn mềm mại, ấm áp khẽ đặt lên đỉnh đầu mình. “Nhất định rồi.” Anh khẽ nói.

Tô Nhuyễn đứng yên không nhúc nhích. Năm phút trôi qua thật nhanh. Lộc Minh Sâm buông cô ra, nói: “Anh đi đây.”

Tô Nhuyễn tiễn anh ra cửa. Trước khi rời đi, Lộc Minh Sâm đột nhiên dừng bước, rồi cho tay vào túi như thể đang lấy thứ gì đó ra, sau đó khép ngón cái và ngón trỏ lại, làm động tác b.ắ.n tim về phía Tô Nhuyễn.

Sau phút ngỡ ngàng, Tô Nhuyễn không nhịn được mà bật cười thành tiếng.

Mãi cho đến khi ngồi trên xe buýt quay về trường học, Tô Nhuyễn vẫn thấy vui vẻ khôn tả. Dáng vẻ rụt rè b.ắ.n tim của Lộc Minh Sâm thật sự quá đáng yêu.

Đến cổng trường, cô bắt gặp nhóm Triệu Yến Yến đang đi ăn uống cải thiện về.

Lý Quyên cười nói: “Hôm nay có chuyện gì mà cậu vui vẻ vậy, Tô Nhuyễn?”

Tô Nhuyễn đảo mắt, tinh nghịch đáp: “Hẹn hò.”

Nhóm Triệu Yến Yến còn chưa kịp phản ứng lại, đã có tiếng cười khẩy vang lên từ bên cạnh. Mọi người quay đầu lại, lập tức trông thấy hai cậu nam sinh lạ mặt đang nhìn Tô Nhuyễn với ánh mắt đầy chế giễu.

Mọi người ngơ ngác không hiểu gì, Triệu Yến Yến còn ngó nghiêng khắp nơi, tưởng rằng bọn họ đang nhìn người khác.

Tô Nhuyễn chẳng bận tâm, cô cùng các bạn trở về ký túc xá, chỉ là đề tài hẹn hò cứ thế bị lướt qua, chuyển sang bàn về việc đăng ký tiết mục văn nghệ cho tiệc Nguyên Đán.

Hiện tại đã khai giảng được gần hai tháng, trường học đang rục rịch chuẩn bị tổ chức đêm tiệc mừng Nguyên Đán chào đón tân sinh viên. Các tiết mục được phân theo từng khoa, do khoa Văn nghệ đứng ra tổ chức. Bạn học nào có hứng thú đều có thể đăng ký biểu diễn, chỉ cần ghi rõ sở trường của mình.

Sau đó, các thầy cô và anh chị phụ trách sẽ tiến hành tuyển chọn vòng đầu, rồi mới tổ chức tập luyện chính thức.

Kiếp trước, Tô Nhuyễn vô cùng ngưỡng mộ những người có tài năng văn nghệ, đặc biệt là những ai biết khiêu vũ. Họ thực sự tỏa sáng rực rỡ trên sân khấu.

Đáng tiếc là cô quá bận rộn, chỉ có thể học vài tư thế cơ bản trong các buổi huấn luyện hình thể, duy nhất có võ thuật là cô học hành nghiêm túc.

Cũng may là thời điểm này các lớp năng khiếu chưa phổ biến, đa phần sinh viên đều không có nền tảng gì đặc biệt, cô và họ đều cùng ở vạch xuất phát.

Cho nên, khi đến hạn đăng ký, Tô Nhuyễn rất tích cực. Các bạn cùng phòng cũng đăng ký theo, coi như góp vui cho có phong trào.

Khi đi đến khu ký túc xá, từ xa mọi người đã trông thấy một đám đông đang xúm xít lại. Dù chưa hẳn là vây kín nhưng ai nấy đều rõ ràng đang đứng hóng hớt điều gì đó.

Đám Tô Nhuyễn không nhịn được cũng tò mò ghé mắt nhìn thử. Rất nhanh, họ đã thấy một nam sinh với làn da rám nắng khỏe khoắn, mày rậm mắt to, vóc dáng vạm vỡ, khoác chiếc áo da bụi bặm, toát lên khí chất phóng khoáng. Anh ta đang ngồi ngạo nghễ trên một chiếc xe máy, miệng ngậm kẹo que, có vẻ như đang đợi ai đó.

Vào thời điểm này, đối với sinh viên mà nói, xe máy vẫn là một thứ xa xỉ. Hơn nữa, nhìn qua nam sinh kia còn rất khác biệt, tạo hình này khiến anh ta chẳng khác nào mấy cậu công tử nhà giàu đứng dựa siêu xe ở thế hệ sau này, khó trách mọi người lại vây xem như vậy.

Có điều người này …

Tô Nhuyễn nheo mắt. Lý Quyên và Vương Hồng đều đưa mắt nhìn sang Triệu Yến Yến, ánh mắt lộ rõ vẻ tò mò về danh tính của chàng trai.

Triệu Yến Yến, với khả năng nắm bắt thông tin nhanh nhạy, không phụ sự mong đợi của mọi người, lập tức mở miệng: “Cố Tuấn Phi, sinh viên khoa Thể dục, đồng thời là phó Hội trưởng Hội Sinh viên trường mình đó.”

“Nghe nói ba mẹ đều là lãnh đạo nhà máy lớn, trong nhà có tiền có quyền. Chỉ riêng chiếc xe máy kia thôi cũng hơn hai vạn tệ rồi.”

Vương Hồng hít hà một hơi, hơn hai vạn tệ, số tiền đủ để mua một căn nhà bình thường ở quê rồi chứ ít ỏi gì!

Triệu Yến Yến nói tiếp: “Nghe đồn rất nhiều nữ sinh theo đuổi anh ta, còn xảy ra chuyện đánh nhau vì tình, có điều anh ta chẳng thích ai cả.”

Vừa đi vừa trò chuyện, khoảng cách dần dần được kéo lại. Tô Nhuyễn không nhịn được cũng liếc mắt nhìn chiếc xe máy kia thêm vài lần.

Cô Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi

Chương 353: Cố Tuấn Phi theo đuổi (1)