ĐỪNG BAO GIỜ ĐỂ PHỤ NỮ NỔI GIẬN

CHƯƠNG 3

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Tôi giả vờ chuyển chủ đề, nhưng thực chất là đi thẳng vào vấn đề:

“Anh Truyền Thịnh, chuyện anh muốn thông báo với em qua điện thoại trước đó là gì? Có phải liên quan đến hôn sự của chúng ta không?”

Hà Truyền Thịnh đứng phắt dậy, cúi đầu lắp bắp:

“Anh… San San… Anh…”

Đúng lúc này, Tả Tình không nhịn được mà xông vào, chỉ thẳng vào mặt tôi và lớn tiếng mắng:

“Chu San San! Cô có biết xấu hổ không? Tôi đã nói với cô bao nhiêu lần rồi, anh ấy sẽ không cưới cô. Cô bị điếc à?”

Ồ, nhân vật chính đã xuất hiện. Tôi nên nhường lại sân khấu thôi.

Tôi nhìn thẳng vào mắt Hà Truyền Thịnh, hỏi bằng giọng trách móc:

“Đây là chuyện anh muốn nói với em sao, anh Truyền Thịnh? Cô ấy là ai vậy?”

Tả Tình kiêu ngạo đáp:

“ Tôi là vợ anh ấy!”

Tôi giả vờ kinh ngạc:

“Sao có thể chứ? Anh Truyền Thịnh đã đính hôn với tôi, sao lại kết hôn với cô được?”

Tả Tình đưa tay ra khoe chiếc nhẫn kim cương lớn trên ngón áp út, sáng lấp lánh dưới ánh đèn. Ánh sáng đó không chỉ đập vào mắt tôi mà còn làm gia đình họ Hà tái xanh mặt mày.

Tôi ôm lấy cánh tay Hà Truyền Thịnh, giọng run rẩy:

“Anh Truyền Thịnh, đây là chuyện gì? Cô ấy là ai? Em muốn nghe anh nói thẳng.”

Tả Tình trợn mắt, đẩy mạnh tôi ra:

“Cô tự trọng chút đi, buông chồng tôi ra.”

Hà cha đập mạnh tay xuống bàn:

“Cô câm miệng cho tôi! Hà Truyền Thịnh! Tôi không quan tâm cô ta là ai, lập tức đuổi cô ta ra ngoài! Con dâu của tôi chỉ có thể là San San, không phải loại đàn bà nói dối trắng trợn này.”

Thực ra lời của ông Hà còn khá khách khí, nếu là tôi, tôi đã gọi cô ta là “kẻ thứ ba” rồi.

Hà Truyền Thịnh, dưới ánh mắt giận dữ của cha mình, cuối cùng cũng lấy hết can đảm nói:

“Ba, Tả Tình không phải người ngoài. Cô ấy là vợ chính thức của con, chúng con… chúng con đã đăng ký kết hôn rồi.”

Câu nói này tạo nên một cơn sóng lớn.

Tôi quay sang nhìn Tả Tình, thốt lên đầy kinh ngạc:

“Hóa ra những bức ảnh đó là do cô gửi cho tôi!”

Cha Hà lập tức hỏi:

“Ảnh nào? Đưa đây tôi xem.”

Tôi lấy điện thoại ra:

“Chỉ là… vài bức ảnh riêng tư của họ thôi ạ.”

Trong khi Hà Truyền Thịnh nhìn tôi đầy kinh ngạc và Tả Tình lấm lét, những bức ảnh đã được truyền tay nhau. Anh cả tôi thậm chí còn "vô tình" phát đoạn ghi âm mờ ám kia.

Gia đình họ Hà đỏ bừng mặt vì xấu hổ. Ba tôi tức giận rời bàn tiệc ngay lập tức, mẹ tôi đi theo sau, các anh tôi cũng nối bước.

Anh cả giả vờ kéo tôi đi, nhưng tôi bày ra bộ dạng một cô gái thất tình đầy đau khổ:

“Anh ơi, em không tin anh Truyền Thịnh lại đối xử với em như vậy. Em muốn ở lại nghe anh ấy giải thích. Biết đâu chỉ là hiểu lầm.”

Cuối cùng, Hà Truyền Thịnh cũng nói một câu hoàn chỉnh:

“San San, anh nghiêm túc đấy. Em đừng đặt tình cảm vào anh nữa. Là anh có lỗi với em. Chỉ khi ở bên Tả Tình, anh mới cảm thấy mình được tự do. Anh không muốn bị gia đình ràng buộc nữa. Anh hy vọng em có thể để anh tự do và tìm được hạnh phúc của riêng mình.”

—---------------

Vừa ra khỏi phòng tiệc, tôi đã nghe thấy bên trong có tiếng đồ đạc rơi vỡ và tiếng khóc của phụ nữ xen lẫn tiếng hét giận dữ của đàn ông.

Một nhân viên phục vụ đi ngang qua. Nghĩ rằng đã diễn thì phải diễn trọn vẹn, tôi giả vờ khóc nức nở, vùi đầu vào vai anh cả, thì thầm:

“Mấy hôm tới anh cả vất vả rồi, tăng ca thêm đi. Đến lúc đó tiền kiếm được, đừng quên chia bốn sáu với em nhé.”

Anh cả vỗ nhẹ vai tôi, gương mặt đầy vẻ thương xót, nhưng lời nói thì ngược lại:

“Được thôi, mấy ngày này để chị dâu đưa em đi mua sắm. Thích gì thì cứ mua, anh trả tiền.”

Về nhà, tôi có vài ngày thoải mái tiêu xài hoang phí. Trong khi đó, dự án hợp tác giữa Chu thị và Hà thị rơi vào bế tắc.

Không biết ai đã rò rỉ tin tức rằng hai nhà đang gặp mâu thuẫn và dự án có nguy cơ bị hủy. Mỗi tối, tôi nhận được cả chục tin nhắn hẹn gặp, đều là những kẻ muốn thăm dò tình hình.

Tôi chẳng đáp ứng ai, chỉ tập trung mua sắm điên cuồng hai ngày đầu, sau đó ở lì trong nhà vài hôm để củng cố tin đồn tôi vì tình mà đau khổ.

Ngay cả lời mời của bà Hà và các nữ nhân nhà họ, tôi cũng từ chối, chỉ trả lời rằng tâm trạng đang rất rối bời, không muốn gặp ai.

Thực ra, tôi đang đợi anh cả hoàn thiện bản kế hoạch dự án và hợp đồng mới. Hai nhà hợp tác lần này, nhà Hà đối xử bất công với nhà Chu chúng tôi trước. Việc yêu cầu thêm lợi ích chẳng có gì quá đáng.

Khi thời gian trôi qua, dự án vẫn đình trệ, tin đồn về mối quan hệ rạn nứt giữa hai nhà lan rộng. Có người bắt đầu ngỏ ý muốn kết thân với nhà tôi.

Hà gia thì cuống cuồng, các nữ nhân liên tục nhắn tin và gọi điện cho tôi, nhưng tôi đều từ chối gặp.

Cuối cùng, một ngày nọ, anh cả bảo rằng mọi thứ đã sẵn sàng. Đã đến lúc tôi ra mặt đại diện cho Chu gia để nói chuyện với nhà họ Hà.

—---------------

Tôi đồng ý lời mời của mẹ Hà, tham dự bữa tiệc tối mai.

Đi gặp tình cũ thì làm sao có thể không ăn diện lộng lẫy?

Tối đó, tôi mặc bộ váy dạ hội cao cấp vừa được giao cách đây vài hôm, đi giày cao gót, trang điểm tinh tế, tóc bồng bềnh. Tâm trạng của tôi không thể nào tốt hơn.

ĐỪNG BAO GIỜ ĐỂ PHỤ NỮ NỔI GIẬN

CHƯƠNG 3