KẾT HÔN VỚI KẺ THÙ KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG

9

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Mở rộng tư duy ra thì, cứ coi anh ta là một “trai bao cực phẩm” miễn phí đeo bám cũng được.

Ngoại trừ cái miệng hay nói mấy lời tục tĩu ra,

Thì chí ít, trên giường cũng khá ăn ý.

Cô bạn tôi bỗng nhớ ra điều gì.

“Tuần sau là lễ kỷ niệm thành lập trường, nghe nói sẽ mời cả Hà Vị về.”

“Vậy à?” Tôi cũng không bất ngờ mấy.

“Nghe bảo công ty của anh ta vừa niêm yết ở nước ngoài, giá trị tài sản tăng vọt, mối tình đầu của cậu đúng là lội ngược dòng thành công rồi.

“Chỉ tiếc giờ Hòa Hòa của chúng ta đã là hoa có chủ, nếu không biết đâu lại có màn tái hợp.”

Cô ấy thở dài rồi hỏi tôi.

“Có tiếc không?”

Tôi lắc đầu: “Không có gì tiếc cả, lúc trước là anh ta buông tay trước mà.”

Hà Vị là bạn trai thời đại học của tôi, yêu nhau hai năm, cũng là tình yêu thật lòng. Dù sao nhiều năm qua tôi chỉ từng có mỗi mối tình này.

Chỉ là, khi tốt nghiệp, anh ta nhận được một công việc lương cao ở nước ngoài, và đã chọn tương lai.

Giờ thì, cũng coi như anh ta đã đạt được ước nguyện rồi.

16

Lễ kỷ niệm 100 năm của trường cũ, rất nhiều cựu học sinh được mời về.

Lâu ngày không gặp, ai cũng cảm thán những thay đổi suốt từng ấy năm.

Tôi đến hơi trễ, vừa bước vào đã có người trêu chọc.

“Ôi trời, nữ thần Thẩm của chúng ta cuối cùng cũng đến rồi, cô và Bùi Yến không thấy mặt, tụi này còn tưởng cặp đôi ngọt ngào ấy cho leo cây luôn chứ.”

Tôi ngại ngùng cười cười, tìm chỗ trống ngồi xuống.

Lơ đãng nghe thấy có người gọi tên tôi.

“Thính Hòa, lâu rồi không gặp.”

Tôi nhìn theo tiếng gọi, thì thấy Hà Vị đang ngồi ngay đối diện.

Vài năm không gặp, chàng trai năm nào giờ đã khoác lên người bộ vest cao cấp, đeo đồng hồ đắt tiền, ra dáng người thành đạt.

Ánh mắt những người xung quanh cũng thêm vài phần nịnh nọt.

Tôi ngẩn ra một lát rồi lấy lại tinh thần: “Lâu rồi không gặp, Hà Vị.”

Có người thấy vậy liền bắt đầu trêu chọc:

“Nói thật đi, năm xưa hai người từng yêu nhau đúng không?”

“ Tôi nhớ là Thẩm Thính Hòa theo đuổi Hà Vị trước thì phải?”

“Chỉ tiếc là giờ nữ thần Thẩm đã có chồng, đúng là cặp trai tài gái sắc đầy tiếc nuối.”

Tôi hơi ngại ngùng: “Hồi đó còn trẻ con, chỉ là vui chơi thôi.”

Chuyện giữa tôi và Hà Vị, cũng không phải chuyện gì bí mật.

Phải nói là đúng là tôi theo đuổi anh ta trước.

Không rõ tại sao lại thích, nếu nhất định phải có lý do, thì chắc vì anh ta là đối lập hoàn toàn với Bùi Yến.

So với cái kiểu độc miệng, ngạo mạn của Bùi Yến, thì Hà Vị lại là kiểu dịu dàng trầm lặng.

Chúng tôi yêu nhau hai năm, đến khi tốt nghiệp, vì công việc lương cao ở nước ngoài, anh ta đã từ bỏ mối quan hệ giữa chúng tôi.

Những năm sau này, thỉnh thoảng tôi nghe bạn bè nhắc đến tên anh ta, nghe nói đã lấy thẻ xanh và kinh doanh ở nước ngoài rất thành công.

Giữa đám đông có người phụ họa: “ Đúng vậy, giờ Thính Hòa cũng hot lắm đấy. Tôi đọc tin thấy cư dân mạng còn gọi cô và Bùi Yến là ‘cặp đôi ngọt ngào thật sự’ cơ mà.”

“Không ngờ cô và Bùi Yến đấu nhau bao năm, cuối cùng lại thành người một nhà.”

“Mấy người biết gì, người ta là oan gia hoan hỉ, đánh nhau là yêu, chửi nhau là thương, hiểu không?”

Bạn học mỗi người một câu trêu chọc vui vẻ.

Nhắc đến Bùi Yến, lại có người hỏi tôi: “Thính Hòa, hôm nay Bùi Yến sao không đi cùng cậu?”

“Anh ấy có cuộc họp khẩn ở chi nhánh, đi công tác rồi.” Tôi giải thích.

“Thật đáng tiếc, nghe nói viện trưởng còn muốn sắp anh ấy làm người phát biểu cuối cùng cơ. Xem ra phải để cậu thay thế rồi.”

“Lễ kỷ niệm lần này còn đặc biệt mời cả Hà Vị về nữa, ai cũng tưởng cậu ở nước ngoài không về, hôm nay gặp được đúng là bất ngờ.”

Hà Vị mỉm cười nhẹ nhàng: “ Tôi nhất định phải về chứ, vì trong nước có người tôi muốn gặp.”

Là cựu sinh viên ưu tú, chúng tôi đều được mời phát biểu.

Chỉ là như tôi và Bùi Yến, xuất thân trong gia đình có điều kiện, dù sự nghiệp có thành công thì người ta vẫn cho rằng nhờ phúc gia đình.

Còn Hà Vị thì khác, một người xuất thân từ huyện nhỏ, chỉ trong vài năm đã trở thành CEO công ty niêm yết.

Chỉ riêng việc tự tay gây dựng cơ nghiệp đã đủ khiến bao sinh viên hâm mộ.

Trên bục phát biểu, Hà Vị bình tĩnh, từ tốn chia sẻ, dưới sân khấu vang lên những tràng pháo tay.

So với chàng trai nhút nhát năm xưa, giờ đã hoàn toàn khác biệt.

Cuối bài phát biểu, có người hỏi:

“Nghe nói anh đang có kế hoạch chuyển trọng tâm công ty từ nước ngoài về trong nước, có thể chia sẻ lý do anh về nước không?”

Anh gật đầu mỉm cười, ánh mắt lướt qua tôi như có như không, nét mặt mang theo cảm xúc tôi chẳng thể hiểu được.

“ Tôi muốn tìm lại những gì năm xưa mình đã đánh mất.”

KẾT HÔN VỚI KẺ THÙ KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG

9