Kiếp Này, Ta Là Nữ Chính!

Chương 474

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Anh nhìn hàng ghế phía trước, phát hiện ra hầu như đều là những cặp đôi. Họ ngồi rất gần nhau, thậm chí còn tựa hẳn vào lòng nhau.

Giản Vân Đình chỉ đơ người mất vài giây, Lý Văn Thư đã tự nhiên nắm lấy tay anh. Thậm chí anh còn cảm nhận rõ ràng những ngón tay mềm mại của cô khẽ cào nhẹ vào lòng bàn tay anh.

Giản Vân Đình chỉ cảm thấy đầu óc anh bỗng trở nên trống rỗng, mất một lúc mới định thần để phản ứng. Anh khẽ quay đầu nhìn Lý Văn Thư, ánh sáng từ màn hình chiếu lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, trắng mịn như sứ.

Nhận thấy anh nhìn mình, Lý Văn Thư cười khúc khích đầy tinh nghịch, để lộ hàm răng trắng đều tăm tắp. Nhưng Giản Vân Đình không đáp lại như cô mong đợi, anh chỉ bình tĩnh siết c.h.ặ.t t.a.y Lý Văn Thư hơn, không cho phép cô động đậy lung tung nữa.

Chỉ có anh mới biết, trong lòng anh đang dậy sóng những cảm xúc bất ngờ và xáo trộn.

Xem xong bộ phim, Lý Văn Thư cảm thấy Giản Vân Đình khác lạ đến không ngờ, nhưng lại mang đến cho cô một cảm giác quen thuộc một cách khó tả. Nó thật sự rất kỳ quái.

Khi tan rạp, cô không kìm được mà ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Giản Vân Đình. Đôi mắt sâu thẳm đen láy như vực thẳm, nhưng cô lại chẳng thể nhìn thấu được bất cứ điều gì.

"Em muốn ăn chút gì không?"

Giản Vân Đình dễ dàng nhận ra ánh mắt của Lý Văn Thư, anh không hề thay đổi nét mặt, hỏi.

"Được."

Lý Văn Thư xua đi chút nghi ngờ trong lòng, khẽ gật đầu.

Hai người đến một quán ăn, đúng vào giờ ăn trưa nên bên trong chật kín người. Vừa vào cửa, sau khi gọi món xong, hai người tìm được một chỗ trống rồi ngồi xuống.

Một người đàn ông mang theo một bát canh nóng hổi, nghi ngút khói đi ngang qua trước mặt họ. Anh ta đi quá nhanh, không may vướng chân vào góc bàn. Bát canh trên tay lập tức đổ ụp!

"Cẩn thận!"

Hầu như trong vô thức, Giản Vân Đình kéo Lý Văn Thư về phía mình!

Lý Văn Thư cũng giật mình, bởi bát canh đó đang nhắm thẳng vào cô.

Nhờ phản ứng mau lẹ của Giản Vân Đình, Lý Văn Thư không dính một chút canh nào, nhưng cánh tay của Giản Vân Đình lại bị bỏng.

"Xin lỗi, quý khách..."

Người đàn ông vô ý làm đổ canh sợ đến tái mặt, vội vàng xin lỗi hai người. Canh này còn đang sôi, nếu đổ vào mặt thì chắc chắn sẽ để lại sẹo vĩnh viễn.

Anh ta nhanh chóng lấy ra một ít tiền mặt để xin lỗi. Lý Văn Thư và Giản Vân Đình biết rằng đó chỉ là tai nạn, cũng không có ý định làm khó, nhưng họ vẫn nhận tiền bồi thường coi như một lời xin lỗi.

Lúc này Lý Văn Thư mới nhìn thấy cánh tay của Giản Vân Đình đã đỏ ửng vì bị dính canh. Cô biết rõ canh nóng đến mức nào, vừa mới được múc từ nồi ra, còn đang bốc hơi nghi ngút. Cô không thể hình dung được anh ấy đã đau đớn ra sao.

Cổ họng cô nghẹn ứ, nhất thời không thốt nên lời. Sau khi hít thở thật sâu để trấn tĩnh, cô nói: "Chúng ta đi bệnh viện."

Dự tính ban đầu là dùng bữa tại đó, nhưng giờ thì mọi thứ đành phải gói ghém mang về.

Giản Vân Đình không phải là vô tri vô giác, tất nhiên anh cảm nhận rõ cơn đau buốt trên cánh tay. Nhưng tuyệt nhiên, anh không hề hối hận. Hành động xả thân vừa rồi dường như là một phản xạ tự nhiên của cơ thể.

Trong tâm trí Giản Vân Đình, đó là bản năng cố hữu của một người lính, luôn sẵn sàng bảo vệ những người yếu thế.

Hai người tức tốc đến bệnh viện, bác sĩ lập tức kiểm tra vết thương cho Giản Vân Đình. Vết bỏng nằm trên cánh tay, vì lo ngại việc xắn tay áo lên sẽ làm vết thương thêm trầm trọng, vị bác sĩ yêu cầu anh cởi bỏ áo khoác ngoài.

Bên trong, anh mặc một chiếc áo ba lỗ màu trắng, để lộ thân hình cường tráng, những thớ cơ cuồn cuộn và đường nét nam tính sắc sảo, khiến Lý Văn Thư bất giác đỏ bừng mặt.

Tuy nhiên, ánh mắt cô nhanh chóng lia tới vai của Giản Vân Đình. Vết thương vẫn còn mới, rõ ràng còn chưa lành lặn hoàn toàn, trông cực kỳ đáng sợ. Chợt nghĩ đến lúc ấy anh đã gắng gượng đến mức nào, lòng cô lại quặn thắt.

Kiếp Này, Ta Là Nữ Chính!

Chương 474