Kiếp Này, Tôi Sẽ Đòi Lại Tất Cả

Chương 8

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~2 phút

Sáng hôm đó, tôi thức dậy trong phòng ngủ của gia đình Đường Thị, ánh nắng len qua rèm cửa chiếu lên sàn nhà. Tâm trạng tôi vẫn còn bàng hoàng sau những ngày hạnh phúc vừa qua, nhưng lòng vẫn tràn đầy hy vọng khi nghĩ đến tương lai với Hạo.

Bạch Phi đã chuẩn bị sẵn bữa sáng trong phòng ăn. Trên bàn là một ly sữa thơm mùi vani, và cô ấy nở nụ cười dịu dàng:

“Cẩn Nhi, uống một chút sữa này đi, tốt cho sức khỏe, đặc biệt là cho thai nhi.”

Tôi mỉm cười, không hề nghi ngờ gì, uống một ngụm sữa. Cảm giác ấm áp lan tỏa khắp cơ thể, làm tôi tin rằng mọi chuyện đều bình thường.

Buổi chiều, khi tôi đi dạo quanh khu vườn rộng của gia đình, cơ thể bỗng mệt mỏi, chóng mặt nhẹ. Tôi gạt sang một bên, tự nhủ: “Chắc chỉ vì còn chưa quen nhịp sống gia đình thôi.” Nhưng đến tối, khi nằm trên giường, cơn đau dữ dội xuất hiện bất ngờ. Tôi gục xuống, tay ôm bụng, nước mắt tuôn rơi.

Mẹ tôi lao vào, giọng run run:

“Cẩn Nhi, con sao vậy? Con gái tôi …”

Hạo từ công ty về, thấy tôi gục trên giường, vội vàng chạy đến, đôi mắt tràn đầy lo lắng. Tôi chỉ biết khóc, tim đau nhói từng nhịp. Nỗi đau không chỉ từ thể xác mà còn từ trái tim – tôi vừa mất đi đứa con mà mình luôn mong đợi.

Bạch Phi đứng gần đó, giọng dịu dàng, nụ cười vẫn tươi:

“Cẩn Nhi, đừng lo lắng quá. Chỉ là một sự cố ngoài ý muốn thôi, mọi chuyện rồi sẽ ổn cả mà.”

Tôi nghe theo lời cô ấy, gật đầu, hoàn toàn tin tưởng. Tôi ôm Hạo, dựa vào anh, cảm nhận hơi ấm trấn an. Trong lòng tôi lúc ấy chỉ là đau buồn, tuyệt vọng và cô đơn, hoàn toàn không nghi ngờ Bạch Phi chút nào.

Kiếp Này, Tôi Sẽ Đòi Lại Tất Cả

Chương 8