Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 259

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Tam Bảo được Lâm Ngọc Khiết trông nom. Bây giờ thời tiết đã rất lạnh, mấy đứa nhỏ đều rúc rích trong nhà tránh cái lạnh cắt da.

Đại Bảo và Nhị Bảo mang theo một ít kẹo, hai nhóc chẳng chút bủn xỉn mà chia đều cho cả đám anh chị em họ hàng.

Lâm Hạo Ca, con của anh ba, nhìn thấy Đại Bảo và Nhị Bảo có túi đựng kẹo nhỏ lại càng thích thú ra mặt.

“Anh Đại Bảo, anh Hai, thím tư tốt với các anh ghê, có thể cho thím tư làm mẹ của em không?”

“Không thể!” Nhị Bảo trực tiếp từ chối.

Mẹ là mẹ của riêng anh, của Nhị Bảo và của Tam Bảo thôi!

“Em muốn mẹ anh làm mẹ của em nên anh không cho em ăn kẹo nữa.”

Đại Bảo trực tiếp giật lấy chiếc kẹo vừa đưa cho Hạo Ca về tay.

Lâm Hạo Ca lập tức vội vàng cuống quýt nói: “Em sai rồi, anh Đại Bảo ơi, em không cần thím tư làm mẹ em nữa đâu, anh cho em kẹo đi.”

Nói xong, nước mắt cũng đã rơi xuống.

Đại Bảo thấy cậu bé như vậy, cũng chẳng so bì tính toán nữa, lại trao kẹo cho nó.

Rồi sau đó nghiêm túc nói: “Mẹ của anh cũng chỉ có thể là mẹ của anh với Nhị Bảo và của Tam Bảo thôi, không thể làm mẹ đứa nào khác đâu. Chẳng lẽ mẹ ruột của em không tốt với em sao?”

Lâm Hạo Ca bắt được kẹo, lại vui vẻ trở lại, như chưa từng có chuyện gì.

Nói: “Mẹ em đối xử với em chẳng tốt tí nào, còn không cho em ăn, toàn bảo con đi tìm ông nội với bà nội thôi.”

Nói xong lại nghĩ đến cái gì, nói: “Mẹ em còn bảo thím tư nói tầm bậy tầm bạ, nhưng em thấy thím tư mới là người mẹ tốt nhất, không phải như lời mẹ em nói đâu.”

Nhị Bảo gật gật đầu, vẻ mặt tâm đắc: “Không sai, mẹ anh chính là người mẹ tốt nhất, người mẹ tốt nhất trên thế giới.”

Cậu nhóc ra vẻ “quả nhiên anh em mình cùng chung chí hướng”.

Nói xong còn hãnh diện ngẩng cao đầu. Mấy đứa trẻ con của những người anh em họ khác cũng mang vẻ mặt đồng tình.

Đối với đám trẻ nhỏ, người mẹ nào biết cho kẹo, cho sữa thì đó mới là một người mẹ tốt, vậy nên Cố Tri Ý hoàn toàn có thể được đám nhóc con ngợi ca là một " người mẹ tuyệt vời".

Đại Bảo và Nhị Bảo thấy những đứa bé khác ngưỡng mộ mình có một người mẹ tốt như vậy thì cảm thấy vô cùng kiêu hãnh. Cũng vì thế mà chúng càng hào phóng chia kẹo hơn.

Thế là, Cố Tri Ý chẳng hề hay biết, cô đã được cả đám nhóc con trong thôn tung hô lên tận mây xanh.

Những chiếc bánh bột gạo vớt ra khỏi nồi vẫn còn nóng hổi, khói bay nghi ngút, mỗi chiếc bánh trong chén như đã nở miệng cười, tròn xoe, trong suốt. Nhưng vì bánh còn quá nóng nên phía ngoài vẫn đọng hơi nước li ti, chạm vào thấy hơi dính tay.

Phải đợi nguội bớt, bánh mới dễ dàng tách khỏi chén.

Đầu tiên, Cố Tri Ý cho mỗi đứa bé một cái, để bọn nhóc dùng thìa xắn từng miếng nhỏ mà ăn.

Bánh bột gạo ngọt ngào lại mềm mại, nhai rất ngon miệng, lập tức khiến cả đám nhóc mê tít.

Làm bánh đón Tết năm nay cũng không nhiều nhặn gì, mỗi nhà cũng chỉ làm vỏn vẹn mười mấy đến hai mươi cái.

Lương thực khan hiếm, nên nhà nào cũng chỉ làm lấy mấy cái gọi là có hương có vị ngày Tết mà thôi.

Khi mọi việc xong xuôi, trời cũng đã xế chiều.

Cố Tri Ý giúp Vương Quế Chi và Lâm Hiểu Lan dọn dẹp, thu xếp đồ đạc đâu vào đấy, còn phần rửa dọn thì giao cho hai cô. Bởi vì Lý Hồng Hà đang mang thai nên mẹ Lâm cũng không để cô ấy đụng tay vào. Lâm Thúy Vân thấy vậy liền lẩm bẩm một mình mấy câu.

Vì sao Lâm Thúy Vân lại đột nhiên như biến thành một con người khác?

Ấy là bởi vì sau khi Cố Tri Ý xuyên không về, cuộc sống của tứ phòng ngày càng khấm khá hơn, cho nên trong lòng Lâm Thúy Vân cũng bắt đầu sinh ra bất mãn và tị nạnh.

Rõ ràng Lâm Thanh Bách và Lâm Quân Trạch là anh em sinh đôi, rõ ràng lúc ấy cả hai cùng nhau chuẩn bị nhập ngũ, vậy tại sao đến cuối cùng người được đi lại là Lâm Quân Trạch?

Cô ta đã nghe nói suất nhập ngũ này vốn là do Lâm Thanh Bách nhường lại cho em trai mình.

Nếu lúc ấy là Lâm Thanh Bách đi bộ đội, vậy thì cuộc sống sung túc bây giờ của Cố Tri Ý có lẽ đã thuộc về mình rồi chứ?

Mình cũng có thể đi tùy quân, không cần phải chen chúc ở chung với đại gia đình nhà chồng.

---

Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 259