Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 450

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Vị giám thị lúc này tiếp tục dặn dò thêm: “Mong tất cả các bạn thí sinh đều cố gắng làm bài thật tốt. Cơ hội thi cử lần này hiếm hoi lắm mới có được, hy vọng mọi người đều phải thật quý trọng, đừng vì những hành vi không hợp quy chế thi mà tự tay đánh mất cơ hội đổi đời này.”

Lời nhắc nhở này cũng được xem là một lời cảnh tỉnh dành cho các thí sinh có mặt tại đây.

Mà cậu học trò ban nãy, giờ đây cũng không dám mảy may có thêm bất kỳ ý đồ xấu nào.

Ánh mắt anh ta lộ rõ vẻ cảm kích nhìn Cố Tri Ý, trong lòng thầm nghĩ chắc chắn là cô ấy đã ngầm giúp mình, nhờ vậy mới tránh được một phen rắc rối. Sau đó, anh ta cũng ngoan ngoãn ngồi vào làm bài.

Còn Cố Tri Ý bên này, ngay tại thời điểm Lâm Lợi đứng lên, cô đã sớm đem tờ giấy giấu dưới đế giày cất vào không gian của mình.

Đúng là, đến lúc thi cử cũng không chịu ngồi yên.

Cũng may sau đó không xảy ra tình huống bất ngờ nào khác. Cố Tri Ý coi như đã hoàn thành bài thi một cách suôn sẻ.

Cô còn kiểm tra lại thêm một lượt nữa.

Khi còn khoảng hai mươi phút nữa là đến giờ kết thúc buổi thi, cô liền nộp bài sớm và rời khỏi phòng thi.

Lâm Quân Trạch bên kia đặc biệt thuê một phòng tại nhà khách, chủ yếu là để chờ Cố Tri Ý.

Dù sao thì bây giờ thời tiết bên ngoài quá lạnh, anh đi một mình thì không nói làm gì, nhưng còn ba đứa nhỏ, không thể để chúng chịu rét ngoài trời mãi được. Bởi vậy, anh đành phải thuê một căn phòng gần đó để chờ vợ.

Xem lại đồng hồ, đúng lúc anh chuẩn bị đi đón Cố Tri Ý thì ai ngờ, vừa bước ra khỏi cửa nhà khách thì đã thấy cô tìm đến.

“Vợ à, buổi thi hình như vẫn chưa kết thúc mà?”

“ Đúng vậy, là do em ra trước giờ.”

Cố Tri Ý thản nhiên đáp lời.

Lâm Quân Trạch tưởng rằng đề thi quá khó, vì không làm được nên cô mới ra sớm, lập tức an ủi: “Không sao đâu, lần sau chúng ta lại cố gắng hơn nữa. À phải rồi, vợ à, em đói rồi phải không? Chúng ta đi ăn cơm nhé?”

Nói xong liền muốn dẫn mấy mẹ con cô đến tiệm cơm quốc doanh dùng bữa.

Cố Tri Ý: ???

Anh có phải đã hiểu lầm điều gì rồi không?

Nhưng mà, bây giờ đúng là cô có chút đói bụng thật, nên cũng không nói gì, nắm tay hai đứa nhỏ Đạo Bảo và Nhị Bảo, cả nhà liền cùng nhau rời khỏi nhà khách.

Tiệm ăn quốc doanh giờ này cũng không đông khách lắm, cả gia đình tìm một vị trí rồi ngồi xuống.

Lâm Quân Trạch đi gọi mấy suất sủi cảo cùng với vài món mặn ăn kèm.

Tam Bảo hiện tại đã có thể ăn được một ít thức ăn mềm, dễ nuốt, cho nên anh gọi thêm một chén cháo rau xanh.

Cả gia đình ăn uống tươm tất xong, lại trở về nhà khách bên kia nghỉ ngơi.

Chờ đến lúc nghỉ ngơi xong, kỳ thi buổi chiều cũng sắp đến giờ.

Môn buổi chiều chính là môn ngữ văn.

Cái môn này đối với Cố Tri Ý mà nói cũng là một điểm mạnh, nói cho cùng, muốn thi vào khoa thông tin, sao có thể không có chút năng khiếu văn chương nào được?

Đề văn không có gì bất ngờ, y hệt như Cố Tri Ý vẫn dự đoán.

Cô liền dựa theo suy nghĩ của mình mà viết bài nghị luận về vài vấn đề thời cuộc mang tầm quốc tế.

Các đề bài khác, từ đọc hiểu đến điền từ, đều đã có trong những quyển sách giáo khoa cũ mà cô từng ôn luyện.

Đều không phải rất khó, buổi chiều Cố Tri Ý vẫn cứ như mọi lần, nộp bài thi trước giờ quy định.

Đám nhỏ ngồi đợi ở nhà khách thì thấy sốt ruột và không thoải mái lắm. Nên Cố Tri Ý nói với Lâm Quân Trạch để mọi người đi về nhà trước.

Trong lúc đi về còn gây ra bao chuyện bi hài. Tam Bảo cứ nghĩ mẹ không cần mình nữa, nhất quyết không chịu rời mẹ nửa bước. Sau đó, bọn họ phải dỗ dành, giải thích mãi thằng bé mới chịu bịn rịn theo về.

Chỉ là Lâm Quân Trạch nói khi cô thi xong một môn cuối cùng, sẽ đích thân qua đây để đón cô về.

Cố Tri Ý cũng chẳng mấy bận lòng. Đối với mấy môn thi tiếp theo, cô vẫn rất tự tin vào năng lực của mình.

---

Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 450