Lão Đại Huyền Học Bị Gắn Với Hệ Thống Ẩm Thực

Chương 84

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Đứa bé trai mà cô ta đang ôm chính là đứa con hoang cô ta không biết đã ăn nằm với gã đàn ông nào mà có.

Lòng Chu Kiều Kiều rối như tơ vò, cô ta không thể diễn tả được cảm xúc của mình lúc này, chỉ thấy trong đó len lỏi một tia hả hê độc địa.

Nhà họ Phó tuy không có vai vế gì, nhưng dù sao trước kia Phó Vãn cũng từng là đại tiểu thư của Phúc Mãn Lâu, ăn sung mặc sướng chẳng thiếu thứ gì. Giờ thì hay rồi, cha mẹ c.h.ế.t vì tai nạn giao thông, nhà tan cửa nát, tài sản bị người ta xâu xé hết, cô ta chỉ có thể dắt theo đứa con hoang ra ngoài bày quán vỉa hè, kiếm từng đồng sinh hoạt phí ít ỏi.

Với lại, ai lại đi bày quán vào lúc đêm hôm khuya khoắt thế này chứ? Ai mà biết được có phải là làm ăn đứng đắn hay không?

Dù sao thì, Phó Vãn của hiện tại cũng chỉ còn mỗi cái vẻ ngoài là coi được.

Với cái tính khúm núm, không dám nói to với ai của Phó Vãn, Chu Kiều Kiều tin rằng kể cả nó có biết chuyện năm đó chính cô ta đã lừa nó vào từ đường nhà họ Thẩm, thì nó cũng chẳng dám làm gì. Nhưng tiện tay dạy cho nó một bài học cũng hay, tốt nhất là dọa cho nó sợ mất mật mà cút khỏi thành phố Ninh.

Chu Kiều Kiều vẫn ngồi yên trong xe, không xuống, mà chỉ nheo mắt nhìn đám thanh niên choai choai tóc vàng cà lơ phất phơ đang xúm lại chỗ quầy hàng của Phó Vãn.

“Bà chủ, muộn thế này rồi mà còn mở hàng à? Bán đồ nướng nhắm bia đêm sao? Làm cho anh em tôi vài món ra trò đi!” Gã đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn chằm chằm vào gương mặt của Phó Vãn, giọng điệu cợt nhả.

Một tên tóc vàng đi theo cười gian: “Bưu ca, anh xem con nhỏ này trông cũng ngon phết, hay là lát nữa mình bớt cho ít tiền đi.”

“ Đúng là ngon thật.” Bưu ca hùa theo, cười hề hề rồi vươn tay về phía Phó Vãn.

Bàn tay gã đột nhiên khựng lại giữa không trung. Bưu ca “Ui” một tiếng, hít vào một ngụm khí lạnh.

Gã co tay lại, nhìn vệt m.á.u đỏ tươi đột ngột xuất hiện trong lòng bàn tay mà cả người đờ ra.

Lòng bàn tay hắn bị rách từ lúc nào?

Rõ ràng vừa rồi vẫn còn lành lặn!

Hắn có chậm tiêu đến mấy cũng không thể nào không biết tay mình bị thương.

Mấy tên đàn em cũng bị cảnh này dọa cho hết hồn, tên tóc vàng vừa rồi liếc nhìn cây hòe già gần đó, nhỏ giọng nói: “Bưu ca, em nghe nói chỗ này ám lắm, trước đây c.h.ế.t đến bảy tám đứa trẻ rồi đấy.”

“Hay là mình gặp phải thứ gì không sạch sẽ rồi?”

Cây hòe tinh vừa nghe thấy thế liền không vui, lảo đảo bước tới: “Nói bậy gì thế? Cái gì mà cây hòe không sạch sẽ? Ta thấy mấy cậu mới là thứ không sạch sẽ ấy!”

Đám côn đồ nhìn bà lão này, bật cười.

“Bà già, nửa đêm nửa hôm không ngủ lại ra đây đi dạo, chê mình sống lâu quá hay gì?”

Một tên côn đồ để tóc mái dài che một bên mắt mất kiên nhẫn tiến lên, đẩy nhẹ bà một cái: “Bà già, né ra một bên.”

Tay hắn vừa chạm vào vai Cây hòe tinh, bà lão liền ngã vật ra đất rồi gào lên: “Ối giời ơi đánh người! Tôi không đứng dậy nổi nữa rồi! Cứu tôi với, người trẻ tuổi đánh bà già! Sắp đánh c.h.ế.t người rồi!”

Đám côn đồ: “…”

Mẹ kiếp, ăn vạ!

Nửa đêm nửa hôm mà cũng gặp được cảnh này sao?

Cả đám có hơi hoảng, tên côn đồ vừa rồi sợ đến sắp khóc, vội vàng giải thích: “Cháu không có dùng sức, cháu thề là cháu không dùng sức!”

Người ta chỉ bảo bọn họ đến dọa bà chủ quán một trận, chứ có nói sẽ có một bà già ở đây đâu. Mà thời buổi này, người già là đối tượng không dễ chọc vào nhất.

Bưu ca thấy ra quân bất lợi, lại thêm vết thương khó hiểu trên tay, gã cứ thấy chỗ này có gì đó tà ma, trong lòng bất an, liền định dẫn anh em chuồn lẹ.

Phía sau bỗng truyền đến giọng nói của bà chủ quán: “Khoan đã.”

Giọng nói này cực kỳ êm tai, nghe rất dễ chịu.

“Tiểu Bạch, cha mẹ cậu mất sớm, cậu từng đi giao cơm hộp, làm bồi bàn, hiện giờ đang làm pha chế ở quán bar. Hai ngày trước cậu làm vỡ một chai rượu quý giá tám vạn tệ nhưng đã giấu nhẹm đi mà không bị ai phát hiện.”

“Đại Quất, cậu vốn học rất giỏi, từ một vùng quê hẻo lánh thi đỗ vào trường cấp ba trọng điểm của thành phố Ninh. Nhưng từ gà đầu đàn biến thành phượng cuối đàn khiến cậu sa sút không gượng dậy nổi. Hôm qua cậu vừa gọi điện cho mẹ, khoe rằng lần thi thử này cậu được xếp trong top mười của khối.”

“Tam Hoa, cậu khoác lác rằng mình đã ngủ với mười chín cô gái, nhưng thực tế đến giờ vẫn còn là trai tân.”

“Bò Sữa, cha mất, mẹ tái giá, cậu còn phải nuôi một cô em gái học cấp ba. Bản thân không dám ăn không dám mặc. Gần đây cậu hay bị đau bụng đúng không? Mau đến bệnh viện khám đi, nếu không thì đợi đến gặp Diêm Vương mà báo cáo đấy.”

Mấy người: “!!!”

Sắc mặt ai nấy đều đại biến, Bưu ca càng thêm hoảng hốt, đúng là hai hôm trước gã đã làm vỡ một chai rượu vang trị giá tám vạn tệ, đến cả quản lý cũng không biết, gã chưa hề nói với ai.

Sao bà chủ này lại biết được?

Sắc mặt của tên tóc vàng cũng chẳng khá hơn, tối qua hắn đúng là mới gọi cho mẹ, khoe mình thi được hạng mười trong khối, mẹ hắn đã vui mừng biết bao.

Còn Đại Tráng gần đây đúng là cứ luôn miệng kêu đau bụng.

Lão Đại Huyền Học Bị Gắn Với Hệ Thống Ẩm Thực

Chương 84