Livestream Siêu Kinh Dị

Chương 199

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~8 phút

"Phanh xe tự dưng không ăn?" Nghe câu này của chú hói, tôi lập tức tháo dây an toàn. "Bác tài ơi, nếu chú còn muốn xem livestream lần tới của cháu, xin chú cho cháu xuống xe."

Thái độ của tôi lúc này phải nói là vô cùng thành khẩn, bởi có không thành khẩn cũng chẳng được. Ngồi trong chiếc taxi này, tôi cảm thấy tính mạng của mình có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào, chi bằng chuồn trước thì hơn.

"Cháu sợ cái gì chứ? Hôm qua chú mới kiểm tra bảo dưỡng toàn bộ rồi, chẳng hư hỏng gì hết!" Chú hói không hề có ý định dừng xe. "Streamer à, trong lòng chú, cháu là người chưa từng biết sợ là gì mà!"

"Cái này chẳng liên quan gì đến chuyện sợ hay không sợ cả. Chú cứ giảm tốc độ trước đi, cháu có chút chuyện muốn hỏi chú." Tôi không ngờ chú hói lại cũng là một khán giả theo dõi livestream của mình. Sự xuất hiện của chú ấy có thể coi là một sự bất ngờ đầy thú vị đối với tôi.

Tôi chưa từng tiếp xúc với khán giả của mình ở bên ngoài livestream. Có lẽ tôi có thể từ chú bác tài mà hiểu rõ mục đích cơ bản nhất của việc Âm Gian Tú Tràng được thiết lập.

"Không cần khách sáo, cứ hỏi thoải mái đi cháu."

"Chú suy nghĩ kỹ rồi hẵng trả lời nhé." Tôi lo lắng dặn một câu, sau đó mới bắt đầu hỏi: "Chú đã sử dụng nền tảng và phần mềm phát sóng trực tiếp nào để xem cháu livestream vào tối hôm đó?"

Nhận thấy giọng điệu nghiêm túc của tôi, chú hói cũng không còn tự xưng là "chú" nữa, thành thật trả lời: "Thì chú cứ dùng điện thoại di động liên tục tìm kiếm trên mạng thôi, sau đó bỗng nhiên hiện ra một cái bảng quảng cáo. Chú cũng chưa kịp nhìn kỹ đã thuận tay nhấn một cái liền vào được kênh livestream của cháu."

"Chú có thể cho cháu xem điện thoại di động của chú được không?"

Chú hói đưa chiếc điện thoại thông minh cho tôi. Đây là một mẫu điện thoại nội địa khá phổ biến, cũng không có bất kỳ phần mềm bổ trợ nào được cài thêm. Tôi lướt trên màn hình chính chợt nhìn thấy một biểu tượng đặc biệt, hình nền là gương mặt của chính chú lái xe, được tô vẽ đen trắng.

"Âm Gian Tú Tràng?" Tôi hạ giọng, chỉ vào biểu tượng đó hỏi chú hói: "Cái biểu tượng này sao lại xuất hiện vậy ạ?"

"Lần đầu tiên chú xem livestream của cháu, trên màn hình bất ngờ hiện ra một lựa chọn: theo dõi vĩnh viễn hay không. Chú đã bấm Đồng ý, và ngay lập tức, biểu tượng kênh livestream ấy tự động xuất hiện trên màn hình chính của điện thoại." Chú hói vừa lái xe vừa ngân nga, không hề ý thức được mình đang ở trong tình cảnh nguy hiểm: "Nói đi nói lại, kênh livestream của cháu quả thực rất kỳ quái, chỉ có thể vào được khi chú ở một mình lúc nửa đêm. Ngày thường, chú nhấp vào thế nào cũng không có phản ứng. Điều khó hiểu nhất là hôm qua chú mới mua một chiếc điện thoại mới, kết quả mới qua một đêm, trong chiếc điện thoại mới cũng xuất hiện biểu tượng đen trắng này, nhìn thôi cũng đủ khiến người ta rợn người."

Ngay cả khi đổi smartphone khác, biểu tượng của Âm Gian Tú Tràng vẫn sẽ xuất hiện trong điện thoại mới, tôi nhíu mày trầm tư: "Một khi lựa chọn theo dõi vĩnh viễn, bất kể sử dụng phương pháp gì đều không thể thoát khỏi, nhưng tại sao Âm Gian Tú Tràng lại làm như vậy? Tại sao nó lại cần một lượng người xem sống ổn định xem live?"

Tôi nghĩ không ra đáp án, trả lại chiếc điện thoại thông minh cho chú hói rồi tiếp tục hỏi: "Vào cái đêm chú xem cháu livestream, bên trong xe, xung quanh xe có tiếng động hoặc tình huống gì khác lạ xuất hiện hay không? "

Chú hói nhớ lại một lúc, bèn mở miệng nói: "Hành khách cuối cùng chú chở hôm đó là một cặp tình nhân trẻ. Nam khoảng 20 tuổi, nữ hình như là một học sinh, có điều bụng của cô bé hơi lùm lùm. Với hành vi kỳ lạ là cứ đặt tay lên bụng, chú đoán hai đứa này có lẽ đi phá thai."

"Có thể là vậy, chú tinh ý thật đó."

Nghe tôi khen, chú hói rất đắc ý: "Điều đó đương nhiên, dù sao điểm đến mà hai đứa đó nói với chú trước khi chúng lên xe là một phòng khám chui nổi tiếng về phá thai."

"Khi cháu im, chú cứ tiếp tục."

"Sau khi đưa hai đứa đó đến nơi, chú liền đỗ xe bên đường chờ khách. Sau đó, cũng không biết có phải ảo giác hay không, cứ nghe được tiếng trẻ sơ sinh khóc vọng ra từ trong xe.

Một lúc sau, chú cũng không còn bận tâm đến chuyện đó lắm. Mãi cho đến nửa tiếng sau đó, có một gã say xỉn lên xe, còn chưa ngồi xuống đã chỉ vào hàng ghế sau, hỏi tại sao trên xe của chú lại có một đứa bé sơ sinh?

Lúc đó chú cũng hoảng, nhưng chú đã kiểm tra từ trong ra ngoài cũng không tìm thấy gì, cho nên chú nghĩ chắc do gã này say xỉn nên nói nhăng nói cuội. Chú cũng không thích chở gã, đỡ phải nôn ọe trên xe chú.

Sau đó, đợi mãi vẫn không có khách gọi, vì rảnh rỗi, buồn chán nên chú lướt điện thoại giải khuây, vừa hay thấy cháu đang livestream."

Nghe chú hói nói xong, tôi lấy chiếc smartphone của Âm Gian Tú Tràng mở chức năng quay phim, quét hết mọi ngóc ngách bên trong xe, cũng không phát hiện bóng dáng quỷ dị hay đứa bé sơ sinh nào.

"Người trẻ đi phá thai, chú chở bọn họ một đoạn, chẳng khác nào chú gián tiếp tiếp tay sát hại bé sơ sinh. Nó bám vào xe chú cũng dễ hiểu." Tôi lấy bùa Trấn Áp cầm trong lòng bàn tay, mấy con tiểu quỷ chưa thành hình, vô tri vô giác không đáng để vào mắt tôi.

Tình huống của tài xế hói và cảnh sát Hoàng không giống nhau, sau khi xem livestream vẫn chưa chết, chỉ bị âm hồn đeo bám.

Bởi vậy có thể suy đoán, không phải tất cả người xem trong kênh livestream của tôi đều sẽ chết. Trong đó, có một phần có thể là do vô tình mạo phạm quỷ thần, hoặc là ngẫu nhiên có du hồn đi ngang qua lúc xem live.

Khi biết người xem trong kênh livestream sẽ không mất mạng vì xem livestream, với tôi mà nói, đó coi như là một tin tốt, khiến lòng tôi nhẹ nhõm phần nào.

"Cậu streamer, nếu nói đến chuyện này thì mấy người xem khác cũng đã gặp phải tình huống kỳ lạ." Tài xế hói vừa lái xe vừa nói về những bình luận kỳ lạ mà chú ấy đọc được trong kênh livestream: "Phần lớn thời gian cháu không đọc bình luận, cho nên có vài thứ có thể cháu không biết. Trong lần livestream trước, có một người xem bình luận nói bạn gái gã đã trở về.

Lúc đó, bình luận này cũng không khiến nhiều người bận tâm, nhưng vì kênh livestream của cháu đang ở trạng thái màn hình đen, cho nên có vài người tò mò hỏi. Kế đó, người xem kia kể bạn gái cũ của gã đã nhảy lầu tự sát cách đây hai, ba ngày vì một vài lý do.

Khi gã kể như vậy thì có nhiều người chú ý hơn, sau đó người xem kia liền kể lại toàn bộ câu chuyện.

Lúc đó, gã đang buồn chán, đêm ngủ không được nên bắt đầu chơi điện thoại, bỗng dưng vô tình nhấp mở một video nhỏ, bên trong là buổi livestream kịch tính đến nghẹt thở của cháu.

Gã chưa từng xem một buổi livestream gay cấn đến thế, lập tức bị cuốn hút. Nhưng đang xem bỗng nhiên cảm thấy trong nhà có tiếng bước chân, quanh quẩn trong nhà tắm và phòng bếp, rất giống như bạn gái cũ đã khuất của gã ngày nào. Mỗi ngày tan làm vội vã vào nhà tắm giặt giũ quần áo cho gã, vội vàng đi nhà bếp nấu cơm cho gã.

Gã đã sợ đến toát mồ hôi khi nghe âm thanh này, liền cầm điện thoại soi ra khắp phòng ngủ, nhưng xung quanh phòng tắm và nhà bếp không có gì.

Khi gã nghĩ thần kinh mình quá mẫn cảm, tiếng bước chân đó bỗng nhiên lại vang lên, hơn nữa còn đi thẳng vào phòng ngủ!

Người xem đó gào thét bật đèn, nhưng không hề có ai bước vào phòng.

Lúc đó, sau khi chia sẻ chuyện này với mọi người trong kênh livestream, lập tức có người xem nói người này nhất định đã làm chuyện thất đức. Biết đâu bạn gái cũ của gã không phải tự sát, mà là bị chính tay gã sát hại, giờ quay lại báo thù.

Gã kiên quyết phản bác, cãi vã với các người xem khác, cuối cùng bọn họ thương lượng ra một phương pháp giải quyết hơi rùng rợn.

Theo truyền thuyết, vào nửa đêm khi âm khí nặng nhất. Hãy nằm trên giường, tắt tất cả đèn, mở camera trước trên điện thoại lên, và chụp một tấm ảnh tự sướng! Bạn sẽ chụp được những thứ mà mắt thường hàng ngày không thể thấy được.

Họ vin vào truyền thuyết này, yêu cầu người đó dùng điện thoại của mình chụp ảnh để xác định liệu hồn ma bạn gái cũ có thật sự trở về báo thù hay không?”

Tôi phát hiện chú hói có khiếu kể chuyện ma đến lạ, chú ấy đã khéo léo khơi gợi sự tò mò trong tôi: "Cuối cùng chuyện gì đã xảy ra với người xem đó?"

"Chú đặc biệt chú ý đến tên tài khoản của người xem đó, thế nhưng sau đó anh ta không còn bình luận nữa. Chú không biết là do cố tình trêu đùa, hay anh ta thật sự thử chụp một tấm selfie lúc nửa đêm." Chú hói rùng mình một cái: "Chỉ cần nghĩ đến cảnh nửa đêm chụp ảnh selfie, kết quả phát hiện trong hình có thêm một người chết, chú thấy rợn người lắm."

"Thật không ngờ anh chàng mê bình luận kia lại bạo gan đến thế." Tôi cũng không biết những chuyện như vậy đã từng xảy ra trong buổi livestream của mình. Xem ra, đôi khi nỗi sợ hãi và kinh dị không chỉ tồn tại ở những nơi vắng vẻ, u ám mà còn có thể đang ẩn hiện ngay bên cạnh, gần kề chúng ta.

Trò chuyện với chú hói suốt chặng đường, thời gian trôi qua một cách vô thức. Ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa kính xe, tôi nhận ra chẳng biết từ lúc nào đã vượt qua khu vực những tòa nhà cao tầng san sát. Giờ đây, hai bên đường chỉ còn là những căn nhà cấp bốn cũ kỹ, hoặc những căn lầu nhỏ đã xuống cấp.

"Sắp đến Đường Vô Đăng rồi." Tim tôi đập thình thịch, tay vô thức nắm chặt cửa kính xe.

Lần đầu tiên tôi tới Đường Vô Đăng cũng đi xe của chú hói, chẳng lẽ lần này trời định tôi phải quay lại con đường này sao?

Livestream Siêu Kinh Dị

Chương 199