Livestream Siêu Kinh Dị

Chương 251

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~9 phút

“Y Y, cháu đi hỏi bác sĩ xem sao?” Tôi vỗ nhẹ vai con bé. Y Y ngoan ngoãn đi về phía vị bác sĩ. Con bé đã thức trắng cả đêm, hai mắt sưng đỏ như hai quả đào mọng nước, gương mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi.

Thấy Y Y đi theo bác sĩ vào phòng, tôi đứng dậy, phủi sạch bụi bẩn trên quần áo rồi quay người bước xuống lầu.

Trời đã rạng sáng, buổi livestream lần thứ bảy đã kết thúc. Thiết Ngưng Hương chắc hẳn không còn gặp nguy hiểm đến tính mạng nữa.

... TING TONG!!!!...

"Nhiệm vụ Livestream: Tìm được Thiết Ngưng Hương trước 12:00 - đã hoàn thành.”

"Bắt đầu chấm điểm."

"Hoàn thành nhiệm vụ livestream: 01 điểm; đạt hơn 5000 lượt views khi livestream: thưởng 07 điểm; nhận được phần thưởng từ người xem vượt hơn 3000 minh tệ: thưởng 05 điểm; hoàn thành ủy thác từ Âm Gian: thưởng 01 điểm."

"Nhiệm vụ tùy chọn 1: Bảo vệ Thiết Ngưng Hương cho đến khi trời sáng: thưởng 5 điểm."

"Nhiệm vụ tùy chọn 2: Không từ thủ đoạn, g.i.ế.c c.h.ế.t Thiết Ngưng Hương: chưa hoàn thành."

"Nhiệm vụ tùy chọn 3: Đoán ra thân phận thật sự của chính tôi: thưởng 5 điểm."

“Xác nhận chưa sử dụng chức năng gọi điện thoại nhờ hỗ trợ trong chương trình livestream lần này – cuộc gọi miễn phí bảo lưu cho chương trình tiếp theo.”

"Hoàn thành thống kê! Tổng điểm livestream lần này: 24 điểm. Tổng số điểm hiện có: 67 điểm."

"Hoàn thành livestream lần thứ 7 - Mục lục vật phẩm đã được làm mới, hiện tại bao gồm:

"Toàn thư Thủy Long kinh bí truyền (Đất Giang Hoài không có rồng lẫn hổ, vậy chúng đã đi về nơi nào? Dùng nước để làm Rồng, sau khi chôn cất sẽ đạt được ba dạng lợi ích. Đây là cổ pháp về phong thủy, giúp người tu tập hiểu rõ mạch nước, đầm lầy, 30 điểm), Linh Kỳ kinh – Quyển Chúng Sinh (Lấy thiên địa làm cục, nắm chúng sinh làm cờ, hay chỉ là tìm kiếm một cơ hội sống sót mà thôi? - 30 điểm), Hà Bá thủy ấn (Vốn thuộc về chức quan trấn áp con nước, cai trị nguồn nước trong vòng 80 dặm, 20 điểm), Tương Vũ thư (kỳ thuật cầu mưa, quan sát mây, gọi gió và hô mưa từ bầu trời, 30 điểm), tổ hợp bùa chú Nhị Long Xuất Thủy (12 điểm), bùa Cứu Khổ Vãng Sinh (bùa chú thượng thừa, có thể g.i.ế.c c.h.ế.t ác linh, hoặc cũng có thể siêu độ oan hồn, 06 điểm), một lá bùa thượng thừa ngẫu nhiên (10 điểm)... "

Sau khi đọc xong danh mục vật phẩm vừa được làm mới nhờ hoàn thành nhiệm vụ của Âm Gian Tú Tràng, tôi nhận ra một chi tiết rất đặc biệt. Hầu hết chúng đều liên quan đến sông, biển và hồ nước, ví dụ như Tương Vũ thuật, thuật phong thủy để xem thế nước sông hồ, còn có thêm Hà Bá thủy ấn nữa. Loại chức quan đặc biệt này đã tồn tại từ thời cổ đại. Đó là những người không màng thế sự nhân gian, khác với bộ phận quản lý sông nước của triều đình. Đa phần họ đều là người trong dân gian, là thần long thấy đầu không thấy đuôi. Những vị quan ấy sinh trưởng giữa sông lớn, cả đời sống ở các vùng nước nguy hiểm, đầy rủi ro, ít khi giao du với phàm nhân. Vì vậy, họ còn được gọi là Trấn Thủy âm quan.

“Mọi thứ đều liên quan đến sông ngòi, mạch nước. Chẳng lẽ buổi livestream kế tiếp sẽ diễn ra ở ven sông?” Tôi thầm suy tính. Sau buổi livestream ở khu vui chơi giải trí, tôi đã trải qua tổng cộng bảy buổi livestream, ứng với bảy loại mệnh cách trong Thần sát Bát tự. Giờ đây, chỉ còn mỗi Thần sát Kiếp Sát chưa lộ diện. Nếu không lầm, buổi livestream kế tiếp sẽ tập trung vào kẻ mang mệnh Kiếp Sát.

Vừa bước ra khỏi bệnh viện, tôi đã ngay lập tức thấy chú hói ngủ gật ngay trong xe. Đêm qua, ông ấy đã có một màn thể hiện tay lái lụa cực kỳ ấn tượng.

“Chú ơi, dậy làm việc thôi!” Tôi gõ cửa sổ, mở cửa bước lên xe taxi. Chú hói khá lâu mới bừng tỉnh.

“Phố Đinh Đường, vẫn điểm dừng quen thuộc.”

“OK, em trai.” Chú hói lau khóe miệng, lập tức khởi động xe taxi: “Bạn gái cậu ổn cả chứ? Sao không thấy cô ấy ra?”

“Cô ấy phải nhập viện, theo dõi thêm một thời gian. Hơn nữa, cô ấy không phải bạn gái của cháu.” Tôi nghiêng người tựa vào khung cửa sổ xe, để ánh nắng ban mai dịu nhẹ vuốt ve gương mặt: “Chú à, cảm ơn chú tối hôm qua nhé. Nếu không có chú, e rằng cháu đã chẳng còn cơ hội thấy mặt trời ngày hôm nay.”

“Có gì đâu mà cảm ơn. Dù đêm qua chú có tự thấy mình ngầu lòi đến mấy, nhưng hình như cũng chẳng giúp ích được gì... Hơn nữa, chú còn lái xe tông vỡ cửa nhà người ta rồi, hệ thống ống nước hư hỏng nặng, không biết phải bồi thường bao nhiêu nữa đây. Tối nay chú phải mang xe đi kiểm tra hư hỏng. Chú vừa mua bảo hiểm và sơn lại phần đầu xe rồi. Phỏng chừng lần giao xe kế tiếp, vợ chú sẽ mắng cho một trận ra trò. Haizaaa, đúng là trong phim toàn lừa gạt người ta mà…”

Nghe chú hói ca cẩm rầu rĩ, một cảm giác nhẹ nhõm bất ngờ dâng lên trong tôi. Đây là thế giới của những người bình thường, mỗi ngày đều phải bận rộn với cơm áo gạo tiền... Thế nhưng, tôi đã không còn được trải qua cuộc sống ấy đã từ rất lâu rồi.

Khi về đến Phố Đinh Đường, tôi bảo ông chú chưa vội đi. Tôi vào tiệm, rút một khoản tiền tiết kiệm bỏ vào túi đen, nhét kèm vài lá bùa hộ mệnh, rồi mang ra ngoài đưa cho chú ấy.

“Chú ơi, trong túi đen này có vài lá bùa thật sự rất linh, chú nhớ giữ kỹ nhé.” Tôi đặt túi lên xe, xoay người bước đi, nào ngờ chú tài xế lại chạy theo, kéo tôi lại.

“Cháu làm sao vậy? Chú giúp cháu không phải vì tiền. Chú cứ cầm mấy lá bùa này, còn tiền thì cháu cứ giữ lấy.” Bác tài xế khẳng định. “Nếu thật sự muốn cảm ơn chú, nhớ cho chú lên sóng cùng cháu trong buổi livestream kế tiếp nhé. Chú luôn cảm thấy rằng, nếu đi theo cháu, chú nhất định sẽ được tiếp xúc với một thế giới mới mẻ đầy những điều đặc biệt.”

“Livestream cùng cháu ư?” Hấp dẫn ư? Tôi thật sự không hiểu ý chú hói này là gì. Chính tôi còn đang muốn tìm mọi cách để thoát khỏi nó, trong khi người ngoài nhìn vào lại thấy nó thật thú vị.

“ Đúng vậy, chú sẽ không gây vướng bận cho cháu đâu mà.” Chú hói trịnh trọng nói.

Tôi cười chua chát: “Livestream của cháu không giống với bất kỳ chương trình livestream nào khác. Những gì chú thấy hôm nay chỉ là phần nổi của một tảng băng chìm. Đừng chỉ nghĩ đến sự phấn khích mà thôi! Chú khác cháu, vì chú còn một gia đình, chú là người gánh vác cả gia đình. Còn cháu, chẳng còn gì để ràng buộc.”

“Không phải vậy đâu.” Chú tài xế hói bắt chước giọng điệu của Lưu Bán Tiên trên kênh livestream, nói: “Năm nay chú đã hơn bốn mươi tuổi. Xem livestream của cháu xong, chú nhận ra rằng, cuộc đời bốn mươi năm của chú thật lãng phí. Thực ra, chú rất ngưỡng mộ cháu. Mặc dù mấy tập biểu diễn của cháu rùng rợn và đầy rẫy hiểm nguy, nhưng điểm cốt yếu là răn dạy người ta sống thiện, bởi thiện ác hữu báo. Chú có thể thấy điều này, nên chú định…”

“Tham gia livestream của cháu ư?” Tôi lắc đầu. Chú hói hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra với tôi. Chương trình livestream của Âm Gian Tú Tràng tà ác hơn gấp bội những gì người thường có thể tưởng tượng. Đây là một nghề nghiệp đầy tăm tối. Đôi khi, bạn không chỉ là nhân chứng của tội ác, mà còn là người trực tiếp nhúng tay vào chính tội lỗi đó. Tôi nghĩ đến các nhiệm vụ tùy chọn tại Bệnh viện Tâm thần Hận Sơn, thưởng một điểm cho mỗi lần g.i.ế.c c.h.ế.t một người. Và sau đó, nhiệm vụ tùy chọn trong tập livestream tại khu vui chơi giải trí, nó còn yêu cầu tôi g.i.ế.c Thiết Ngưng Hương bằng mọi giá. Từ những nhiệm vụ phụ này, chúng ta có thể thấy rằng Âm Gian Tú Tràng hoàn toàn không hướng con người đến điều thiện. Nó không quan tâm đến mạng sống con người, từ tận xương tủy đã thấm đẫm sự tà ác, và không thể nào đoán trước nó sẽ còn ép buộc tôi làm những gì tiếp theo.

Tôi đã sa chân vào vũng lầy này, không lối thoát, dĩ nhiên sẽ không lôi chú hói vào chuyện này. Ném lại túi vải đen vào taxi, tôi ngăn chú hói lại trước khi ông kịp nói thêm, chỉ tay về phía một cái cây ven đường: “Chú ơi. Thực tế, livestream của cháu giống như cái cây bên đường. Những gì chú nhìn thấy chỉ là vẻ ngoài xanh tươi của nó, nhưng chú thực sự chẳng thể hiểu thấu được nó đâu.”

“Ý cháu là sao?”

“Có nghĩa là, livestream của cháu cũng giống như cái cây này. Nếu chú muốn vươn tán lá của mình đến gần mặt trời hơn, chú chỉ có thể đ.â.m sâu rễ vào những tầng đất tối tăm, tuyệt vọng và mục nát nhất.”

Tôi ngụ ý rõ ràng, còn ông ấy có hiểu thấu hay không thì tôi không bận tâm, bèn bỏ mặc chú ấy rồi đi thẳng vào cửa hàng.

Sau khi khóa cửa lại và đứng bên khung cửa sổ nhìn theo bóng chú hói rời đi, tôi châm điếu thuốc, chuẩn bị lên lầu nghỉ ngơi.

Cảm giác nicotine dần thấm vào não, tôi lướt mắt quanh căn tiệm chật hẹp, bỗng giật mình: “Bạch Khởi đâu rồi?”

Căn tiệm này chứa đựng vô số bí mật, từ Hóa Khí Đan, Điêu Long Bút đến Sở Cung Bàn. Chính vì thế, mỗi lần livestream, tôi đều giao phó nhiệm vụ trông nhà cho Bạch Khởi và chú chó chưa từng khiến tôi thất vọng.

“Bạch Khởi ơi?”

Tôi gọi vọng lên lầu nhưng không có tiếng đáp lại, bỗng cảm thấy có gì đó rất xấu sắp xảy ra. Ngay lập tức, tôi mở ngăn kéo, lấy chiếc roi điện phòng vệ ra rồi bước nhanh lên lầu hai.

Cánh cửa tầng hai vẫn khóa chặt, không khác gì lúc tôi rời đi. Nhưng khi tôi ngồi xổm xuống quan sát sợi dây cảnh báo dưới chân cửa, bèn phát hiện nó đã bị đứt rời. Dĩ nhiên, điều này chứng tỏ có người đã đẩy cửa vào.

“Kẻ nào? Lão Lưu Mù sao? Hay là Nhị Cẩu?” Tôi đẩy cửa bước vào, gương mặt chợt sa sầm khi chứng kiến cảnh tượng trước mắt.

Khăn trải giường, sách vở, tài liệu lưu trữ, mọi thứ đều bị lật tung bừa bãi.

Tôi vội chạy vào, kiểm tra lại viên đan dược, Điêu Long Bút và bùa Đồng Tang giấu trong ngăn bí mật của giá sách vẫn còn nguyên vẹn.

Dường như mục đích của kẻ trộm không phải là những bảo vật quý hiếm này.

“Chỉ là một tên trộm bình thường ư?”

Vừa thầm nghĩ thật may mắn thì khi xoay người lại, tôi đột nhiên phát hiện ổ khóa trên ngăn kéo bàn máy tính đã bị cạy ra. Bên trong đó là nơi tôi cất giữ hợp đồng ủy thác của nhà họ Hoàng, nó vẫn còn nằm ở đó. Tuy nhiên, một số bản phác thảo do tôi tự tay vẽ và những bản bút ký về Âm Gian Tú Tràng cùng các buổi livestream trước đây đều đã biến mất!

Livestream Siêu Kinh Dị

Chương 251